Tai nạn

Cú va chạm kinh hoàng hất Huyền văng ra, cơ thể nhỏ bé đập mạnh xuống mặt đường. Máu từ bụng và từ đầu chảy ra loang đỏ dưới ánh đèn xe
Côn đồ
Côn đồ
/sững sờ cảnh tưởng trước mắt/ Tính ra số nọ cũng tận..
Côn đồ
Côn đồ
Phải chuồn trước khi cảnh sát tới /chạy mất/
Rất nhanh sau đó, em được cấp cứu trong bệnh viện
Bác sĩ
Bác sĩ
Ai là người nhà của bệnh nhân?
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
/do dự/ T..tôi
Bác sĩ
Bác sĩ
Bệnh nhân bị mất máu quá nhiều ở phần bụng và đầu, cần tiến hành phẫu thuật gấp, cần người nhà ký tên đồng ý phẫu thuật
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Đ.. được /ký/
Cánh cửa phòng cấp cứu khép lại, Chi ngồi trên bằng ghế mà cúi đầu sợ hãi
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Làm ơn.. đừng bị gì..
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Tôi không muốn... vào tù...
Cấp cứu khoảng 5 tiếng đèn cũng tắt, một vị bác sĩ bước ra
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
/lao tới/ Sao rồi bác sĩ? Cô ấy sao rồi?
Bác sĩ
Bác sĩ
Người nhà bình tĩnh
Bác sĩ
Bác sĩ
Trong quá trình cấp cứu, tôi thấy ngoài vết thương ở đầu còn xuất hiện một vết thương sâu ở bụng
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Vết thương sâu sao?
Bác sĩ
Bác sĩ
Có thể là do vật nhọn gì đâm trúng
Bác sĩ
Bác sĩ
Vì vậy khiến nội tạng bên trong bị tổn hại không ít
Bác sĩ
Bác sĩ
Về phần đầu, do bị chấn thương quá nặng, hộp sọ đã bị nứt nên ảnh hưởng mạnh đến não
Bác sĩ
Bác sĩ
Hiện tại thì cô ấy có thể ra đi bất cứ lúc nào nếu không tỉnh
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Cứ chữa cho cô ấy bằng mọi giá, tôi sẽ chi trả, miễn là cô ấy tỉnh
Bác sĩ
Bác sĩ
Tôi hiểu rồi, chúng tôi sẽ sắp xếp bệnh nhân ở phòng hồi phục tốt nhất
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Được
---------
2 ngày nằm trong bệnh viện
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nhìn kĩ thì con bé còn nhỏ hơn cả mình
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Chắc khoảng 14, 15 tuổi gì đó
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nhóc từ đâu chạy ra tự nhiên báo hại tôi thế này
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
/nhớ lại/ Hình như trước đây bác sĩ có nói gì ấy nhỉ?
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Vật nhọn đâm ở bụng à?
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
...
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
/ngạc nhiên/ Nhóc bị ai đâm sao?
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Tỉnh dậy trả lời coi
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/nhíu mày tỉnh dậy/
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Đây là đâu vậy?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/nhìn vào lòng bàn tay/ Mình.. chưa chết sao?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/liếc quanh dọc, giật mình/ Bà chị này là ai vậy?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
"Sao cứ nhìn chằm chằm mình thế?"
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Chị là..?
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
...
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Chị có nghe tôi nói không?
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
...
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Alo
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/đi đến trước mặt Chi/ Chị kia, chị điếc à?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
"Không phản ứng luôn, chẳng lẽ điếc thật"
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/vẫy tay trước mặt Chi/
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Vừa mù vừa điếc sao?
Cửa phòng đột nhiên bị mở ra
Y tá
Y tá
Tôi xin phép thay băng nhé
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Ừm, cô vào đi
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
???
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Là không điếc với không mù
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Chị dám chơi tôi
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
/vẫn chăm chú nhìn phía giường em/
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nè, đừng giả vờ nữa
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Tôi đang nói mà nhìn đi đâu vậy?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/ngước nhìn về phía giường/
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/khựng lại/
Em không dám tin vào mắt mình, người nằm trên giường lại chính là em
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/sững sờ/ Cái gì đang diễn ra thế này..?
Em đưa tay chạm vào Chi nhưng cánh tay đó liền xuyên qua cơ thể
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/chạy đến chỗ y tá/
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nè chị có nghe thấy tôi nói không?
Không một lời đáp lại
Y tá
Y tá
Tôi xong rồi
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Nguyễn Linh Chi (Chi Xê)
Ừm, cô ra ngoài đi
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Không được, mình phải nhập lại xác
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/lên giường nằm/
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
1 2 3 tỉnh dậy
Em quay đầu lại nhìn vẫn thấy mình đang nằm đó
Đầu được băng bó kĩ càng, 1 phần khuôn mặt bị che bởi máy thở, một bên tay là đường truyền dịch, bên kia là kim truyền máu. Băng gạc dày quấn chặt quanh bụng, loang vết máu đã thẫm lại. Máy đo nhịp tim kêu những tiếng “tít… tít…” đều đều
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nè tỉnh dậy coi!
Em lay mạnh bờ vai thân xác mình, nhưng cơ thể kia vẫn chỉ thở đều theo tiếng máy, đôi mắt nhắm nghiền, hoàn toàn xa lạ
Sau gần 1 tiếng, em cũng bất lực chấp nhận trạng thái này
Em bước ra khỏi phòng bệnh, hành lang bệnh viện vắng lặng, ánh đèn vàng hắt xuống nền gạch lạnh ngắt. Tiếng bước chân của y tá, tiếng bánh xe cáng lăn kẽo kẹt vẫn vang lên đâu đó, nhưng kỳ lạ thay… không một ai để mắt tới em. Em len lỏi giữa họ, vô hình như chưa từng tồn tại
Một bóng người lướt qua ngay trước mặt em, mờ ảo, trong suốt. Đó là một ông lão, tóc bạc, mặc bộ đồ bệnh nhân cũ kỹ. Ông nhìn quanh quẩn, ánh mắt mờ đục, rồi thở dài. Không ai thấy ông, cũng chẳng ai đáp lại
Ngay sau đó, em nhận ra dọc hành lang còn có nhiều “người” khác: một cô gái trẻ ngồi co ro nơi góc tường, một đứa bé chạy loanh quanh mà không gây ra tiếng động nào, một người đàn ông lặng lẽ đứng nhìn vào phòng cấp cứu với ánh mắt buồn rười rượi
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo/Mìn)
/sợ hãi/ Mình cũng như họ sao? Mình sẽ mãi mãi mắc kẹt như này saoooo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play