Sáng hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ cảnh sát trưởng. Một sự tò mò âm ỉ trong lòng.
💬: Đến trụ sở gấp!
Tôi thay đồ, sửa soạn chỉn chu, đi đến trụ sở.
•••
Căn phòng họp kín mít, chỉ có ánh sáng xanh từ màn hình chiếu hắt xuống. Hồ sơ dày cộm đặt trước mặt tôi và Khang.
Cảnh Sát Trưởng
Hai cậu không còn là cảnh sát từ giây phút này.
Giọng cảnh sát trưởng khàn đặc, đẩy hai tệp hồ sơ về phía tôi và cậu ấy.
Cảnh Sát Trưởng
Đây là cuộc đời mới của hai cậu.
Hoàng Đức Duy - chính là tôi, người từng nổi tiếng gan lì trong các vụ bắt ma túy - giờ mang thân phận một kẻ buôn vũ khí trốn lệnh truy nã. Hồ sơ ghi chi tiết đến từng vết sẹo giả trên tay, từng phi vụ bất hợp pháp dựng sẵn để tăng độ tin cậy.
Bên cạnh tôi, Phạm Bảo Khang - viên cảnh sát trẻ mới 5 năm trong ngành - khoác lên lớp vỏ bọc một sát thủ chuyên nghiệp, máu lạnh, ít nói. Trong hồ sơ còn có cả “tiền án” giả, kèm vài mối quan hệ ngầm được dựng để mở đường xâm nhập.
Kế hoạch được trình bày trên bản đồ: thâm nhập băng đảng qua tuyến vận chuyển hàng lậu, tiếp cận đàn em của trùm, từng bước leo lên để chạm mặt hắn.
Cảnh Sát Trưởng
Nhớ kỹ.
Cảnh sát trưởng gằn giọng.
Cảnh Sát Trưởng
Một khi vào đó, mọi sai sót đều trả giá bằng mạng sống.
Cảnh Sát Trưởng
Hai cậu chết, hồ sơ thật sẽ bị xóa sạch. Chúng ta chưa từng biết nhau.
Không gian nặng trĩu. Tôi và Khang nhìn nhau - ánh mắt pha lẫn quyết tâm và nỗi sợ mơ hồ.
Nhưng chúng tôi vẫn mạnh mẽ gật đầu, vốn dĩ nhiệm vụ lần này, nếu hoàn thành chắc chắn sẽ được khen thưởng và thể hiện bản lĩnh. Vậy thì tôi sẽ không bỏ qua cơ hội này. Một người mang lý tưởng sống là công lý, sự công bằng, chính trực như tôi. Nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!
Comments