[ Tokyo Revengers ] Kẻ Điên Cũng Muốn Được Yêu Thương
Chương 3: Ngày Em Không Còn Im Lặng
Tiếng bàn ghế kéo rầm rầm vang lên trong lớp. Giờ ra chơi, bọn bắt nạt lại bao vây quanh bàn em.
Nvth nam
Ê, con điên, hôm qua làm bài tập chưa? Đưa đây tao chép!
Em ôm chặt tập vở vào ngực, khẽ lắc đầu.
Không khí bỗng im lặng nặng nề. Rồi một tràng cười vang lên.
Nvth nam
Con điên mà cũng dám cãi?!
Một bàn tay vung lên, giật phăng tập vở, xé rách. Trang giấy bay tứ tung như tuyết trắng. Cả đám hò reo khoái chí.
Mihoya
'' Đủ rồi… mình chịu đủ rồi. ''
Trong khoảnh khắc, thứ gì đó trong em bùng nổ. Em lao đến, nắm chặt tay, đấm thẳng vào mặt thằng vừa xé vở. Tiếng bốp vang lên. Hắn ngã dúi dụi xuống nền, mũi rớm máu.
Cả lớp chết lặng. Một giây sau, tiếng hét, tiếng bàn ghế xô đẩy vang dậy.
Nvth nam
Trời ơi! Nó điên thật rồi!
Nvth nam
Chạy mau, nó đánh kìa!
Em đứng đó, ngực phập phồng, bàn tay run rẩy rớm máu. Trong mắt bọn họ, em thấy rõ sự hoảng sợ và khinh miệt.
Hóa ra… dù em phản kháng, em vẫn chỉ là kẻ điên trong mắt tất cả.
Ngày hôm đó, thầy cô gọi mẹ lên. Không ai nghe lời giải thích. Không ai tin em chỉ tự vệ. Chỉ có những ánh mắt buộc tội, những lời phán xét lạnh lùng.
Đứa con này… không thể ở lại trường được nữa.
Vài ngày sau, em xách balo, rời khỏi ngôi trường cũ với danh xưng “con điên”. Không một lời tạm biệt, không một ai níu giữ.
Em lặng lẽ bước đi. Và em đâu biết, chính việc chuyển trường lần này sẽ đưa em đến gần hơn với định mệnh – và với Kurokawa Izana.
Mihoya
Đủ rồi...Mihoya không phải là đồ chơi để các người bắt nạt...
Mihoya
Chuyển trường thì chuyển trường
Author
Vâng và đoán xem,nam9 là Izana
Author
Xin lỗi vì mình quá mê nhỏ milo này:)
Comments
cừu cái 🐑
Mê ảnh mà ảnh mê Kaku 😞
2025-08-21
0