Xuân Hạ Thu Đông (4 - End)

Oneshot 1 / Chương 4 - Đông (End)
.
Mùa đông phủ xuống thành phố bằng màn sương trắng mờ.
Gió bấc luồn qua từng con phố nhỏ, khẽ rung những cành cây khẳng khiu, khiến chiếc chuông gió treo trước hiên tiệm hoa ngân lên từng tiếng lạnh lẽo.
Trong tiệm, Hikaru co ro ngồi sau quầy.
Mấy hôm nay trời rét, khách vắng hẳn.
Cơ thể cậu cũng mệt mỏi, hơi sốt, mặt tái đi.
Tiếng chuông cửa lại vang lên. Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện - Yoshiki.
Anh đặt chiếc túi giấy lên bàn, mắt thoáng cau lại khi thấy sắc mặt Hikaru.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Cậu ốm?
Indou Hikaru
Indou Hikaru
*cố gượng cười* Không sao đâu, chỉ cảm nhẹ thôi. Đông nào mà chẳng vậy.
Yoshiki nói, giọng trầm nhưng đầy cứng rắn.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Không được coi thường.
Anh mở túi, lấy ra vài gói thuốc, đặt ngay ngắn trước mặt Hikaru.
Rồi không hỏi thêm, anh đi vòng ra sau quầy, bắt đầu rót nước nóng.
Hikaru nhìn cảnh tượng ấy, thoáng ngẩn ngơ, rồi khẽ bật cười.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Yoshiki-kun… cậu đúng là khác hẳn thường ngày.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Khác thế nào?
Anh quay lại, đưa ly nước.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Thường thì cậu lạnh lùng, ít nói, lúc nào cũng giữ khoảng cách. Nhưng bây giờ lại chăm sóc tớ chu đáo thế này.
Yoshiki im lặng, đặt ly nước xuống trước mặt cậu, ánh mắt xám trầm dừng lại trên khuôn mặt xanh xao kia.
Một thoáng, môi anh mấp máy như muốn nói gì, nhưng rồi chỉ thốt ra:
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Tôi không muốn thấy cậu gục ngã.
Hikaru khựng lại. Nụ cười dịu dàng lan nơi khóe môi, ánh mắt cậu như sáng hơn giữa màn đông lạnh giá.
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Cảm ơn cậu, Yoshiki.
Trong tiệm hoa tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió bên ngoài rít qua khe cửa.
Hikaru uống thuốc, rồi tựa đầu xuống bàn, khẽ thở dài.
Yoshiki ngồi xuống ghế đối diện, lặng lẽ quan sát.
Mái tóc trắng nhạt phủ ngang trán, làn da mỏng manh như có thể tan biến trong sương mù ngoài kia.
Không hiểu sao, Yoshiki đưa tay ra. Bàn tay anh chạm nhẹ lấy bàn tay lạnh buốt của Hikaru, nắm lại.
Hikaru mở mắt, nhìn anh. Cả hai không nói gì, chỉ im lặng.
Nhưng chính sự im lặng ấy lại chứa đựng nhiều hơn cả vạn lời.
Ngoài cửa sổ, tuyết bắt đầu rơi lác đác.
Những bông tuyết trắng rơi xuống hiên, phủ một lớp mỏng trên chậu hoa khô héo.
Nhưng trong tiệm, hơi ấm từ đôi tay nắm lấy nhau đã đủ xua tan giá lạnh.
Hikaru khẽ thì thầm, giọng nhẹ như gió:
Indou Hikaru
Indou Hikaru
Yoshiki… cậu vẫn ở đây, phải không?
Anh đáp ngắn gọn, nhưng chắc nịch.
Tsujinaka Yoshiki
Tsujinaka Yoshiki
Ừ.
Nụ cười của Hikaru lúc ấy, rực rỡ hơn bất cứ ánh đèn nào ngoài phố.
Yoshiki nhìn thấy, trong lòng anh, cả mùa đông dài cũng bỗng trở nên ấm áp lạ thường.
Và như thế, qua xuân - hạ - thu - đông, họ vẫn song hành.
Không cần thổ lộ quá nhiều, chỉ cần một cái nắm tay, cũng đã là lời hẹn thầm lặng cho những mùa tiếp theo.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play