[ AllLyHan ] Cuộc Đời Thật Khó Đoán
Chap 3
sáng hôm sau, tôi đã kiếm được công ty của chị Miu, tôi đang đứng trước công ty thì chị chạy lại và vỗ vai tôi
Lê Ánh Nhật
Thảo Linh! *vỗ vai nàng rồi cười*
Trần Thảo Linh
*giật mình*
Trần Thảo Linh
em chào chị Miu *cười*
Lê Ánh Nhật
chào em *cười*
Trần Thảo Linh
bây giờ em vào làm luôn ạ?
Lê Ánh Nhật
em đi theo chị này *nắm tay em kéo đi*
Trần Thảo Linh
vâng *đi theo lực kéo*
chị dẫn tôi đến phòng chủ tịch và hướng dẫn công việc cho tôi. Khi bước vào phòng, tôi thấy căn phòng rất rộng, ở giữa là bàn làm việc của chị, phía gốc bên phải thì có một bàn làm việc riêng cho thư ký của chị
Lê Ánh Nhật
*đi đến bàn làm việc cho thư ký*
Lê Ánh Nhật
em ngồi ở đây làm nhé *chỉ*
Trần Thảo Linh
vâng ạ *cười rồi ngồi vào*
Lê Ánh Nhật
em có cần chị hướng dẫn công việc không?
Lê Ánh Nhật
à, việc này sẽ làm như này... *chỉ em tận tình*
Trần Thảo Linh
"chị Miu tốt với mình quáa, em kết chị rồi đó" *cười thầm*
chị chỉ tôi được một chút thì tôi cũng đã hiểu hết tất cả công việc của một cô thư ký, làm được khoảng 2 tiếng thì đến giờ nghỉ trưa
Lê Ánh Nhật
này Linh *gõ bàn làm việc của nàng*
Trần Thảo Linh
vâng? *ngước lên nhưng tay vẫn gõ phím*
Lê Ánh Nhật
được nghỉ trưa rồi đó em, đi ăn trưa thôi *cười*
chị nói đi ăn trưa thì tôi cứ nghĩ là một quán ở ngoài vỉa hè hoặc là căn tin, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của tôi. Ai ngờ chị kéo tôi đi thẳng vào nhà hàng 3 sao luôn
Lê Ánh Nhật
*đẩy cửa cho nàng*
Lê Ánh Nhật
vào đi Linh *cười*
Trần Thảo Linh
vâng, em cảm ơn *mỉm*
Trần Thảo Linh
*vào trong*
hai chúng tôi bắt đầu kiếm chỗ để ngồi và gọi món
Lê Ánh Nhật
em muốn ăn gì? *đưa menu cho nàng*
Trần Thảo Linh
c-chị ăn gì thì gọi đi ạ *bối rối*
Trần Thảo Linh
em không có đủ tiền để ăn mấy chỗ sang trọng như này... *nói lí nhí*
Lê Ánh Nhật
em muốn ăn gì thì cứ gọi đi, chầu này chị bao em *cười*
Trần Thảo Linh
vậy thì sao được ạ?
Trần Thảo Linh
em không dám gọi đâu..
Lê Ánh Nhật
không sao đâu mà, em cứ gọi đi
Trần Thảo Linh
v-vậy lấy cho em một cái này là được rồi *chỉ*
Lê Ánh Nhật
sao ăn ít thế? sợ chị không có tiền trả hả *cười*
Trần Thảo Linh
không có *lắc đầu + xua tay*
Trần Thảo Linh
em chỉ thấy phiền chị thôi.. *cuối mặt*
Lê Ánh Nhật
phiền gì đâu *xoa đầu nàng*
Lê Ánh Nhật
em muốn ăn gì thì cứ gọi, chị nói là chầu này chị bao mà
Lê Ánh Nhật
thôi để chị gọi cho *mỉm*
Nhân vật phụ
*chạy lại* chị cần gì ạ?
Lê Ánh Nhật
cho chị hết menu nha
Nhân vật phụ
vâng ạ *ghi lại số bàn*
Nhân vật phụ
"thần tài giáng trần rồi kìa bà chủ ơii" *đi lại quầy*
Lê Ánh Nhật
em đợi một xíu nha *cười*
Trần Thảo Linh
s-sao chị kêu nhiều thế? *bất ngờ*
Lê Ánh Nhật
chị sợ phần em gọi ít em ăn không no, nên chị kêu hết menu luôn cho em muốn ăn gì thì ăn *cười mỉm*
Trần Thảo Linh
sao chị tốt với em thế ạ?
Trần Thảo Linh
em đâu phải người quen hay là gì của chị đâu, em chỉ là một đứa sống lang thang và mới ra tù *cuối mặt*
Trần Thảo Linh
thế sao chị lại tốt với em như vậy? *thắc mắc*
Lê Ánh Nhật
vì em là người mà chị thấy rất là "đặt biệt", chị cũng không biết chính xác là vì sao, nhưng chị đã muốn giúp đỡ em. Thì chắc chắn chị sẽ làm *cười nhìn nàng*
Trần Thảo Linh
e-em cảm ơn chị đã giúp đỡ em *ngại*
Trần Thảo Linh
"người đặt biệt sao" *suy nghĩ*
Trần Thảo Linh
"em cũng cảm thấy, chị là một người rất "đặt biệt" trong lòng em" *cười mỉm nhìn chị*
Comments
❤️lyquinn❤️
"sao chị tốt với em thế?"
"em ko phải là les":))
2025-09-01
0