[ Rhycap] Mưa Phùn Không Đủ Ấm
⌘¹
Tiếng còi xe inh ỏi, những ánh đèn vàng trắng giao nhau như những dòng chảy bất tận, tất cả tạo nên một bức tranh náo nhiệt của thành phố mà Duy vừa đặt chân tới. Cậu ngồi trong chiếc xe khách suốt mấy tiếng đồng hồ, giờ đây khi bước xuống bến, đôi mắt trong trẻo mở to nhìn khung cảnh xung quanh. Thành phố không giống quê nhà, nơi cậu lớn lên với những con đường đất đỏ, hàng cây thẳng tắp và buổi chiều gió thổi rì rào. Ở đây, mọi thứ nhanh hơn, sáng hơn, ồn ào và cả một chút xa lạ.
Hoàng Đức Duy
aa. Tới nơi rồi
Hoàng Đức Duy
/ Vươn vai / Ngồi mà ê ẩm hết cả người
Duy là sinh viên năm nhất của một trường đại học tầm cỡ trong thành phố. Gia đình cậu không giàu có, cũng chẳng phải nghèo khó. Ba mẹ làm viên chức bình thường, đủ để lo cho con trai một cuộc sống giản dị nhưng không đến mức thiếu thốn. Ngày biết con trúng tuyển, họ vừa mừng vừa lo. Mừng vì con trai được học trường tốt, lo vì Duy phải sống xa nhà, tự lập, mà cậu thì vốn hiền lành, ít va chạm.
Lê Quang Hùng
Đức Duy / vẫy tay/
Hoàng Đức Duy
/ nhìn sang /
Cậu nhìn thấy một chàng trai với thân hình nhỏ nhắn người mặc một chiếc áo sơ mi trắng
Lê Quang Hùng
Sao vậy nhìn gì mà nhìn
Lê Quang Hùng
Chưa thấy trai đẹp bao giờ à
Lê Quang Hùng là bạn thân hồi Phổ thông của cậu nhà Hùng cũng thuộc tầm trung lưu
Lần này thi may mắn hay trùng hợp hay sao cậu và Hùng thi đỗ vào cùng một trường đại học với nhau
Hoàng Đức Duy
/ cười đi tới /
Lê Quang Hùng
Nhìn gì mà kĩ thế bạn / khoác vai cậu/
Hoàng Đức Duy
Hôm nay lại đẹp hơn mọi khi ha
Lê Quang Hùng
Tao lúc nào mà chả đẹp
Hoàng Đức Duy
Mày bảo mày đi tìm trọ vậy tìm được chưa
Lê Quang Hùng
Việc đấy bạn cần hì nhắc tôi tìm được rồi
Lê Quang Hùng
Giá tầm trung không đắt đâu
Hoàng Đức Duy
Hôm nay thấy bạn đẹp trai ghê á
Lê Quang Hùng
Để vali lên xe đi
Căn trọ mà hai đứa thuê nằm trong một con hẻm nhỏ, cách trường tầm mười lăm phút đi xe. Không rộng, nhưng thoáng và sạch sẽ. Chủ nhà cũng dễ tính thân thiện
Hoàng Đức Duy
Cháu cảm ơn bác
Chủ nhà
Bác thấy hai đứa mới lên đây nên giảm giá cho mấy đứa một chút
Lê Quang Hùng
Bác đẹp quá bác ơi
Lê Quang Hùng
Thiệt mà bác / cười /
Chủ nhà
Nhớ đọc nội quy nghe chưa?
Hoàng Đức Duy
Vâng chúng cháu ở sạch sẽ lắm
Phòng chỉ có một cửa sổ lớn, nắng chiều hắt vào làm ánh sáng trải dài trên nền gạch cũ. Hùng vừa đặt vali xuống vừa nói:
Lê Quang Hùng
Chỗ này không sang trọng gì
Lê Quang Hùng
Nhưng nó có đầy đủ tiện nghi mày không phải lo
Em chỉ cười rồi bắt tay dọn đồ trong vali
Hoàng Đức Duy
Tao chỉ cần một chỗ ngủ một chỗ ăn là được rồi
Hoàng Đức Duy
Tiền đâu ra mà đòi sang trọng hả mày
Hai đứa bắt tay dọn dẹp, kê lại giường, trải ga, treo quần áo. Cảm giác vừa lạ lẫm vừa háo hức. Duy đứng nhìn căn phòng một lúc lâu, rồi chợt thấy sống mũi cay cay. Cậu nhớ ba mẹ, nhớ căn nhà quen thuộc, nhớ cả tiếng chim chiều ở quê. Nhưng rồi Hùng đặt tay lên vai em
Lê Quang Hùng
Trưởng thành rồi
Lê Quang Hùng
ai cho khóc nhè
Hoàng Đức Duy
Khóc gì chứ ...tự nhiên nhớ ba mẹ
Hoàng Đức Duy
Tầm giờ này ... Tao với mày đang đi ăn trộm xoài rồi đấy..
Lê Quang Hùng
Đàn ông mà mạnh mẽ lên coi
Buổi tối hôm đó, cả hai rủ nhau ra quán cơm sinh viên đầu hẻm ăn thử. Quán đông, bàn ghế nhựa chen chúc, tiếng gọi món ồn ào. Giá chỉ hai mươi lăm nghìn một dĩa, vừa túi tiền. Duy ngồi ăn, vừa quan sát mọi thứ xung quanh...sinh viên túm tụm cười nói, vài anh chị công nhân cũng ghé ăn, quán xá sáng rực dưới ánh đèn neon. Một thành phố lạ lẫm nhưng cũng rất thật.
Lê Quang Hùng
Cơm ở đây giống cơm má tao nấu ...
Hoàng Đức Duy
Mới ngày đầu mà sao nhớ nhà ghê
Lê Quang Hùng
Vậy thôi bỏ học về nhà đi mày
Trên đường về, Duy ngẩng đầu nhìn trời. Giữa ánh sáng của hàng ngàn ngọn đèn, bầu trời thành phố chỉ còn vài ngôi sao le lói. Cậu hít sâu một hơi sâu
Hoàng Đức Duy
Đã đi được đến đây thì phải cố gắng hơn
Hoàng Đức Duy
/ ôm eo Hùng / Đi cẩn thận mày
Lê Quang Hùng
Sắp tới nơi rồi
Lê Quang Hùng
Mày nói làm tao giật mình nữa là cả hai đi tong luôn nha
Đêm đầu tiên ở trọ, Hùng ngủ say như chết, còn Duy trằn trọc. Cậu lật qua lật lại, trong đầu hiện lên đủ loại suy nghĩ. Một chút lo lắng, một chút hy vọng, một chút rạo rực khó tả. Thành phố này rộng lớn quá, liệu cậu có tìm thấy chỗ đứng của mình không?
Không ngủ được cậu liền đi ra hiên nhà ngồi xuống
Ánh mắt hướng lên phía bầu trời nên quy tụ hàng ngàn ngôi sao lấp lánh
Hoàng Đức Duy
Ở đây khác ở quê quá à
Hoàng Đức Duy
Chắc phải mua quấn sách 100 cách sinh tồn quá
Hoàng Đức Duy
Nhưng ở đây đẹp thiệt
Nhưng có lẽ cậu không biết rằng, nơi đây không chỉ là chặng đường học tập mới, mà còn là nơi định mệnh đưa cậu gặp một người – một người sẽ khiến trái tim cậu vừa hạnh phúc, vừa khổ đau
_𝕮𝕬𝕴_💙⚡
Nhớ đọc cả phần bộc bạch nha
_𝕮𝕬𝕴_💙⚡
Nó là cái hay nhất á
Xóa tiểu thuyết để viết truyện chat cho mấy bèo đọc ⏎♢⌘
Comments