[ Văn Hàm] Em Trai Nuôi ~
gặp nhau nhưng ..
cái lồng má
ta đa thấy tác giả siêng ko
cái lồng má
cũng vì miếng cơm manh áo rồi
cái lồng má
giờ vô truyện nek
Dương Bác Văn _anh
đây khổ quá
tả kì hàm _em
Vâng em chào anh ạ
Dương Bác Văn _anh
ừm tí lên phòng tôi nói chuyện❄️
mẹ anh
Cái thằng này em nó mới về chx quen
bố anh
Thôi lại anh cơm nào
Cả buổi trưa hôm đó gia đình bốn người cùng ăn nhưng chỉ riêng anh lại nhìn em
Cái nhìn ấy ko phải là ánh mắt yêu thương mà nó chính là
Dương Bác Văn _anh
Lên phòng gặp tôi ❄️
Dương Bác Văn _anh
Tuổi ❄️
Dương Bác Văn _anh
đừng gọi tôi là anh❄️
Dương Bác Văn _anh
Tôi ko có em ❄️
Dương Bác Văn _anh
đừng nói như thế tởm lắm❄️
Dương Bác Văn _anh
Xong rồi mày có thể cút đc rồi đấy ❄️
tả kì hàm _em
Hình như anh ấy ko thích mình thì phải
tả kì hàm _em
đúng rồi mình làm gì có ai thương đâu chứ
tả kì hàm _em
bố mẹ ơi con lại nhớ hai người rồi
những giọt nước mắt cứ thế trào ra
Chúng ko cách nào ngưng lại đc
Cứ thế này cậu sống nỗi mất
tả kì hàm _em
Nín nào ko có gì phải khóc cả
tả kì hàm _em
Mình phải mạnh mẽ
tả kì hàm _em
Mệt rồi về phòng ngủ 1tí là đc
Cứ thế cả căn nhà ấy chìm vào trong 1 khoảng không vô hình
Những giọt nước mắt ấy vẫn lăn
Cũng như một người chìm trong quá nhiều đau khổ ko thể thoát ra đc
chìm trong 1 khoảng ko yên tĩnh nó có thể đối với những người khác có thể là 1 nỗi sơn nhưng đối với những đứa trẻ ấy nó chính là 1nơi giải toả đôi khi chúng ta sẽ chìm đắm trong sự đau khổ hoặc tuyệt vọng nơi mà nó có thể giết chúng ta bất cứ lúc nào
Comments