Căn penthouse mở ra trong ánh đèn vàng hắt xuống, rộng lớn nhưng lạnh lẽo, y như một cái lồng son khổng lồ
Thanh Lâm bị đẩy mạnh lên sofa, lưng va vào thành ghế, hơi thở gấp gáp. Anh còn chưa kịp định thần thì Vương Thuyên đã bước đến, bóng hắn che phủ toàn bộ ánh sáng.
Lý Vương Thuyên
Anh nghĩ mình chỉ là một trò mua vui trong quán bar sao?
Thanh Lâm cắn chặt môi,kiên định không đáp trả hắn.
Vương Thuyên cúi xuống, dùng ngón tay kẹp lấy cằm anh, bắt buộc phải ngẩng mặt. Đôi mắt đen sâu hoắm ấy chẳng có lấy một tia thương xót.
Lý Vương Thuyên
Nhớ kỹ, từ giây phút tôi đưa anh ra khỏi chỗ đó… anh đã là của tôi
Lâm run lên, hơi men không còn đủ để che giấu sự sợ hãi. Anh gạt tay hắn ra, giọng khàn đục:
Nguyễn Thanh Lâm
Tôi không phải món đồ… để anh muốn làm gì thì làm
Một nụ cười nhạt kéo lên môi Vương Thuyên. Hắn ngồi xuống cạnh, cúi sát bên tai, thì thầm chậm rãi:
Lý Vương Thuyên
Đúng. Anh không phải đồ vật… anh còn tệ hơn. Anh sẽ là tù nhân của tôi
Vương Thuyên không vội. Hắn đứng dậy, tháo cúc áo vest, động tác thong thả đến mức khiến Lâm càng thêm căng thẳng.
Lý Vương Thuyên
Anh sợ gì chứ? Ở bar, anh đâu có dè dặt thế này
Nguyễn Thanh Lâm
Tôi làm gì là quyền của tôi. Không liên quan đến anh/nghiến răng nói/
Lý Vương Thuyên
Nhầm rồi
Lý Vương Thuyên
Từ khi tôi chọn anh… mọi quyền của anh đều thuộc về tôi
Lâm giãy giụa, nhưng lực của hắn nặng như xiềng xích. Mùi rượu mạnh và thuốc lá thoảng trong hơi thở Thuyên, hòa với pheromone đặc quánh, trầm nồng đến mức khiến đầu óc Lâm mụ mị.
Nguyễn Thanh Lâm
Bỏ ra!
Lâm gằn giọng, giãy càng dữ.
Một tràng cười thấp bật ra từ cổ họng Vương Thuyên. Hắn nghiêng đầu, cắn mạnh lên cổ Lâm, để lại vết đỏ loang lổ như dấu ấn chiếm hữu.
Lý Vương Thuyên
Đừng lo
Hắn thì thầm, giọng mỉa mai lạnh tanh
Lý Vương Thuyên
Tôi không cần anh yêu tôi. Tôi chỉ cần anh gào khóc trong tay tôi là đủ
Comments
🪼⋆。𖦹°🫧тớ_ʟà_κᴇм⋆.ೃ࿔*:・
lồng son~
2025-08-24
1
vk iu Jiro
1bong nhé
2025-08-22
1
qz.#
sớm hong nàng ơii
2025-08-22
1