#DuongHung ⋆˚𝜗𝜚˚⋆゚Gương Vỡ Không Lành

#DuongHung ⋆˚𝜗𝜚˚⋆゚Gương Vỡ Không Lành

°。⋆⸜ 1 ⋆˚𝜗𝜚˚⋆ྀིა

_______
Trần Đăng Dương quăng mạnh chiếc vali xuống sàn, tiếng va chạm vang dội khắp căn hộ nhỏ chật chội.
Hắn nhíu mày, hừ một tiếng khó chịu, ánh mắt lạnh lùng quét quanh bốn bức tường cũ kỹ.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Cái ổ chuột này mà bảo tao phải sống à?
Dương nhếch môi cười gằn, giọng điệu ngập tràn khinh bỉ.
Lê Quang Hùng từ trong bếp bước ra, hai tay còn cầm bình sữa cho con.
Cậu thoáng run, ánh mắt thấp thỏm, chỉ khẽ nói nhỏ.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Đây… là nhà em.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Chỉ tạm bợ, nhưng… đủ để che mưa nắng cho con.
Dương hất mặt, ánh mắt lướt qua đứa bé đang ngọ nguậy trong nôi.
Hắn chẳng buồn nhìn kỹ, chỉ khịt mũi một cái đầy ghét bỏ.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Con cái gì của tao.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Mày đừng có mơ tao thừa nhận cái thứ đó.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Tao ở đây cũng chỉ vì bố mẹ ép, bảo phải "chịu trách nhiệm".
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Chứ nếu không, mày nghĩ tao thèm đến đây chắc?
Lời hắn sắc như dao cắt vào lòng Hùng.
Cậu siết chặt tay quanh bình sữa, mím môi cố nuốt nỗi tủi nhục.
Đã quá quen với thái độ của Dương, nhưng mỗi lần nghe lại như hàng nghìn mũi kim đâm vào ngực.
Tiếng khóc oe oe của đứa bé vang lên, át đi bầu không khí căng thẳng.
Hùng vội vàng ngồi xuống, dịu dàng dỗ dành con.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Nín đi, ngoan, bố ở đây…
Nhưng câu nói ấy vô tình chọc giận Dương.
Hắn bước nhanh đến, giật phắt bình sữa trên tay Hùng, ném mạnh xuống đất.
Chất lỏng văng tung toé, vết sữa loang lổ trên nền gạch.
Đứa bé khóc thét lớn hơn.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Mày nghĩ tao chịu nổi cái cảnh này à?
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Tiếng khóc lúc nào cũng réo bên tai!
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Tao phát điên lên mất!
Hùng giật mình lùi lại, lưng áp sát vào cạnh bàn.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Dương, đừng lớn tiếng…
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Con sẽ sợ…
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Con, con! Lúc nào cũng con.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Mày tưởng tao cần à?!
Hắn gào lên, rồi bất ngờ túm cổ áo Hùng, nhấc bổng cậu lên khỏi sàn.
Hùng nghẹn thở, tay cố gỡ từng ngón tay rắn chắc của Dương, đôi mắt ầng ậc nước.
Cậu cố gắng cầu xin.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Xin anh… đừng làm vậy trước mặt con…
Nhưng Dương chẳng quan tâm.
Hắn hất mạnh, quăng Hùng xuống nền nhà.
Tiếng va chạm đau đớn dội lên, đầu gối Hùng đập mạnh xuống gạch, máu rỉ ra.
Đứa bé trong nôi gào khóc thảm thiết, tiếng khóc non nớt hoà cùng tiếng thở dồn dập của Hùng.
Dương bước chậm rãi đến gần, tiếng giày nện từng nhịp nặng nề.
Hắn cúi xuống, bàn tay thô bạo túm lấy tóc Hùng, ép cậu ngẩng mặt lên.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Mày nghĩ mày là ai hả?
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Một thằng hèn nhát, lúc nào cũng rên rỉ, khóc lóc.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Thật ngứa mắt.
Hùng cắn môi đến bật máu, ánh mắt ngấn lệ nhìn thẳng vào hắn.
Cậu cố kiềm chế, giọng run run.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Xin anh... đánh em, em chịu được hết...
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Nhưng đừng làm gì thằng bé...
Câu nói ấy khiến Dương thoáng sững người, nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn bật cười đầy chua chát.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Mày đúng là ngu.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Sống vì cái thứ tao chẳng thèm nhận, để làm gì?
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Tao bảo rồi, nó không phải con tao.
Lời phủ nhận như lưỡi dao xoáy sâu vào tim Hùng.
Nỗi đau chồng chất, nhưng cậu không dám phản kháng, không dám nói thêm gì.
Chỉ biết ôm lấy vết thương, ngã quỵ trên sàn lạnh lẽo.
Trong ánh đèn vàng mờ, bóng dáng Dương sừng sững đầy uy hiếp, còn Hùng thì co ro, hơi thở gấp gáp, cơ thể bầm dập.
Không gian căn hộ nhỏ trở nên ngột ngạt đến nghẹt thở.
Trong khoảnh khắc đau đớn ấy, Hùng chợt nhớ lại những ngày còn đi học.
Khi đó, Dương là nỗi ám ảnh của cả trường.
Hắn nổi tiếng hung hãn, luôn kéo theo đàn em lượn khắp hành lang.
Bất cứ ai vô tình chạm ánh mắt hắn đều phải cúi gằm, tránh né.
Còn Hùng, chẳng hiểu vì lý do gì, lại trở thành mục tiêu ưa thích.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
“Ê, thằng mọt sách kia, lại đây lau giày cho tao!'
Giọng nói năm nào vẫn còn văng vẳng trong ký ức.
Hùng khi ấy chỉ biết cắn răng chịu đựng.
Không phản kháng, không dám kêu ca.
Bởi cậu hiểu, phản kháng chỉ khiến đòn roi nặng nề hơn.
Từ ngày này qua ngày khác, Hùng quen dần với việc bị giễu cợt, bị nhấn chìm trong ánh mắt khinh miệt của người khác.
Nhưng cậu chưa từng nghĩ, những ngày tồi tệ ấy chỉ là khởi đầu cho một bi kịch dài đằng đẵng.
Và giờ đây, ngay trong căn hộ chật hẹp, hình ảnh ấy tái hiện.
Vẫn là ánh mắt dữ dằn ấy, bàn tay tàn bạo ấy, nhưng không còn là trò đùa tuổi học trò, mà là những cú đánh thật sự để lại vết thương trên cơ thể.
.
Một cú đạp mạnh khiến Hùng ngã dúi dụi, lưng va vào cạnh bàn đau điếng.
Hơi thở cậu dồn dập, lồng ngực phập phồng, mắt nhòe đi bởi nước mắt.
Cậu cố lê thân người về phía nôi, nơi đứa bé vẫn gào khóc, hai bàn tay bé xíu quờ quạng trong không khí.
Hùng run rẩy vươn tay, khẽ vuốt tóc con, thì thầm trong hơi thở đứt quãng.
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
#𝘓𝘦𝘘𝘶𝘢𝘯𝘨𝘏𝘶𝘯𝘨
Đừng khóc… bố đây rồi… đừng sợ…
Nhưng Dương chẳng để yên. Hắn túm cổ áo Hùng, lôi xềnh xệch ra xa.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Mày đừng có bày trò thương hại trước mặt tao.
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
#𝘛𝘳𝘢𝘯𝘋𝘢𝘯𝘨𝘋𝘶𝘰𝘯𝘨
Nhìn mày càng đáng ghét hơn thôi.
Một cú tát nặng nề giáng xuống, âm thanh chát chúa vang vọng.
Máu nơi khoé môi Hùng rỉ ra, cơ thể cậu run bần bật.
Trong khoảnh khắc ấy, Hùng tưởng như mình sắp gục ngã, nhưng khi ngoảnh lại thấy ánh mắt đẫm lệ của con, cậu lại cố gắng gượng.
Dương đứng nhìn một lúc, rồi hừ lạnh, bỏ ra ngoài ban công châm thuốc.
Hắn dựa lưng vào tường, khói trắng bay nghi ngút, che mờ ánh mắt đang cháy bỏng giận dữ.
Trong lòng hắn cũng có thứ gì đó hỗn loạn, nhưng Dương không cho phép mình nhận ra.
Hắn chọn cách dồn nén, biến mọi khó chịu thành bạo lực, trút hết lên người Hùng.
Trong căn hộ ngột ngạt, tiếng khóc trẻ thơ dần nhỏ lại, thay bằng những tiếng nấc nghẹn của Hùng.
Sàn gạch vấy máu, vết bầm dần tím lại trên làn da.
Và đêm đầu tiên khi Dương chuyển đến đã mở màn cho chuỗi ngày tối tăm.
...
Không gian căn hộ nhỏ trở nên nghẹt thở.
Và đó mới chỉ là khởi đầu cho chuỗi ngày dài đen tối, nơi mà tình yêu chưa từng được gọi tên, chỉ có nỗi đau, sự tàn nhẫn và những vết thương chẳng bao giờ lành.
_______
Hot

Comments

Miee 🐼

Miee 🐼

Khoan, nếu Dương ghét Hùng như vậy thì làm sao mà có con đc nhể 🤔

2025-08-27

1

vợ anh Hùng

vợ anh Hùng

bộ nào cũng ngược m k thấy mệt hả meo meo ??

2025-08-26

1

Nqoc

Nqoc

Thay bằng ba hay hơn ý (góp ý)

2025-08-27

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play