Chap 3: Nhân Gian

Bạch Vô Thường và cụ ông đều nghe thấy những lời đe dọa của Đan Ny, nhưng họ nghe giống như không nghe thấy
Hàng ngàn hồn ma sau khi chết muốn bò lên nhân gian, ai thành công, không phải đều thành thành thật thật ngồi chồm hổm đợi đăng kí ở bên ngoài sao, sớm đi vào, tìm một công việc có thể nuôi sống bản thân mới là phải đạo
Làm người đã khó, làm ma cũng không dễ
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/đi tới/
Thi Hàm
Thi Hàm
/ngồi chồm hổm ở cửa/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/ngồi xuống bên cạnh/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Cô biết lối về nhân gian ở đâu không?
Thi Hàm
Thi Hàm
/chớp chớp mắt/
Thi Hàm
Thi Hàm
Biết chứ
Thi Hàm
Thi Hàm
/chỉ vào ánh sáng ở đằng xa/
Đan Ny luôn cho rằng đó là mặt trời, vì nhìn rất giống mặt trời
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Bây giờ nghĩ lại, nơi đây là cõi âm, âm tào địa phủ, ở đâu ra mặt trời chứ"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/khuôn mặt tràn đầy sự tức giận/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Tôi sẽ đi qua liền
Thi Hàm
Thi Hàm
/nhìn Đan Ny đi mất/
Ông lão
Ông lão
Cô ấy muốn đi đâu vậy?
Thi Hàm
Thi Hàm
Có thể là muốn tìm lối ra
Thi Hàm
Thi Hàm
Ông ơi, không phải ông nói lối ra giống như mặt trời sao, nhìn gần, nhưng thật ra đi thế nào cũng không chạm vào nó được.
Cõi âm và nhân gian được kết nối bằng một con đường, chỉ có nhân viên công vụ cõi âm mới có thể ra vào con đường này, người bình thường qua đời sẽ xuất hiện trực tiếp trong cõi âm, sẽ không đi qua con đường này, không có kinh nghiệm, còn tưởng rằng bất kỳ ai cũng có thể vào con đường này
Nàng đi tới như điều hiển nhiên, không bao lâu, nàng thực sự tiến vào trong
Ngay lúc nàng bước vào, cõi âm không hề yên tĩnh
"Hú hú hú hú ——"
Thi Hàm
Thi Hàm
...
Thi Hàm
Thi Hàm
"Hóa ra tiếng báo động của cõi âm và nhân gian giống nhau"
Đan Ny đi không bao lâu đã trở lại nhân gian
Lúc này nhân gian vẫn là đêm tối
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/nheo mắt phân biệt xung quanh/
Đây là nơi nàng gặp nạn, cũng là cửa công ty
Các nạn nhân đã được dời đi, máu được rửa sạch, chưa đến nửa tháng nó đã trở lại như bình thường, cơ bản không nhìn ra, từng có năm cô gái đáng yêu đầy sức sống đã mất đi sinh mạng ở nơi đây
Đan Ny có một khoảnh khắc hoảng hốt, rất nhanh, nàng đã phản ứng, sau đó nổi giận đùng đùng đến nhà Trần Kha
Trần Kha sống gần công ty, nàng đã đến nhà cô rất nhiều lần, lần này cũng không ngoại lệ
Nàng quen thuộc đi đến cửa, vừa định ấn vân tay thì nhớ lại mình đã chết, không cần phải ấn vân tay nữa, hoàn toàn có thể xuyên qua tường
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/thử/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Ể được nè"
Trong phút cao hứng, nàng chơi rất nhiều lần
Vất vả lắm mới nhớ ra mình đến làm gì, nghiêm mặt, nàng đi đến cửa phòng Trần Kha, chuẩn bị dọa chết khiếp Trần Kha như một bộ phim kinh dị mà nàng đã xem lúc nhỏ, sau đó sẽ tính sổ với cô
Sau khi đi vào
Trần Kha
Trần Kha
/ngồi trầm lặng trên giường/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Trần Kha cũng không phải ác quỷ, sao lại đáng sợ thế?"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"...!Làm ma cũng khó khăn quá"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/Lượn quanh giường Kha hai vòng/
Trần Kha
Trần Kha
/vẫn đang lật xem gì đó trong tay/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/ đứng tại chỗ, im lặng/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Quên nó đi, đến cũng đến rồi, mắng một trận rồi lại đi, dù Kha không nghe được, mình cũng có thể xả cơn giận"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/Hắng giọng một cái/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/ngón tay chỉ vào mũi Kha, mở miệng sẽ mắng/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/sững sờ/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Có vẻ không đúng lắm"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Chỉ nửa tháng không gặp, tại sao Trần Kha đã gầy đi nhiều như vậy, không chỉ vành mắt đen, ngay cả hốc mắt sâu cũng lộ ra, sắc mặt còn vàng như nến, giống ma còn hơn là một con ma như mình"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/cau mày xích lại gần cô/
Đối với Trần Kha, cô chỉ có thể cảm thấy có một luồng gió nhẹ thổi vào mình, nhưng vì nó quá yếu nên không thể thu hút sự chú ý của cô, cô vẫn đang chậm rãi lật xem gì đó trong tay
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/liếc nhìn tay cô/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"wtf"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Đều là ảnh của mình!!!!"
Có ảnh tự sướng của nàng, còn có ảnh tập thể của công ty, và ảnh các hoạt động của lớp thời đại học, lẻ lẻ tẻ tẻ mà lại chiếm hết một cuốn album
Mỗi trang lật qua, Đan Ny đều có thể tìm được bóng dáng của mình trong ảnh
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/có chút xúc động/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/thở dài, ngồi xuống cạnh Kha/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Nể tình cậu còn làm riêng một album cho mình, mình sẽ không mắng cậu
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Bỏ đi, đưa số tiền đó cho mình cũng vô dụng, mình cũng chết rồi, không phải cuối cùng sẽ để người khác hưởng lợi sao, cậu giữ đi, xài cũng được, quyên góp cũng được, nào cũng được
Đan Ny rất bùi ngùi, lời bản thân vừa nói, có lẽ là con người khi chết sẽ nói ra lời chân thiện trong truyền thuyết, cũng đúng, đã chết rồi, còn gì hay mà so đo chứ
Từ khi qua đời đến giờ, Đan Ny chưa bao giờ cảm thấy bất cứ điều gì
Nàng và người thân đã không còn qua lại, bạn bè sẽ buồn cho nàng một thời gian, đợi nỗi buồn của thời gian đó trôi qua, mọi người vẫn sẽ tiếp tục sống hạnh phúc vui vẻ, không có ai không rời bỏ ai được, cũng không có ai không quên ai được.
Đan Ny luôn nghĩ rất thoáng, nhưng thấy Trần Kha thế này, trong lòng nàng vẫn có chút cảm giác khó chịu
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/Thấy Kha luôn nhìn ảnh của mình, thỉnh thoảng còn dừng lại/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/lau nước mắt lưng tròng trong suốt một cái/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Ôi...!Kha Kha, không uổng công ba ba đã thương con...
Hết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play