( RHY CAP)Anh Công An Yêu Nhóc Nhỏ
Công tử và biên bản chap2
Trong lớp 11A2, ai cũng biết Đức Duy là công tử con nhà giàu. Xe máy của cậu là dòng đời mới, quần áo luôn thơm mùi nước xả ngoại. Ngồi trong lớp, Duy không cần phải ra sức chứng tỏ – sự nổi bật đã tự khắc toát ra từ cách cậu vắt ghế ngả ngớn, hay vuốt mái tóc nâu óng mượt dưới ánh nắng.
Bạn nào dám chọc ghẹo thì đều bị cậu đáp trả một cách sắc bén đến cứng họng. Duy không ồn ào, không cần gây lố, nhưng cái kiểu ngổ ngáo đầy kiêu ngạo khiến người ta vừa sợ vừa phục.
Khi Quang Anh bước vào lớp trong bộ cảnh phục, cả bọn học trò há hốc mồm. Nhưng riêng Duy, cậu khoanh tay trước ngực, ánh mắt nửa thách thức nửa thản nhiên, không hề run.
quang anh
Học sinh Đức Duy. //giọng anh vang lên trầm chắc // Hôm qua chạy xe không bảo hiểm, không đội mũ, lại còn cố tình bỏ chạy. Tôi đến để lập biên bản và thông báo cho nhà trường.
Quang Anh đọc rõ vi phạm của Duy, rồi đặt biên bản xuống bàn.
Duy ngước lên, khóe môi cong khẽ:
đức duy
Đúng là công an, cái gì cũng làm đúng quy trình. Anh định ký thay em luôn không?
Cả lớp xôn xao. Một đứa khác mà nói thế chắc ăn ngay cái tát của thầy, nhưng vì đó là Duy – con nhà có máu mặt, nên không ai dám cười to.
Quang Anh vẫn điềm tĩnh. Anh đứng thẳng, bóng dáng cao lớn phủ xuống cả bàn học. Mái tóc gọn gàng, vai áo căng đầy, gương mặt cương nghị không hề lay động trước cái nhìn kiêu ngạo của cậu học trò.
quang anh
Tôi không cần ký thay, //anh đáp trầm // nhưng tôi sẽ còn gặp em nhiều lần nữa, nếu em cứ coi thường luật như vậy.
Duy thoáng khựng. Trong lòng cậu bỗng có chút bối rối, như bị ánh mắt ấy xuyên thẳng qua lớp vỏ kiêu kỳ của mình. Nhưng ngay sau đó, cậu vội cúi xuống ký, miệng hừ nhạt:
đức duy
Cứ chờ xem, công an.
Ngày hôm ấy, giữa lớp học ồn ào, cả hai đã chạm trán nhau – một công tử kiêu ngạo và một công an không dễ lay động. Và từ đó, ngọn lửa lạ lẫm bắt đầu cháy…
Comments