[AOV] Che Chở...//BijanXElsu//
Chap 1:Gặp gỡ
-Yên tâm sau này tôi bảo vệ cậu!mẹ nói sau này tôi sẽ rất mạnh mẽ!
Bijan
Lần trước cậu cứu tôi rồi nên sau này tôi sẽ che chở cho cậu!
Elsu
A...
/vui vẻ gật đầu/
Bijan
Hức...
/hoảng sợ nhìn xung quanh/
Bijan
Oa oa oa...mẹ ơi!
/khóc loạn lên/
Bijan
!!!
/ngã nhào về phía sau/
Elsu
Ưm...
/đi ra từ bụi cỏ/
Elsu
...
/ngơ ngác nhìn người trước mặt/
Bijan
Biến đi biến đi!
/hoảng sợ ném đá vào người cậu/
Hắn hoảng sợ nhắm chặt mắt...chỉ còn biết liên tục vồ mấy viên đá nhỏ bên cạnh ném về phía trước
Mà người kia bị ném vào người cũng chỉ biết đưa tay lên che chắn mặt...cuối cùng bị ném trúng trán sưng một cục
Elsu
Hức...
/ôm trán mếu máo/
Bijan
...
/mở mắt ra nhìn đằng trước/
Bijan
Không...không phải thú dữ?
Elsu
...
/đưa tay lau nước mắt rồi từ từ lại gần hắn/
Bijan
Này...tính làm gì tôi hả?
/cảnh giác/
Elsu
/rụt rè đưa bánh cho hắn/
Bijan
Cho tôi hả...
/chỉ vào mình/
Elsu
/gật gật đầu rồi chỉ vào miệng,làm điệu bộ đang ăn/
Bijan
Sao cậu không nói gì hết vậy...?
Cũng là lần đầu hắn gặp người như này...một đứa nhỏ chạy tới giúp đỡ hắn...không nói năng gì mà cho hắn một miếng bánh
Hắn nhớ mấy lần đọc sách cùng mẹ,có một câu chuyện cổ tích nói về một đứa nhỏ bị mất khả năng giao tiếp
Liền bối rối nhìn cậu...ánh mắt người kia trong trẻo có chút tủi thân làm hắn thấy có lỗi lập tức
Bijan
A xin lỗi...tôi không nên hỏi...
Elsu
Ưm Ưm...
/cười tươi,đưa tay ra làm bộ không sao/
Elsu
A...
/mở miệng rồi chỉ chỉ vào miệng/
Elsu
Hì hì...
/ngồi xuống trước mặt hắn/
Elsu
/thích thú nhìn hắn ăn,đuôi đằng sau vẫy nhẹ/
Bijan
"Oa...cậu ấy có tai với đuôi,kì lạ quá"
/vừa ăn vừa nhìn cậu/
Hắn ăn ngon lành,dù sau cái bụng nhỏ kia cả ngày nay đã không ăn gì nên đói meo...mà lúc ăn xong mới nhớ ra...
Elsu
A...?
/ngơ ngác nhìn hắn/
Bijan
Mẹ tôi ở nhà nói không nên ăn đồ người lạ cho...
Bijan
Hả...cậu sao thế...?
Bộ dạng muốn bảo mình không có ý xấu nhưng không biết làm sao cho người kia hiểu làm cậu trông vô cùng lúng túng
Thấy hắn nhìn mình...sợ hắn nghĩ mình là người xấu chợt bật khóc,hắn nhìn người trước mặt mà liền hoảng hốt
Bijan
Đừng khóc...cậu đẹp như vậy chắc chắn không phải người lạ!
Bijan
Cậu...cậu đừng khóc
/bối rối đưa tay lau nước mắt cho cậu/
Elsu
Ưm...hức...
/ngước mặt lên nhìn hắn/
Elsu
A...A...
/kéo tay hắn rồi đứng lên/
Elsu
Ưm...
/chỉ lên trời rồi chỉ vào mình/
Elsu
/dơ tay lên,lấy hai ngon làm hành động đi/
Bijan
Ý là...tôi đi theo cậu hả?
Elsu
/lập tức cười rạng rỡ/
Hắn hơi ngơ ra...lần đầu thấy có người cười lên trông xinh như vậy,vô cùng đáng yêu ôn hoà không giống mấy vị tiểu thư hắn từng thấy chút nào
Hắn là người yêu cái đẹp...nên tất nhiên từ giây phút đó cũng thích luôn nụ cười của cậu
Cuối cùng cậu kéo hắn tới một trại trẻ mồ côi...
Liliana
Oa,bé cưng về rồi hả?
/mở cửa ra/
Liliana
Hửm,bé dẫn theo ai về vậy?
Bijan
/đứng trốn đằng sau lưng cậu/
Elsu
/đứng ngơ ngơ ra không biết giải thích thế nào/
Liliana
Hưm...em nhặt được nhóc này hả?
/để ý vẻ lấm lem của hắn/
Liliana
Được được,vô đi,bên ngoài lạnh lắm
Elsu
Ư a
/quay lại nhìn hắn cười cười rồi dắt hắn đi/
Bijan
/mắt sáng lên nhìn cậu/
Hắn thực sự khá lo lắng cũng sợ người phụ nữ lạ mặt kia...nhưng nếu là người quen của cậu thì chắc cũng ổn...
Trong đầu đơn giản nghĩ người cười đẹp như thế chắc chắn không phải người xấu
Cứ như thế...2 tuần trôi qua,trong lúc chị gái kia tìm kiếm thông tin về gia đình hắn thì Bijan ở lại đây
Mỗi ngày ở bên chơi với cậu nhóc kia...
Elsu
Khụ...khụ
/bịt miệng/
Bijan
Elsu lạnh hả,chờ chút,tớ đi lấy thêm chăn
Bijan
Sao thế?cậu không muốn đắp chăn hả?
Bijan
Nhưng sẽ lạnh đó,cậu chờ xíu thôi nha
/xoa đầu cậu/
Elsu
/thoải mái để hắn xoa đầu,đuôi đằng sau vẫy nhẹ/
Bijan
"Dạo này trời lạnh...sức khoẻ Elsu kém quá chừng,mấy ngày nay bệnh li bì không"
Bijan
Chờ tớ xíu nha!
/chạy đi/
Mỗi ngày trôi qua,hai đứa nhóc chỉ trong 1 tháng mà trở nên vô cùng thân thiết
Sức khoẻ Elsu kém,đôi khi lại bị mấy đứa nhóc trong trại trẻ mồ côi bắt nạt nên Bijan lúc nào cũng ở bên bảo vệ cậu
Bijan
Ê!tao bảo vệ cậu ấy đấy!đứa nào dám động vào tao đánh đó biết chưa!
Bijan
Yên tâm...có tôi ở đây với cậu!
Liliana
Nè nè!tìm được người nhà của nhóc kia rồi hả?
Capheny
Ừm,nhưng mà có bất ngờ đấy,tới xem đi
Liliana
Hửm?bất ngờ gì?
/lại gần/
Capheny
Không sai đâu,tôi điều tra kĩ rồi
Capheny
Lúc nhìn thấy thằng nhóc đó đã có chút nghi ngờ...ai ngờ là sự thật
Liliana
Kệ đi...dù sao mình cũng làm việc tốt còn gì
Liliana
Gọi họ tới đi,cũng tới lúc để nhóc kia về nhà rồi
Liliana
...
"Ai da Elsu...em sao lại có thể dắt được người này về vậy"
Cô ban đầu còn tưởng mình hoa mắt,có chút khó tin nhưng nếu là Capheny điều tra thì là sự thật rồi...
Trong lòng có chút lo lắng và bối rồi,đứa nhỏ kia vậy mà có thể bắt người này về
Bijan
Hehe Elsu...ngủ thôi ngủ thôi
/ôm chăn gối lại nằm cạnh cậu/
Bijan
/nằm xuống sát cạnh cậu/
Elsu có chút hoang mang...hắn chợt cứ nhìn mình chằm chằm rồi cười,ngơ ngác tưởng hắn muốn nói chuyện
Hắn cuối cùng chúc cậu ngủ ngon rồi đan tay mình vào cậu,cậu theo đó,nằm trong chăn ấm áp mà thiếp đi
Elsu
...
/ngoan ngoãn ngủ yên/
Bijan
...
"Vậy là sắp được về rồi,mình nhớ nhà quá trời"
Bijan
"Nhưng mà còn cậu ấy thì sao..."
/nhìn cậu đang ngủ/
Bijan
"Vừa muốn về nhà lại vừa muốn tiếp tục cạnh cậu ấy"
Rồi chỉ trong ngày mai,người nhà hắn đã liền tới đón...
Cậu ngang nhiên không biết gì về việc này,ban đầu còn cố vui vẻ,sau lại khóc nấc lên,hắn liền không biết làm sao...
Không nỡ bỏ cậu như này cũng không thể tiếp tục ở đây
Bijan
Elsu ngoan đừng khóc,tớ cho cậu này
/lấy một cái vòng tay đưa cho cậu/
Bijan
Lần sau tớ nhất định sẽ tới tìm cậu,mỗi lần cậu nhớ tớ thì nhìn cái vòng này tượng tưởng tớ ở cạnh cậu
Bijan
Chỉ cần nhìn cái vòng này là tớ nhận ra cậu ngay!
Elsu
/nhìn cái vòng rồi gật đầu/
Elsu
Hì hì...
/lau nước mắt rồi cười tươi nhìn hắn/
Cuối cùng hắn rời đi...cậu mỗi ngày đều đợi người bạn kia tới
Nhưng cuối cùng...hắn chẳng bao giờ tới nữa
Ựa
Truyện đầu tay nên còn nhiều sai sót
Ựa
Có gì mong được mọi người chỉ giáo=)
Comments