[Haikyuu!!] Lời Nguyện Cầu Của Một Thánh Nữ.
Chapter 2
Trong một căn phòng rộng rãi đậm chất trung cổ châu Âu, ở giữa là một cái bồn tắm cỡ lớn ngập nước và đầy hoa. Trong không khí lẫn hơi nóng của nước còn thoang thoảng mùi của hoa bách hợp. Một nơi cao quý và sang trọng chỉ dành riêng cho Thánh nữ.
Nareda ngâm mình, nhẹ rải những cánh hoa màu trắng trượt xuống thân mình. Tóc em xoã, dài đến mức theo dòng nước tuôn ra ngoài rìa bồn tắm.
Hơi nước mờ ảo như sương, khuất hết gương mặt, chỉ để lại một chút hình ảnh nửa mơ nửa thực trong mắt người nhìn.
Trong căn phòng rộng, có Nareda ngâm nước tắm và hai người phụ nữ mặc trang phục nữ tu để hầu hạ em tắm rửa.
Fujiwara Nareda
"Mình có thể tự làm được mà....đâu phải như lúc nhỏ, cứ kè kè bên mình mãi vậy."
Nareda nếu hết năm nay, thì em cũng đã tròn mười lăm tuổi. Nghĩa là em đã đến đền thờ được tám năm rồi. (Tính từ lúc em vừa lên bảy tuổi.)
Tám năm bị nhốt trong ngục tù.
Đó không phải là cực hình, đối với Nareda thì đó là một niềm vinh dự và tự hào nhất của em và cả gia tộc đã sinh ra em. Dù không muốn nhưng em vẫn phải miễn cưỡng nghĩ thế.
Nhưng niềm tự hào đó lại chẳng phô bày được bao lâu...
Tháng năm vẫn trôi theo cái vô tình của thời gian, để lại sự hờn tủi của tuổi trẻ, thanh xuân và nỗi cay đắng của niềm tự hào — tin tưởng trong lòng người.
Nareda không còn là một cô bé mang sự hồn nhiên của tuổi xuân ngày ấy. Bây giờ đây, trong em chỉ là sự vô cảm và thờ ơ với nhịp sống của cuộc đời này. Một cuộc đời quá đỗi nhạt nhẽo và buồn chán khi em đã nhận ra điều đó quá trễ.
Nareda vướng vào cái gọi là tuổi già sức yếu — thứ không thể chống lại khi thần linh đã ban cho con người.
Thần linh ban cho con người sự sống và tự do. Nhưng Nareda lại nhận ra quá muộn, để rồi tự nhốt bản thân trong sự thao túng và đưa đẩy.
Fujiwara Nareda
"Kami-sama, người có thật sự nghe thấy lời cầu nguyện của con như họ đã nói?"
Fujiwara Nareda
"Có thật khi đây là con đường đúng đắn mà con đã lựa chọn?"
Fujiwara Nareda
"Kami-sama..."
"Thần ơi....xin hãy đáp lại con nếu người có thể nghe thấy."
Những hơi thở thoi thóp yếu dần rồi gần như không còn nữa. Cuốn trôi những sự tiếc nuối và hối hận ôm cùng cơ thể lạnh lẽo không còn chút sức sống.
Kết thúc nhiệm kì của một Thánh nữ — kết thúc một mảnh đời không lối thoát, không tự do và lựa chọn. Và là giải thoát cho sự nhìn nhận kịp thời.
"Kịp thời" là khi vẫn còn sống. Dù chỉ là hơi thở cuối cùng nhưng nếu kịp nhận ra, mọi thứ vẫn chưa quá trễ.
Đám tang của Thánh nữ không rầm rộ to lớn. Họ chỉ đơn giản hoả táng thi thể và đem tro cốt vào đền thờ, tiếp tục chọn lựa những "người được chọn" để kế nhiệm.
Người dân không để tâm, bởi họ nghĩ rằng nếu Thánh nữ chết đi, người ấy sẽ được về với trời và tiếp tục làm việc cho "Thần". "Thánh nữ" chỉ đơn giản xuống thế gian vì sự ủy thác của Thần linh, sau khi xong nhiệm vụ thì sẽ "về trời".
Tiếng chim hót bên thềm cửa sổ vang lên quen thuộc. Mùi hoa bách hợp quẩn quanh đầu mũi không rời. Ánh nắng chói chang từ rèm cửa sổ buông lỏng, mặt trời từ phía đông đã dần lên cao.
Có phải Thần linh thật sự đã nghe thấy sự khẩn cầu ấy không? Có phải rằng người đã cho thêm một cơ hội sau sự hối tiếc quá muộn màn ấy không? Có lẽ là thế, bởi....một Fujiwara Nareda đã quay trở về cái năm mười bốn tuổi ấy. Năm tháng mà ý thức và suy nghĩ dần có sự lay chuyển.
Fujiwara Nareda
"Kami-sama....."
Fujiwara Nareda
"Cảm ơn người."
Bên ngoài phía sau cánh cửa, sự nhộn nhịp không giấu nổi. Một buổi lễ cầu phước đang được chuẩn bị.
👁️🗨️ concucucto
Truyện chữa lành ✌️
Comments