Chạy trốn thất bại

Nhưng… một cảm giác kỳ lạ len lỏi. Như có ánh mắt nào đó dõi theo từ sau lưng. Chi quay phắt lại. Con hẻm vắng tanh, chỉ có bóng đèn đường chập chờn, lúc sáng lúc tắt
Thế giới chao đảo. Cú ngã khiến đầu Chi va mạnh xuống nền xi măng. Mắt hoa lên, mọi thứ nhòe đi. Trong cơn choáng váng, Em chỉ kịp thấy gương mặt ló ra khỏi áo mưa: đôi mắt mở to bất thường, đen ngòm như hố sâu, nhưng không… không hẳn là Huyền Một giọng thì thầm khác, lạ lẫm, rít sát bên tai:
Đi thêm vài bước, Chi dừng sững. Trên tường gạch loang lổ ngay ngã rẽ, có dòng chữ viết vội bằng sơn đen, còn ướt: “ anh luôn biết em đi đâu ”
Chi sững người, hơi thở nghẹn lại. Không thể nào… lúc chiều em còn ở cùng Huyền,làm sao anh ta kịp viết được đây? Hay ai khác cũng đang theo dõi?
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên trong túi. Chi rút ra, màn hình hiển thị “Huyền gọi”. Cổ họng nghẹn cứng, Chi nhấn tắt, ném vội chiếc điện thoại vào thùng rác ven đường, rồi lao nhanh về phía bến xe.
Khi tưởng đã an toàn, một bóng người ngồi sẵn trên ghế chờ. Áo mưa trùm kín đầu, mặt tối đen, chỉ thấy một bàn tay đặt hờ trên vali… giống hệt cái vali của em
Giọng nói trầm khàn vang lên từ dưới lớp mưa
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Em nghĩ em bỏ anh dễ vậy sao?
Lúc đó chi cứng đơ máu trong người như đông lại
Em lùi dần về phía sau, tim đập loạn. Người đàn ông trong áo mưa đứng dậy, từng bước chậm rãi, nặng nề như cố tình kéo dài nỗi sợ. Nước mưa chảy dọc vành áo, tạo thành những vệt tối sẫm trên nền xi măng
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
//nghẹn giọng// Huyền phải không?
Người kia không trả lời. Hắn chỉ cúi đầu, bàn tay siết lấy quai vali, rồi kéo lê trên nền đất. Âm thanh ken két vang lên giữa bến xe trống trải như dao cào vào sắt
Chi run rẩy xoay lưng bỏ chạy. Bến xe giờ này vắng lặng bất thường—không nhân viên, không hành khách, chỉ có tiếng mưa đập vào mái tôn lụp bụp. Tất cả dường như bị bỏ trống, như thể ai đó đã sắp đặt trước
Tiếng bước chân sau lưng càng lúc càng gần. Chi lao tới quầy vé, cửa kính đóng chặt, trong quầy tối om không một bóng người. Gõ mạnh đến rách cả da tay, nhưng không có phản hồi. Một tiếng cười khàn khàn vang lên. Người áo mưa đứng ngay sau lưng, thì thầm:
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Anh đã bảo rồi mà… em đi đâu, cũng chỉ đi trong vòng tay anh thôi//cười khẩy//
Chi hét lên, quay người phóng thẳng ra đường. Cửa bến xe bỗng khóa chặt, sợi xích to tướng vắt ngang. Em cuống cuồng trèo lên rào chắn gỉ sét, hai tay rớm máu vì gai thép. Đúng lúc ấy, bàn tay lạnh ngắt chộp lấy mắt cá chân, kéo giật xuống
Bí ẩn 2
Bí ẩn 2
Cậu ấy nói đúng. Em không bao giờ thoát được đâu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play