Xuân Hạ Thu Đông (3)

Oneshot 1 / Chương 3 - Thu
.
Mùa thu tràn về, con phố nhỏ ngập lá vàng rơi.
Trên mái hiên tiệm hoa, Hikaru treo thêm vài lồng giấy nhỏ, ánh đèn bên trong hắt ra thứ ánh sáng ấm áp, khiến cả con đường buổi chiều muộn như mang hơi thở dịu dàng hơn thường lệ.
Yoshiki dừng chân trước cửa tiệm.
Áo khoác dài của anh khẽ bay trong gió thu, ánh mắt xám thoáng chút mệt mỏi sau ngày làm việc.
Anh không định vào, nhưng tiếng gọi quen thuộc vang lên:
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Yoshiki-kun! Cậu đến thật đúng lúc.
Hikaru từ bên trong chạy ra, tay cầm một chiếc khăn choàng màu vàng nhạt.
Mái tóc trắng lấp lánh dưới nắng chiều, gương mặt rạng rỡ như cuốn cả mùa thu theo sau.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Tớ vừa tính nhắn cho cậu. Đi dạo với tớ một chút không? Hôm nay trời đẹp lắm.
Yoshiki thoáng ngập ngừng. Anh vốn không quen những cuộc dạo chơi vô định.
Nhưng nhìn thấy đôi mắt trong veo kia, câu từ chối bỗng nghẹn lại nơi cổ.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
…Ừ.
Hikaru mỉm cười, đưa khăn choàng cho anh:
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Quàng vào đi, gió thu lạnh đấy.
Yoshiki khẽ nhận lấy, không phản đối.
Hai người bước song song dọc theo con phố trải đầy lá vàng.
Bầu trời chạng vạng, vài cơn gió nhẹ khiến lá bay vòng vòng, rơi cả lên vai áo Yoshiki.
Hikaru đưa tay phủi giúp, bàn tay vô tình chạm vào vai anh, rồi lại rút về nhanh chóng.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Cậu có thấy không?
Hikaru ngẩng lên, chỉ những tán cây ven đường.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Mỗi lần lá rơi, tớ lại nghĩ như có ai đó đang gửi lời chào tạm biệt.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Tạm biệt?
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Ừ. Tạm biệt mùa hạ, tạm biệt những ngày cũ.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
*cười nhẹ* Nhưng cũng là lời chào đón mùa mới.
Yoshiki im lặng nghe. Gió thổi qua, làm mái tóc đen rối khẽ lòa xòa xuống mắt.
Anh không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn sang Hikaru.
Cậu trai tóc trắng kia cứ vô tư như thế, luôn tìm ra được ý nghĩa dịu dàng trong từng điều nhỏ nhặt.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Yoshiki-kun.
Hikaru bất chợt lên tiếng, giọng trầm lại.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Có bao giờ cậu thấy cô đơn không?
Yoshiki dừng bước, ánh mắt khẽ dao động.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Cũng… có.
Hikaru mỉm cười, ánh mắt hơi xa xăm:
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Tớ cũng vậy. Nhưng mỗi lần như thế, tớ nghĩ… chỉ cần có một người ở bên cạnh, lắng nghe mình thôi, cũng đủ rồi.
Yoshiki nhìn cậu thật lâu. Trong lồng ngực anh, có một khoảng im lặng kỳ lạ, vừa bình yên vừa hỗn loạn.
Anh muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ để lại một cái gật đầu nhẹ.
Cả hai tiếp tục đi dưới tán lá vàng.
Trời sẫm dần, ánh đèn lồng nơi hiên tiệm hoa lóe sáng trong màn đêm, như mốc chỉ đường để họ quay trở lại.
Hikaru vừa đi vừa huýt sáo khe khẽ, còn Yoshiki thì giữ im lặng.
Nhưng im lặng ấy không nặng nề - ngược lại, nó giống một sự thừa nhận, một bước gần hơn so với trước kia.
Trong gió thu, họ song hành, để lại trên con đường trải lá hai bóng dáng kề sát nhau, không cần nhiều lời, vẫn đủ ấm áp.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play