(Mega SMP) Mọi Người Có Otp Gì Vô Đây Và Kêu T/G Viết Nha /Truyện Ngắn/
KreshSiro: Thương anh ( yêu cầu của Jiro) 2
Từ sau hôm đó, sân trường bắt đầu râm ran tin đồn. Không chỉ có tên “quái vật” nữa, mà còn kèm theo “kẻ ngốc lớp 10A2 dám lại gần quái vật”
Nhưng khác với dự đoán của mọi người, Kresh chẳng bận tâm. Cậu vẫn xuất hiện trước mặt Siro, nụ cười tươi rói như chưa từng biết đến ánh mắt kỳ thị xung quanh
Kresh
Anh Siro! Em mang sữa nè, anh có muốn uống không
Siro thoáng nhìn hộp sữa đưa trước mặt, ánh mắt hai màu hơi dao động. Rồi cậu đứng phắt dậy, bước đi thật nhanh.
Kresh không nản, vừa chạy theo vừa cười
Kresh
Anh không thích sữa à? Vậy bánh nhé? Em biết chỗ bán ngon lắm luôn, hôm nào em mua cho anh thử nha?
Giờ ra chơi, ở góc sân quen thuộc, Siro mở sách ra đọc. Đột nhiên, một bóng hồng hiện ra chắn mất ánh sáng.
Kresh
Anh đọc sách gì thế?
Kresh nghiêng đầu, cố nhìn vào trang giấy.
Siro liền khép sách lại, thu dọn đồ, lặng lẽ đứng lên
Kresh
Anh đi đâu vậy? Em còn chưa—
Siro buột miệng, rồi lập tức cắn chặt môi.
Trong một thoáng, ánh mắt Kresh khựng lại. Nhưng thay vì giận, cậu lại mỉm cười
Kresh
Anh không cần giả vờ lạnh lùng đâu. Em biết anh không ghét em đâu
Siro khẽ rùng mình. Cậu không dám quay đầu, chỉ bước thật nhanh
Một tuần trôi qua. Bất kể Siro né tránh thế nào, Kresh vẫn tìm đến
Ở hành lang, trong lớp, thậm chí trên đường về nhà
Lúc thì chào một câu, lúc thì dúi vội một gói kẹo vào tay rồi chạy mất.
Kresh
Anh không cần phải nhận đâu, nhưng em sẽ vẫn mang đến. Vì em muốn anh cười một lần thôi.
Kresh nói, ánh mắt kiên định đến lạ.
Còn Siro… mỗi lần như vậy, trái tim cậu lại run lên. Nhưng rồi, cậu luôn nhủ thầm
Siro
“Đừng lại gần tôi, Kresh. Nếu cậu cứ bên cạnh tôi… cậu sẽ bị tổn thương mất.”
Cánh cửa gỗ cọt kẹt mở ra
Siro bước vào căn nhà nhỏ ngập mùi rượu nồng nặc
Ánh đèn vàng vọt hắt xuống cảnh tượng trước mắt
Cha cậu đôi mắt đỏ ngầu, hơi men nồng nặc đang nắm tóc mẹ cậu mà đập liên hồi xuống nền nhà
Bà cố gắng vùng vẫy, tiếng khóc lẫn với tiếng chửi rủa, nhưng chỉ làm lão thêm điên cuồng
???
Đưa tiền đây! Tao nói đưa tiền đây cơ mà!
Lão gầm lên, rồi giật mạnh chiếc ví trên tay mẹ, đẩy bà ngã nhào xuống nền đất lạnh
???
B-biến đi, đứng chắn đường tao làm gì!
Lão hất mạnh vai cậu, xô Siro vào vách tường. Lão lảo đảo bỏ đi, tiếng cửa đóng sầm lại chát chúa.
Không gian chỉ còn lại tiếng nấc nghẹn.
Mẹ cậu ngồi bệt dưới đất, mái tóc rối bời, đôi mắt đỏ hoe ngước lên nhìn đứa con trai
Trong giây lát, ánh mắt bà lấp lánh nỗi đau, nhưng rồi nhanh chóng biến thành hằn học, như ngọn lửa độc địa bùng lên
???
Đồ khốn… tất cả là tại mày!
Siro khựng lại, bàn tay run rẩy nắm chặt quai cặp
???
Nếu không phải sinh ra cái thứ quái vật như mày… tao đã không ra nông nỗi này! Tao bị hắn đánh, bị hắn khinh thường… tất cả đều tại mày!
Siro gọi khẽ, giọng nghẹn lại.
???
Đừng gọi tao là mẹ! Mày không xứng! Mày nên chết đi, Siro! Nếu mày không tồn tại, tao đã không khổ sở thế này! Mày nên biến mất khỏi thế giới này!!
Mỗi từ như một nhát dao đâm thẳng vào tim cậu. Siro lùi lại, đôi mắt dị sắc mờ đi trong hơi nước
Bà ta thở hổn hển, bàn tay run run với lấy chai bia còn sót trên bàn. Không kịp suy nghĩ, bà vung tay
Tiếng thủy tinh vỡ tan. Cú ném trượt qua vai, mảnh vụn cắm vào tường, vài mảnh văng xước lên má Siro. Một vệt máu đỏ nhỏ giọt xuống sàn.
Cậu cắn chặt môi, lặng lẽ cúi đầu. Không một lời trách móc. Không một tiếng kêu đau
Chỉ có tiếng thì thầm run rẩy trong lòng
Siro
"Tại sao… mình lại sinh ra? Tại sao… mình không thể giống như mọi người?"
Trong khoảnh khắc ấy, Siro chợt ước giá như mình có thể biến mất khỏi thế giới này, như lời mẹ vừa gào thét…
t/g của mọi người ây
:) chap sau cho Siro 44 hết đơn hehe
t/g của mọi người ây
òi đến đơn TSiro, òi Kidding Siro, òi KiraKuro (do con bạn đặt)
Comments
Xù (*’^'*)
Tại bà thì có ng.u
2025-08-21
1
Xù (*’^'*)
Bà mới ko xứng làm mẹ ấy
2025-08-21
1