(ĐM/Chủ Công/Xuyên Nhanh) Bút
TG1: Thiên vương (2)
Nguyễn Cương Minh
Mai con còn đi học..
Nguyễn Cương Minh
Đừng tạo vết được không?
Gã nhướng mày, khoé một không kìm được nhếch lên một độ cao
Tạ Đình Phong
Phải xem biểu hiện của con rồi.
Cương Minh buồn bực, cắn môi.
Cánh tay trắng nõn hằn sâu vài vết sẹo mờ chồng chéo vươn lên ôm lấy cổ Đình Phong
Nhẹ nhướng người rụt rè, nhắm tịt mắt môi chạm môi.
Nguyễn Cương Minh
'Xà!! Tìm ra lỗi chưa!?'
Nguyễn Cương Minh
'Sao quái nào có cả một đám có ý với tôi?'
018-Xà
'Này không phải lỗi.'
018-Xà
'Mị lực kí chủ quá lớn.'
018-Xà
'May mà tuyến nv9 không ảnh hưởng.'
018-Xà
'Cũng không phải lần đầu.'
018-Xà
'Cố lên kí chủ! Vì 7 ngày nghỉ!!'
Nguyễn Cương Minh
'Điên mất!!'
Tạ đình phong đỡ lấy gáy cậu.
Cương Minh ngoan ngoãn nghe theo hơi mở há miệng ra.
Tạ Đình Phong hơi híp lại đôi mắt đào hoa, khớp ngón tay vuốt nhẹ gáy.
Lưỡi hắn theo khe hở len lỏi sâu vào bên trong, đảo khắp chốn.
Khiến cho Cương Minh nghẹn, khó thở đỏ bừng mặt.
Tạ Đình Phong vốn trăng hoa, vì vậy kinh nghiệm rất phong phú.
Năm nay đã bước sang tuổi 49 mà nhan sắc lại tựa như độ tuổi 25-30.
Trông rất trẻ rất cuốn hút.
Nguyễn Cương Minh năm nay mới bước sang tuổi 15
Nguyễn Cương Minh
'Chịu đựng nốt hôm nay...'
Nguyễn Cương Minh
'Ngày mãi lão cha này chết rồi.!'
Nước bọt không kìm được mà chảy dọc theo khoé miệng..
Đôi mắt đen bao phủ bởi màng nước trực chờ rơi.
Nguyễn Cương Minh
Ư..hưc..c..cha..
Ngày hôm sau Nguyễn Cương Minh đúng như dự đoán trước nhận được tin.
Tạ Đình Phong chết trên đường đến xem Tạ Minh Dương biểu diễn do phi cơ riêng gặp sự cố.
Nguyễn Cương Minh
'Lão biến thái cuối cùng cũng bán muối!!'
Ngoài mặt buồn bã, khủng hoảng bên trong vui như chảy hội.
Tạ Minh Dương tựa hồ ở phụ thân sau khi ch·ết cũng biến tốt hơn một chút, hắn tr·a t·ấn Nguyễn Cương Minh ngày càng ít đi.
Hắn bắt đầu chuyên chú hắn âm nhạc thiên phú, điên cuồng luyện tập cương hào cùng ca hát, tham gia các loại quốc tế thi đấu.
Ở hắn 16 tuổi năm ấy hắn càng là sáng tác một bài hát [ Xiềng xích] mà ở mạng xã hội một đêm nổi tiếng bùng nổ.
Tất cả mọi người xưng hắn là thiên vương siêu sao huyết mạch kéo dài, hắn quang mang vạn trượng.
Năm ấy Nguyễn Cương Minh trung khảo, cậu ở phòng học nghe ngoài cửa sổ ve thanh minh vang.
Thậm chí mơ hồ nghe thấy được Tạ Minh Dương tiếng ca, đều là giống nhau ngây ngô vô lực tuổi tác, hắn ca hỏa biến phố lớn ngõ nhỏ.
Nguyễn Cương Minh
'...Sao cảm giác bài này nhắm vô mình..'
Năm ấy, Tạ Dương Minh chính thức bước vào giới giải trí, xuất hiện ở công chúng tầm nhìn, cũng dần dần đạm ra Nguyễn Cương Minh tầm mắt.
Nguyễn Cương Minh đỗ vào cao trung có tiếng, trên người những cái đó mới mẻ miệng v·ết th·ương cũng dần dần kết vảy, khỏi hẳn.
Có thứ bạn cùng phòng trong lúc vô tình thấy thân hình đầy những cái đó khe rãnh tung hoành vết sẹo.
Sợ tới mức ban đêm trộm chạy đến Cương Minh mép giường hỏi cậu có phải hay không gặp quá ngược cầm.
Nguyễn Cương Minh mơ màng sắp ngủ, lơ mơ lắc nhẹ đầu.
Nguyễn Cương Minh
Ngủ nào...đêm rồi.
Cậu bạn đó đưa tay chạm nhẹ vô má cậu.
Nguyễn Cương Minh
Minh biết rồi..
Nguyễn Cương Minh
Minh buồn ngủ lắm rồi...
Nguyễn Cương Minh
Ngoan ngoan về giường ngủ đi.
Giọng mơ màng, có chút cầu xin nũng nịu.
Cậu bạn cảm thấy mặt mình hơi nóng.
???
Thơm tao chúc ngủ ngon đi.
Nguyễn Cương Minh
Trẻ con quá..
Nguyễn Cương Minh
Được chưa? Minh ngủ nha.
Cậu bạn đờ người, cứng nhắc đáp lại.
Nhìn cậu quận ngủ trong chăn, tay ghe chạm vô chán.
Vò nhẹ mái tóc, bối rối về giường.
Cố gắng nhắm mắt ngủ nhưng trong đầu toàn cảnh phi thực tế vừa nãy.
Nguyễn Cương Minh từ trước đến nay nghĩ đến thực minh bạch.
Cậu bước vào cao trung phòng học, liều mạng học tập, tra lậu bổ khuyết, muốn khảo chính mình lý tưởng y khoa đại học.
Tương lai lại xuất ngoại lưu học, trị bệnh cứu người, tạo phúc ngàn vạn người.
Ngày qua ngày Nguyễn Cương Minh thậm chí bận rộn đến quên mất người kia.
Nguyễn Cương Minh
'Tích lũy tri thức quan trọng hơn!!'
Nguyễn Cương Minh
'Dù sao cũng không có suất diễn.'
Nguyễn Cương Minh
'Tội gì chịu tội tăng ca!!'
Cứ như vậy thẳng đến một ngày, chủ nhiệm lớp đem cậu kêu ra tới.
Nói trong nhà có người xảy ra chuyện cho Cương Minh thỉnh hai ngày nghỉ.
Nguyễn Cương Minh
'Làm việc thôi!!'
Ngay lập tức vẻ mặt cậu dần thay đổi.
Cậu hoang mang r·ối l·oạn, trên đường rơi xuống mưa to tầm tã.
Nguyễn Cương Minh cưỡi xe đạp té ngã một cái, liền bò dậy nghiêng ngả lảo đảo đi phía trước chạy.
Nguyễn Cương Minh
'Đau...nứt xương sao?'
Nguyễn Cương Minh
'Tình tiết chết tiệt!!'
???
Cương Minh, thiếu gia không như thế nào……
Quản gia ở cửa kêu đầy người chật vật cậu, thần sắc phức tạp.
Nguyễn Cương Minh
'Tất nhiên hắn không sao rồi!! Trò đùa cả!'
Lòng đầy bứt xúc nhưng bên ngoài hoàn toàn trái ngược.
Nguyễn Cương Minh không hỏi Tạ Minh Dương làm sao vậy.
Cương Minh giống như điên rồi cứ chạy về phía trước.
Mở ra kia phiến hờ khép môn, Cương Minh đến chính mình tận mắt nhìn thấy đến mới yên tâm.
Nguyễn Cương Minh
'Cao trào rồi!!'
Trong đại sảnh sáng ngời ánh đèn hạ vô số tuổi trẻ tuấn nam mỹ nữ đều hướng mắt nhìn bộ dạng chật vật của cậu.
Bọn họ phủng điểm tâm ngọt cười.
???
Minh Dương à , anh trai cậu thật đúng là cùng cẩu giống nhau tùy kêu tùy đến a.
???
Tôi cũng thật muốn cái như vậy anh trai.
???
'Vừa chiều chuộng bản thân,nghe lời, lại trông ngon điên.'
???
'Sao cậu ta may mắn quá vậy!?'
Đầu gối hậu tri hậu giác truyền đến bị trùng gặm cắn, xương cốt phát lạnh cảm giác đau đớn.
Này hết thảy đều nhắc nhở cậu, nguyên lai cậu không màng tất cả thích, chỉ là thiêu thân lao đầu vào lửa.
Này chỉ là cái tiền đặt cược.
Nguyễn Cương Minh
'Thương bản thân quá!!!'
Nguyễn Cương Minh
'Diễn quá đạt!'
018-Xà
"Đang cảm xúc đấy kí chủ ơi?!"
Comments
An
Nà ní!?
2025-09-01
0