(Mega SMP) Mọi Người Có Otp Gì Vô Đây Và Kêu T/G Viết Nha /Truyện Ngắn/
KreshSiro: Thương anh ( yêu cầu của Jiro) 1
t/g của mọi người ây
KreshSiro trước nha
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Dòng người ào ra khỏi lớp, náo nhiệt như thể bầu không khí trong căn phòng chật hẹp không thể giam giữ thêm niềm hứng khởi của tuổi trẻ
Ở góc cuối lớp 11A, một bóng dáng lặng lẽ ngồi bên cửa sổ
Ánh mắt nhìn ra bầu trời xám xịt
Một bên mắt đỏ, một bên xanh dương đôi mắt lạ lẫm khiến bất kỳ ai khi vô tình bắt gặp cũng lập tức lùi bước, hoặc... thì thầm dè bỉu.
Mái tóc cậu cũng mang hai màu đối lập
Trắng và đen, như sự hiện diện trái ngược trong cuộc đời cậu
Siro là thú nhân, một con sói khoác lên lớp vỏ người. Điều đó khiến cậu trở thành cái gai trong mắt cả lớp.
???
Ê, đồ quái vật, đừng có nhìn tao!
Một giọng nói the thé vang lên. Một quả bóng giấy được ném thẳng vào mặt cậu
Siro không phản ứng. Cậu đã quen rồi. Cười chê, sỉ nhục, thậm chí đánh đập… mọi thứ như một phần lịch trình thường nhật. Bởi vì, cậu khác biệt
Ở nhà cũng chẳng yên bình. Ba cậu, một kẻ ăn chơi trác táng, rượu chè be bét
Mẹ cậu người phụ nữ đáng lẽ phải che chở cho con
Lại biến nỗi đau thành roi vọt, thành những tiếng gào mắng vô cớ trút lên cậu
Đêm nào, trong căn phòng nhỏ, Siro cũng ngồi gục bên bàn học, đôi tay run run cầm bút
Ánh đèn bàn hắt xuống khuôn mặt xanh xao, đôi mắt rực lửa đối lập nhau như chứa cả bầu trời và địa ngục
Dù cậu luôn đứng đầu lớp, điểm số hoàn hảo, tương lai sáng sủa… nhưng trái tim lại nặng trĩu
Siro
"Nếu một ngày nào đó có người nhìn mình như một con người... thì tốt biết mấy."
Sân trường giờ ra chơi rộn ràng tiếng cười đùa
Từng nhóm học sinh tụm năm tụm ba dưới bóng mát, tay cầm hộp sữa, ổ bánh mì
Thế nhưng, ở góc xa nhất, nơi gốc cây phượng già, vẫn có một bóng dáng đơn độc ngồi đó
Cậu gục đầu lên đầu gối, tai sói giấu khéo dưới lớp tóc rối, đôi mắt dị biệt ánh lên những tia sáng mệt mỏi
Tiếng ve kêu inh ỏi, hòa cùng âm thanh náo nhiệt, nhưng với cậu… tất cả chỉ là khoảng lặng
Giọng nói trong trẻo vang lên bất ngờ
Siro khẽ giật mình, ngước mặt lên. Trước mắt cậu là một cậu nhóc với mái tóc hồng bồng bềnh như kẹo bông, đôi mắt tròn xoe ngập tràn sự tò mò và thân thiện
Kresh
Sao anh ngồi đây một mình vậy?
Kresh
Nhìn anh… không vui cho lắm
Siro khựng lại. Cậu quen với những tiếng mắng chửi, những cái nhìn dè bỉu. Đây là lần đầu tiên, có người bắt chuyện với cậu… mà không có ác ý
Siro chỉ biết nhìn, cổ họng nghẹn lại
Kresh
À, em chưa giới thiệu. Em là Kresh, lớp 10A2. Rất vui được làm quen với anh!
Trái tim Siro bất giác run lên. Cậu lắp bắp, giọng lí nhí
Câu nói còn chưa dứt thì một bóng người lao đến, nắm chặt tay Kresh kéo giật ra sau
???
Kresh! Mày đang làm cái gì vậy?!
???
Sao lại nói chuyện với nó?
Giọng nói lẫn đầy sự khinh miệt.
Kresh loạng choạng một chút, ngước nhìn bạn mình
Kresh
Sao thế? Tớ thấy anh ấy đâu có làm gì xấu… trông anh ấy cũng dễ thương mà
???
Dễ thương cái gì?! Đừng có ngây thơ! Nó là một con quái vật! Mày không biết mọi người gọi nó là gì à? Thứ ô uế, thứ chẳng bao giờ hòa nhập được với chúng ta! Mày mà dính líu tới nó thì cũng sẽ bị ghét bỏ thôi!
Người kia hét lớn, giọng vang cả một khoảng sân
Một vài học sinh xung quanh bắt đầu nhìn về phía này, xì xào, chỉ trỏ.
Trái tim Siro lại nặng trĩu. Cậu siết chặt bàn tay, cố gắng đứng dậy, đôi mắt hai màu ánh lên vẻ kiên cường xen lẫn tuyệt vọng
Siro
Tôi không cần cậu bênh vực đâu. Nếu cậu sợ bị lôi vào chuyện của tôi, thì… tránh xa ra thì hơn.
Siro khẽ nói, giọng run nhưng dứt khoát
Kresh hơi khựng lại, ánh mắt dao động. Cậu bé mím môi, quay sang bạn mình
Kresh
Cậu nói vậy không công bằng. Dù anh ấy là ai đi nữa… thì anh ấy vẫn là người. Với tớ, anh ấy chẳng có gì xấu xa cả
Không khí chợt lặng xuống. Siro nhìn Kresh, lần đầu tiên trong đôi mắt ấy lóe lên một tia sáng nhỏ nhoi…
Nhưng ngay lập tức bị bóng tối nuốt chửng khi nghe thấy những tiếng cười khẩy xung quanh.
t/g của mọi người ây
nhìn gì
t/g của mọi người ây
like chưa O-o
Comments
☆Ⓢⓤℕℕꌦπ☆
Chưa lười quá à. Xem chùa òi
2025-08-20
1
☆Ⓢⓤℕℕꌦπ☆
Tự tin ng đầu tiên
2025-08-20
1