Mắt Người Giữa Làn Mưa [Rhygav][Rhyder × Negav]
Chương 1 – Mùi Sen Trong Mưa
Mưa mùa hạ đổ xuống Sài Gòn như nước mắt một kẻ không cam lòng – rào rào, lạnh lẽo và dai dẳng.
Hồ sen nhỏ nằm nép mình giữa công viên vốn yên tĩnh bỗng hóa hiện trường của một bi kịch kỳ dị.
Đèn cảnh sát lập lòe giữa sắc xám của màn mưa.
Băng niêm phong màu vàng căng qua hàng cây.
Đám đông tò mò bị đẩy lùi, vài phóng viên len lén chụp hình qua ống kính dài.
Nguyễn Quang Anh đứng bên mép hồ, áo mưa chưa kịp kéo kỹ đã để nước mưa len qua cổ áo.
Anh nhíu mày, ánh mắt dừng lại nơi nạn nhân – một phụ nữ trung niên nằm ngửa giữa lòng hồ.
Tay đặt lên ngực, môi khẽ hé như đang thì thầm điều gì đó.
Thứ nằm trên môi bà ta là một cánh hoa sen?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Là sắp đặt.
Quang Anh trầm giọng với đồng đội.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Không đơn giản là ɢɪᴇ̂́ᴛ rồi quăng xᴀ́ᴄ.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Mà là một bức màn được dựng lên có mục đích.
Cảnh tượng quá yên bình – đến đáng sợ.
Chiếc thư tay ướt nhẹp được tìm thấy trong tay nạn nhân.
Mực lem nhem, nhưng vẫn đủ để đọc vài dòng nguệch ngoạc.
"Xin lỗi… tôi không thể tiếp tục giả vờ nữa… cái chết này là một kết cục đẹp."
Đội pháp y chưa đến, nhưng có một người khác đã có mặt.
Người mà Quang Anh chưa từng gặp, nhưng chỉ cần liếc qua đã thấy không ưa nổi.
Một chàng trai nhỏ nhắn, mặc áo sơ mi trắng dài tay và áo khoác lửng, dù trời mưa vẫn đi giày lười da bóng loáng.
Mái tóc cắt gọn, trán cao, khuôn mặt đẹp kiểu sắc sảo – như bước ra từ phim điện ảnh.
Chàng trai đứng ngay rìa bờ hồ, tay khoanh trước ngực.
Ánh mắt như đang đánh giá cả hiện trường lẫn… con người ở đó.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ai cho cậu vào đây?
Quang Anh bước tới, giọng không kiên nhẫn.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Không có ai cả.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Là tôi tự vào.
Người kia đáp, không thèm nhìn anh.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đây là hiện trường án mạng.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Cậu là ai mà nói vào là vào được?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Thám tử tư.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ha...thám tử cosplay à.
Ánh mắt ấy – đen, sâu, lạnh như đá núi – khiến Quang Anh ngừng lại một nhịp.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Tên tôi là Đặng Thành An.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Tôi được thuê điều tra một vụ án mất tích.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Và tôi nghĩ người phụ nữ này liên quan.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Còn anh... chắc là một cảnh sát chính nghĩa ha?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Nguyễn Quang Anh.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đội trọng án.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
À, thì ra là anh cảnh sát gỗ.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Cái gì cơ?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Ấy ấy.. tôi chỉ là nghe đồn như vậy.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Nhưng cũng không có gì sai mà..?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Mặt đanh, giọng đá, thần thái cũng cứng nhắt khác gì khúc gỗ chứ.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hứ...nếu định dọa tôi rút lui, thì anh cần lên một chiến lược khác đó.
Quang Anh chưa kịp đáp, thì An bước lại gần mép hồ, đôi mắt nheo lại như đang lục lọi ký ức.
Cánh hoa sen, thư tay, cách đặt tay…
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
"Tất cả...quá giống. "
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Tôi từng thấy một hiện trường giống vậy… khi mẹ tôi mất tích.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Cậu nói gì?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Không có gì.
An quay lưng, rút điện thoại ra chụp một góc hiện trường, lẩm bẩm:
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
"Lần này… mình sẽ không để mất dấu nữa."
Quang Anh đứng đó, nhìn bóng dáng nhỏ nhắn ấy rời khỏi hiện trường, vừa xấc xược, vừa lạnh lùng, lại có chút… gãy vỡ.
Có điều gì đó không đúng.
Không chỉ trong vụ án – mà cả ở con người tên Đặng Thành An ấy.
ʏᴜʀɪɴ 𝖒𝖊̂ 𝘊𝘢𝘰 Đồ💐
suy luận suyyy luậnnn
ʏᴜʀɪɴ 𝖒𝖊̂ 𝘊𝘢𝘰 Đồ💐
muahahaha👽
ʏᴜʀɪɴ 𝖒𝖊̂ 𝘊𝘢𝘰 Đồ💐
vừa viết vừa ăn ốc quế sầu riênggg✨
Comments