- Cứu rỗi một người từ nơi tối tăm, rất dễ. Nhưng liệu.. bạn có chịu được cái giá của việc đó không?
- "Nó không phải là yêu, nó là sự ám ảnh?"
#giam cầm
#rape / BDSM
#tinhduc (?)
#có tả máu
____________________
Trong năm học, có một học sinh thật trầm lặng.
Trong năm học, có một cậu bạn mờ nhạt đến mức như vô hình.
Ai cũng nhớ rõ, phía cuối lớp luôn có một bóng hình.
Nhưng chẳng ai nhớ rõ, ngoại hình cậu bạn ấy ra sao.
Một mái tóc màu xanh lơ?
Đôi mắt ngọc lam to tròn?
Gần như chẳng ai nhớ nổi gương mặt của cậu ấy.
Bởi vì cậu im lặng cả năm như vô hình.
~~~
Ồ, không đâu.
Vẫn luôn có một ánh mắt chú ý đến sự cô đơn đấy.
".. Xin chào?.."
Hiori Yo
?
Một giọng nói của ai đó vang lên phía trước bàn Hiori.
Nở một nụ cười cho có lệ, hẳn cậu ấy cần giúp gì chăng?
Hiori Yo
Chào^^
Hiori Yo
Cậu có việc gì sao?
"À không? Chỉ là.. tớ ngồi đây được chứ?"
Hiori Yo
Được thôi.
"Hiori, tớ có cần phải giới thiệu không?"
Hiori Yo
Không cần đâu, Isagi.
Isagi Yoichi
Tớ muốn làm bạn với cậu..
Isagi Yoichi
Được chứ?
Hiori Yo
...
Thật sự.. được sao?
Thật sự.. sẽ có người chủ động muốn làm bạn sao?
Thật sự.. sẽ có người thật lòng muốn làm bạn, chứ không phải để lợi dụng sao?...
Cậu ấy có thất vọng nếu làm bạn với mình không?
Trông hắn cô đơn quá. Đôi mắt ngọc xinh đẹp giống như vực sâu.
Một con người vụn vỡ, nấp sau vẻ ngoài xinh xắn như búp bê.
Một 'con búp bê' nứt toác.
...
Kể từ thời khắc cậu dang tay tỏ ý muốn làm bạn với hắn, mọi thứ đã chẳng còn bình thường nữa rồi.
Ánh mắt Hiori nhìn cậu, như che giấu chút lửa nhen nhóm..
~~~
Nó không phải là yêu, nó là sự ám ảnh.
~~~
Hiori Yo
Hi hi^^
Hiori Yo
Yoichi vẫn đáng yêu như ngày nào..
Isagi Yoichi
...
Hiori Yo
Sao cậu không trả lời tớ?
Hiori Yo
Không nói gì thế?
Trông cậu thật đáng thương.
Với cái bộ dạng thảm hại ấy.
Hừm.. là đáng thương hay đáng yêu nhỉ?
Isagi Yoichi
..xin đừng..
Isagi Yoichi
..c-chạm vào tôi n-nữa..
Isagi Yoichi
x-xin cậu đấy..
Tại sao cậu lại khóc?
Giọng nói thì ngắt quãng.
Từng giọt nước mắt lăn dài xuống má, kéo theo chút màu nâu.
Gương mặt kia do nước mắt, vết máu khô mà quệt lem nhem.
Hiori miết ngón tay, lau đi vệt nước dính bết. Hắn cúi xuống thì thầm.
Hiori Yo
Ngoan nào, đừng khóc, cũng đừng chống chế nữa..
Hiori Yo
Chống chế cũng chỉ khiến cậu đau thêm thôi.
Hiori Yo
Tớ yêu cậu nhiều ❤
Bàn tay dần lướt xuống eo, xoa lên dấu tay còn in lại nơi đấy..
~~~
Nó không phải là yêu, nó là sự ám ảnh.
~~~
Từ trong căn phòng to lớn lộng lẫy, bao nhiêu âm thanh liên tục phát ra, chồng chéo lên nhau.
Tiếng nức nở khóc đến khản giọng, tiếng rên rỉ đau đớn, tiếng leng keng lách cách của dây xích dày cộp, tiếng chát đau rát trên da thịt, tiếng dỗ dành ngọt nị nhưng nghe lại thật tàn nhẫn.
"Nâng cao hông lên nào~
Vâng lời thì sẽ không đáng sợ"
~~~
"Nó không phải là yêu, nó là sự ám ảnh."
____________________
End (◕ᴗ◕✿)
𝕊𝕒𝕚𝕛𝕚
Hựm hựm.. cung Bạch Dương là tính cách chữa lành mà nhỉ?
Comments