[JsolNicky] Hoa Hồng Đen Trong Bóng Tối
Bóng Đêm
Căn phòng chật hẹp, bốn bức tường dính loang lổ vệt máu đã khô. Mùi tanh nồng nặc, ám đặc không khí đến mức người đứng lâu cũng muốn nôn mửa. Hai xác người nằm vắt chéo trên sàn nhà, đôi mắt mở trừng trừng, máu loang đỏ thẫm dưới ánh đèn huỳnh quang chập chờn
Trần Phong Hào đứng lặng. Bàn tay mang găng cầm bút ghi chép, từng chữ trên cuốn sổ run run vì lạnh gáy chứ không phải vì sợ
Anh đã quen với xác chết, nhưng khung cảnh hôm nay… quá tàn bạo
Ngay cạnh tử thi, một đóa hồng đen nằm ngay ngắn trong chiếc ly thủy tinh
Như một tuyên ngôn, một dấu hiệu
Trần Phong Hào
//khẽ siết chặt bút, giọng thì thầm khe khẽ vang trong căn phòng im lặng//
Trần Phong Hào
Không ngờ mình lại gặp hắn thật
Đèn vụt tắt. Bóng tối ập xuống, đặc quánh. Cửa sổ bật mở, gió rít qua khe hở
Trần Phong Hào
//lập tức rút súng, lưng áp chặt vào tường//
Một mùi hương lạ lan tỏa pheromone Alpha, lạnh lẽo, sắc bén như dao cắt. Cơ thể Omega của Hào lập tức căng thẳng, hơi thở dồn dập
Rồi một giọng đàn ông trầm khàn vang lên ngay bên tai, gần đến mức rùng mình
Nguyễn Thái Sơn
//giọng thấp, chậm rãi//
Nguyễn Thái Sơn
Thám tử… dũng cảm thật
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng anh không biết mình vừa bước vào đâu đâu
Trần Phong Hào
//xoay người, giơ súng, nhưng khẩu súng lập tức bị vặn ngược//
Một bàn tay lạnh buốt khóa chặt cổ tay, sống dao áp sát vào cổ anh, chỉ cần nhích thêm một li, máu sẽ tuôn trào
Ánh mắt chạm ánh mắt. Trong bóng tối, đôi mắt Alpha sáng rực như thú dữ săn mồi
Trần Phong Hào
//thở gấp, nghiến răng//
Trần Phong Hào
Cũng chỉ là kẻ giết thuê
Trần Phong Hào
Tôi sẽ tóm được anh
Nguyễn Thái Sơn
//cười khẽ, lưỡi dao dí sát hơn//
Nguyễn Thái Sơn
Anh nghĩ mình đủ sức sao?
Nguyễn Thái Sơn
Chỉ cần tôi muốn… anh đã chết từ lâu rồi
Trần Phong Hào
//ngực phập phồng, nhưng ánh mắt không run sợ//
Trần Phong Hào
Vậy còn chờ gì nữa?
Khoảng lặng rợn người. Chỉ nghe thấy nhịp tim dồn dập, hơi thở va vào nhau trong bóng tối
Dao khẽ dịch chuyển, để lại một vết cắt mỏng trên da cổ, máu rỉ ra
Nguyễn Thái Sơn
//thì thầm, giọng lạnh băng//
Nguyễn Thái Sơn
Đừng điều tra nữa
Nguyễn Thái Sơn
Ai chạm vào tôi…
Nguyễn Thái Sơn
Điều không sống sót
Chỉ còn lại Hào, một mình giữa căn phòng đầy tử thi và mùi máu, ngực anh phập phồng, tay siết chặt khẩu súng run lên từng nhịp
Trần Phong Hào
//đưa tay chạm vệt máu trên cổ, tim đập như trống dồn//
Không rõ là sợ hãi… hay thứ bản năng Omega nào đó vừa bị Alpha xa lạ kia khuấy động
Trên mái nhà đối diện, bóng đen khoác áo choàng đứng bất động, đôi mắt nhìn xuống. Ánh trăng chiếu lên nụ cười lạnh lẽo
Nguyễn Thái Sơn
//giọng khàn trầm, khe khẽ như gió//
Nguyễn Thái Sơn
Con mồi này…
Nguyễn Thái Sơn
Thú vị thật đấy~
Ngoại KiKiKi
Lần đầu làm thể loại nì á
Comments
✿Noniଓ✧*。
èo...sau bao nhiêu giờ tìm kiếm... cuối cùng cũng tìm đc bộ mà mình ưng ý, mình chỉ thích mấy kiểu máu me, kinh dị, kịch tính, có ngược nặng nữa thì càng tuyệt vời:))
2025-09-02
1
duanek🍉
ê bằng một cách nào đó cứ hể t tìm truyện là trúng truyện bn này hay nhở=))
2025-08-27
1
su hào🎀
s mới vào máu me r
2025-08-22
1