Chapter 2

- - -
Bộp!
Cú đấm giáng xuống mặt, môi Takemichi nứt toác, máu tràn ra.
Nhưng cậu không rên rỉ.
Trong đầu, những ý nghĩ lại càng xoáy mạnh hơn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Nếu tao cầm một cái búa, tao sẽ đập nát sọ từng đứa… nghe tiếng vỡ ‘bốp’ như quả dưa hấu. Máu sẽ bắn tung tóe, đỏ lòm cả bức tường. Đẹp chứ nhỉ? Như một bức tranh nghệ thuật của riêng tao.”
Cú đá thúc vào bụng, hơi thở dồn dập, nhưng khóe môi Takemichi khẽ nhếch.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Hay là… tao xé toạc bụng bọn mày ra, để xem bên trong có gì. Ruột gan, dạ dày… chắc hôi thối lắm, nhưng tao sẽ lấy từng đoạn quấn quanh cổ chúng mày. Tao muốn xem bọn mày vùng vẫy, gào thét trong chính nội tạng của mình.”
Một bàn chân giẫm mạnh lên đầu, ép cậu sát xuống đất. Nhưng trong đầu Takemichi, tiếng cười méo mó vang vọng:
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
ư-
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Hoặc tao sẽ trói từng đứa lại… lột từng lớp da trên tay, trên mặt. Tao muốn nghe tiếng khóc rên, nghe cái cách bọn mày cầu xin. Và khi ấy, tao sẽ im lặng… im lặng mà nhìn, như cách tao vẫn im lặng khi bị đánh. Im lặng, nhưng tận hưởng.”
Hơi thở của Takemichi trở nên nặng nề
Không phải vì đau, mà vì hưng phấn
Trong đôi mắt lạnh tanh kia, một thoáng sáng rực lên
Sáng của điên loạn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Đánh nữa đi… càng đánh tao càng nghĩ ra nhiều cách… Và rồi, đến một ngày, tao sẽ biến những ý nghĩ này thành thật. Khi ấy, bọn mày sẽ không còn là kẻ hành hạ tao… mà là con mồi.”
Takemichi bật cười khẽ, một tiếng cười khàn đục, ngắn gọn nhưng khiến cả không khí quanh cậu như đông cứng lại.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
ha ha...-
- - -
Cọc cọc cọc
Chợt từ xa
Tiếng giày dồn dập vang vọng trong ngõ hẹp
Một bóng dáng nhỏ gọn nhưng toát ra thứ uy áp nặng nề bước vào
Sano Manjirou.
BỘP!
Chỉ một cú đá xoay gọn gàng, cả đám côn đồ ngã vật, nằm la liệt, không kẻ nào dám thở mạnh
Không khí đặc quánh lại, thứ im lặng nặng nề bao trùm khắp ngõ.
....
Mikey quay lại, đôi mắt hướng về phía Takemichi.
Gương mặt cậu bê bết máu, cơ thể run rẩy vì thương tích, nhưng vẫn ngồi thẳng lưng, không rên rỉ, không cầu cứu. Chỉ là… đôi mắt ấy..
Đôi mắt trống rỗng, lạnh lẽo, như chẳng hề hiện diện cảm xúc nào.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
... " khốn kiếp, bị phá hỏng chuyện vui "
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
này.. mày không sao chứ /cười tươi/
Takemichi không đáp
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
" im re vậy "
Cậu chậm rãi đứng dậy, từng bước như từ trong bóng tối bước ra.
Môi rỉ máu, khóe miệng thoáng nhếch
Không rõ là cười hay chỉ là một cơn co giật méo mó.
Ánh mắt cậu lướt ngang qua Mikey, vô hồn đến mức lạnh gáy.
Không một lời cảm ơn.
Không một tiếng thở dài nhẹ nhõm.
Không có gì ngoài im lặng.
Im lặng đến mức rùng mình
Nhưng trong đầu cậu… những ý nghĩ vặn vẹo đang gào thét
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“cứu tao ư? Sao mày nghĩ tao cần chứ? Tao muốn bị đánh… muốn cảm giác đó, và mày lại cướp mất. Lẽ ra tao sẽ được đắm mình thêm trong mùi máu, trong khoái cảm ấy… vậy mà mày đã chen ngang.”
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“nếu tao có một con dao, tao sẽ đâm vào bụng mày ngay bây giờ. Tao muốn nhìn đôi mắt ấy mở to kinh ngạc, muốn thấy mày quằn quại dưới chân tao. Mày sẽ không còn là ‘cứu tinh’, mà chỉ là một cái xác nóng hổi run rẩy trong vũng máu.”
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“hay tao sẽ bóp cổ mày ngay tại đây, để xem gương mặt điềm tĩnh kia méo mó đến mức nào khi mất hết khí thở. Tao muốn nghe tiếng xương cổ kêu răng rắc, muốn tận hưởng khoảnh khắc trái tim mày ngừng đập ngay dưới tay tao.”
Ngoài mặt, Takemichi vẫn im lặng, bước qua Mikey như thể hắn chỉ là một kẻ qua đường vô nghĩa. Nhưng nội tâm thì đang sôi sục, như một biển lửa méo mó đang thiêu rụi mọi chuẩn mực.
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
/khẽ sững lại/
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Một ngày nào đó, tao sẽ giết cả những kẻ cứu tao. Khi ấy, không còn ai trên đời này thoát khỏi tay tao.”
-
Bóng lưng Takemichi khuất dần trong ngõ tối, để lại những giọt máu nhỏ xuống mặt đường lạnh loang lổ
Mikey vẫn đứng đó, im lặng vài giây
Trong khoảnh khắc ấy, hắn cảm thấy một làn khí lạnh kỳ quái len vào sống lưng, nhưng không sao diễn tả được.
Hắn chau mày lại, rồi hít một hơi, quay người bước đi.
- - -
Hot

Comments

hanagaki kuraiyoru /Jigoku

hanagaki kuraiyoru /Jigoku

tặng bạn 3 bông bạn mau ra chap nha

2025-08-21

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play