Otp Gấu [ Thế Giới Sương Mù × Đường Hầm Đen × Đêm Trăng Máu ] Nguyệt Thực Máu Trên Lối Hầm Sương

Otp Gấu [ Thế Giới Sương Mù × Đường Hầm Đen × Đêm Trăng Máu ] Nguyệt Thực Máu Trên Lối Hầm Sương

Chap 1. Tàu điện ngầm?

t/g nói là làm
t/g nói là làm
Vậy là cuộc đời bắt buộc t phải coi lại từ đầu hết hả💔💔
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Cho t/g xin phép bỏ luật " 1 tầng 1 người ở " nhé🥰🙏💔
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Cho t/g xin phép sửa kịch bản gốc " một tí "nhé:))
____
Quý Thu: em Lý Mạc: hắn Tôn Sáng: cậu Nhất Bạch: anh Chung Quỳ: hắn Tử Bi: vỏ cam:))
*...* Suy nghĩ //...// Hành động, biểu cảm •...• Thần giao cách cảm 📱: Nghe điện thoại 📳: Chuông điện thoại, thông báo, tin nhắn 💬: Tin nhắn 🎙: Tin nhắn thoại, ghi âm 🚪: Tiếng mở / đóng cửa.
____
_Thế Giới Sương Mù_
10 năm truớc.
Quý Thu đã dính liếu vào một vụ án mạng giết người cực kỳ tàn bạo.
Nạn nhân là anh trai của cậu ta, Bạch Yên Nhân.
Cũng là người thân duy nhất của cậu ta.
Vụ án này từng làm chấn động cả thành phố Diệp Thành.
Không chỉ vì thi thể của Bạch Yên Nhân quá kinh khủng.
Mà còn vì kẻ tình nghi hàng đầu.
Lại chính là em trai ruột của cậu ta, Quý Thu.
Khi cảnh sát đến nơi.
Trong nhà ngoài xác chết ra.
Chỉ còn 1 mình Quý Thu rồi thẫn thờ trên sàn.
Và khắp phòng đều là dấu tay dính máu của cậu ta.
Điều rùng rợn hơn nữa là.
Bạch Yên Nhân đã chết tròn 1 ngày.
Điều này có nghĩa là Quý Thu đã ở với xác chết suốt 1 ngày 1 đêm.
Không ai biết cậu ta đang làm gì.
Cũng không ai biết cậu ta đang nghĩ gì.
Không buồn bã.
Cũng không khóc lóc.
Và càng không sợ hãi.
Như thể đang đeo một chiếc mặt nạ sống
Khiến người ta không thể nhìn ra chút cảm xúc nào.
Sau đó, qua các chuyên gia tâm lý.
Phát hiện ra Quý Thu dường như bị rối loạn nhân cách chống đối xã hội.
Cộng với việc tình tiếc phức tạp và có nhiều điểm đáng ngờ trong vụ án.
Cuối cùng Quý Thu đã bị đưa vào bệnh viện tâm thần Diệp Thành.
Phải chữa hết bệnh rối loạn nhân cách.
Nhưng thực tế rằng.
Căn bệnh rối loạn nhân cách này.
Hoàn toàn không co cách chữa khỏi.
Điều này có nghĩa chỉ là một cách nói khác cho việc bị giam giữ suốt đời mà thôi.
Tuy nhiên, điều này thật bất ngờ khi xảy ra vào năm thứ 3 sau khi Quý Thu nhập viện.
Quý Thu không còn ít nói nữa.
Không còn bồn chồn lo lắng.
Thay vì những góc tường tối tăm.
Quý Thu càng ngày càng thích ngắm nhìn bầu trời rộng lớn ở phía trước.
Quý Thu tự học tất cả các khóa học cơ bản.
Theo thời gian trôi qua.
Quý Thu ngày càng hiền lành và thân thiện.
Dần dần được tất cả các bác sĩ và y tá chấp nhận.
???
???
Cậu ta là người bình thường
???
???
Cậu ta không nên bị giam cầm trong cái bệnh viện tâm thần này cả đời
10 năm sau.
???
???
// Cầm trên tay hồ sơ bệnh án của Quý Thu //
???
???
Ừ, đã đủ tiêu chuẩn xuất viện rồi
???
???
Quý Thu à, sau khi ra viện phải sống thật tốt nhé
???
???
Gặp vấn đề gì liên lạc với tôi ngay
???
???
Đừng khách sáo
???
???
Dù sao thì chú Thành cũng coi như đã chứng kiến cháu lớn lên mà
Quý Thu
Quý Thu
Cảm ơn chú Thành // đứng dậy khỏi ghế //
Quý Thu
Quý Thu
Tuy nghe có vẻ hơi lạ
Quý Thu
Quý Thu
Nhưng đây là ngôi nhà thứ 2 của cháu
Quý Thu
Quý Thu
Cháu sẽ thường xuyên về thăm mọi người
Quý Thu
Quý Thu
// quay người đi về phía cửa //
???
???
* Rối loạn nhân cách chống đối xã hội *
???
???
* Rất giỏi lừa dối và giả vờ *
???
???
* Chắc không thể nào đâu đúng không *
Quý Thu
Quý Thu
Cảm ơn cậu Trường Sa // đóng cửa lại //
🚪: Cạch
???
???
// Hơi hoảng //
Bên ngoài bệnh viện tâm thần thành phố Diệp Thành.
Quý Thu
Quý Thu
10 năm rồi, anh ơi
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Ra viện rồi // rít một hơi thuốc //
Quý Thu
Quý Thu
Chú Dương, sao chú lại đến đây? // mỉm cười //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Còn được, chú cứ tưởng cháu quên chú rồi // giọng đùa giỡn //
Quý Thu
Quý Thu
Làm sao quên được, bao nhiêu năm nay
Quý Thu
Quý Thu
Chỉ có chú Dương năm nào cũng dành thời gian ra để đến bệnh viện tâm thần thăm cháu
Quý Thu
Quý Thu
Công việc cảnh sát hình sự vốn đã rất bộn
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Thôi đừng nói nữa lên xe đi // mở cửa xe, vào //
Quý Thu
Quý Thu
// Mở cửa xe sau, vào luôn //
Trong xe.
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Quý Thu, cháu vừa mới ra viện // đang lái xe //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Chưa có chỗ ở
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đến nhà chú ở trước đi
Quý Thu
Quý Thu
// Vẫn giữ nụ cười trên mặt // Cái này... // ngập ngừng //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đừng từ chối
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đợi khi cháu tìm được việc làm
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Chú cũng sẽ không giữ cháu ở lại nữa
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Còn nữa, có vài thứ để ở chỗ chú
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cũng đã đến lúc trả lại cho cháu rồi
Quý Thu
Quý Thu
Những thứ gì vậy ạ? // hơi cau mày //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Di vật của anh cháu
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cảnh sát vẫn giữ chúng
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đã đến lúc trả lại cho cháu rồi
Quý Thu
Quý Thu
// Hơi cúi mặt xuống // cảm ơn chú Dương
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Nói gì vậy, đồ ngốc này
Quý Thu
Quý Thu
// Nhìn về phía cửa sổ xe // 10 năm rồi, Diệp Thành bây giờ, đầy nhà cao tầng
Quý Thu
Quý Thu
Đường sá rộng rãi, thay đổi sau 10 năm quả thật quá nhiều
Quý Thu
Quý Thu
// Nhìn về phía Dương Vạn Long // chú Dương, tại sao chú luôn tin rằng
Quý Thu
Quý Thu
Vụ án của Diêm Nhân 10 năm trước, lại không liên quan đến cháu?
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
// Gãi đầu // nếu phải nói lý do tại sao..
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Có lẽ là vì hồi nhỏ chú đã từng chứng kiến một vụ án tương tự
Quý Thu
Quý Thu
Chú cũng từng chứng kiến vụ án giống như vậy? Mà là lúc chú còn nhỏ ạ?
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Ừ, chú nhớ là vào khoảng thời gian chú còn đi học
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Lúc đấy nhà nghèo lắm, sáng đi học, chiều đi chăn trâu
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Buổi chiều hôm đó, như mọi khi, chú đi lên đồi chăn trâu
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Nhưng không ngờ, chú đã chứng kiến một vụ án giết người kì lạ
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Thằng Dương Nhị trong làng, trên đỉnh đồi
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đã tự tay xé nát ông già Dương Lão Thành
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đến bây giờ chú vẫn còn nhớ bộ dạng của nó
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Mặt mày dữ tợn
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Vặn vẹo với những động tác kỳ quái
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Y như bị ma nhập vậy
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Chú trốn sau lưng con trâu
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Sợ đến nỗi không dám thở mạnh, bỏ cả trâu lại, vội vàng chạy về nhà
Quý Thu
Quý Thu
Rồi sao đó thì sao ạ?
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Lúc nó bị bắt, trông giống y hệt cháu năm đó
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Vẻ mặt đờ đẫn, ngồi thẫn thờ bên xác cha nó
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Về sau, nghe nói thằng nhóc đó đã treo cổ tutu trong tù
Quý Thu
Quý Thu
Vậy là chú sợ cháu cũng giống như vậy, nên năm nào cũng dành thời gian đến bệnh viện tâm thần thăn cháu phải không?
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cũng có thể, hai vụ án gần như giống hệt nhau
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đều là bỗng nhiên phát điên, rồi dùng sức mạnh kinh người
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Xé nát người thân ruột thịt của mình
Em cũng muốn biết năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng trong đầu em, lại chẳng có một chút ký ức nào về hiện trường vụ án năm đó.
Giống như bị một lớp sương che phủ vậy, phải tách rời từng lớp từng lớp sương để tìm lại ký ức năm đó.
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
À phải rồi, giống như ông Dương Lão Thành, dù đã xác nhận là đã chết, nhưng thi thể anh cháu lại không thấy đâu
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cho đến giờ vẫn chưa tìm được xác của Diêm Nhân
Quý Thu
Quý Thu
Thật ạ? // hơi ngẩng mặt lên //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Ừ, lúc đó cảnh sát đã lục soát khắp nhà, cũng không tìm thấy
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cống rãnh và mấy thùng rác của mấy con phố lân cân cũng bị lật tung lên
Về đến nhà Dương Vạn Long.
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
// Mở của xe, xuống trước //
Quý Thu
Quý Thu
// Mở cửa xe sau, xuống //
Trong thang máy.
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Quý Thu, cháu cứ ở tạm chỗ chú đây
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Dì cháu mất sớm, cả căn nhà chỉ có chú và hai đứa con gái ở
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Con gái lớn đang học đại học, ít khi về nhà, giờ trong nhà chỉ có chú và con bé Dương Vy Vy thôi
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Nhưng nó bận học, thường chỉ về nhà vào buổi tối
Ting.
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đến rồi
Lạch cạch.
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
// Lấy chìa khóa mở của nhà //
🚪: Két
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Vào đi, chú đi lấy đồ của anh cháu đây // vừa nói vừa bước vào nhà //
Quý Thu
Quý Thu
// Bước vào nhà, ngồi xuống ghế sofa //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
// Bước ra khỏi phòng, trên tay cầm một sắp tài liệu, đưa cho Quý Thu // đây là tài liệu công việc mà anh cháu để lại
Quý Thu
Quý Thu
// Cầm lấy tài liệu mà Dương Vạn Long đưa //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
10 năm trước, anh cháu làm thám tử tư
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Trước khi mất anh ấy đang điều tra vụ gì đó, nhưng không liên quan nhiều đến vụ án của anh ấy
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Còn cái này nữa // lấy thẻ ngân hàng và chìa khóa ra //
NovelToon
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Thẻ ngân hàng này là tiền tiết kiệm của anh cháu
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Mật khẩu chú cũng không biết, có thể là ngày sinh nhật của hai em cháu hay gì đó
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cháu tự tìm hiểu nhé
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Còn về chiếc chìa khóa này, chú cũng không rõ lắm
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cháu cứ ngủ phòng của Chí Dung nhé
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Nó giờ ở trong trường, hiếm khi về nhà
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Trong đó chỉ toàn là mấy cuốn sách linh tinh thôi, cháu ở đấy tạm nhé
Quý Thu
Quý Thu
// Gãi đầu // thế không ổn lắm đâu ạ
Quý Thu
Quý Thu
Cháu ngủ ở phòng khách là được rồi // cười cười //
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Đừng có lằng nhằng nữa
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Phòng bỏ không cũng là bỏ không
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cháu cứ nghe lời chú đi
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Thế nhé, chú đi ra ngoài mua 1 ít đồ ăn
Dương Vạn Long
Dương Vạn Long
Cháu tự sắp xếp đi // bước về phía cửa //
Quý Thu
Quý Thu
* Chú Dương có vẻ đối xử tốt với mình quá mức rồi *
Quý Thu
Quý Thu
* Dù sao trên danh nghĩa mình vẫn là kẻ giết người mà? *
Quý Thu
Quý Thu
* Đây có khác nào sợ mình làm loạn, nên giám sát mình không? *
Quý Thu
Quý Thu
* Thôi, cứ xem qua di vật của anh trước đã * // nhìn lên bàn //
Quý Thu
Quý Thu
// Cầm lấy chiếc chìa khóa // đây là chìa khóa gì vậy?
Quý Thu
Quý Thu
Sao trước đây chưa từng thấy nó?
Quý Thu
Quý Thu
Nhưng sao nó lại khiến cho mình có cảm giác bất an thế này?
Chiếc chìa khóa bỗng nhiên tỏa ra một sức mạnh kinh người.
Khiến em hoàn toàn mất kiểm soát.
Từng bước một bị kéo về phía căn phòng ngủ đóng kín cửa, bước vào.
Sau khi mở cánh cửa, thì trước mắt em xuất hiện một ga tàu điện ngầm cùng với mảng sương mù, trong rất kỳ lạ.
Quý Thu
Quý Thu
Sao... Sao mở cửa ra lại là một ga tàu điện ngầm? // hoang mang, nghi ngờ //
Quý Thu
Quý Thu
Thôi, cứ vào xem trước đã, có khi cái chết của anh trai có liên quan đến trong này // bước vào //
Ở một căn biệt thự sa hoa nào đó.
???
???
📱: Được, ngày mai chúng ta sẽ thảo luận vụ án này
???
???
📱: Vậy ngày mai chúng ta hẹn gặp ở quán cafe XXX nhé?
???
???
📱: Vậy tôi cúp máy trước
📱: Tút.
???
???
// Đứng dậy //
???
???
// Đứng không vững // * ặc, sao thế này? *
???
???
* Chắc do mấy mấy ngày nay ăn uống, ngủ nghỉ không đủ giấc, nên mới hơi choáng như vậy * // Cố gắng đứng vững, đi xuống bếp //
Dưới bếp.
???
???
// Rót nước, uống một ngụm // * giờ mới thấy đỡ hơn chút *
???
???
// Nhấc chân chuẩn bị đi, loạng choạng //
Choang!
???
???
// Ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển // mẹ kiếp
???
???
// Dần dần mất ý thức, gục //
_Đêm Trăng Máu_
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Này, Chung Quỳ, ngươi xem, ngươi ăn con quỷ dị đó được không? // chỉ //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
// Nhìn //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
Được // bay lại chỗ con quỷ dị đó //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
// Ăn ngon lành // Tử Bi, hôm nay mới thấy người cho ta ăn một thứ ra hồn đó
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Ừ, ta mà // loạng choạng //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
// Xách con quỷ dị lại chỗ Trương Tử Bi //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
Này, tiểu tử, ngươi sao đấy? // quăng con quỷ dị qua, ôm Trương Tử Bi //
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Ta... ta thấy hơi chóng mặt // gục vào vai Chung Quỳ //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
// lây lây Trương Tử Bi // này, này //hơi choáng //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
* Sao lại tới mình nữa rồi? Hay là do con quỷ dị kia * // liếc con quỷ dị, gục //
_Đường Hầm Đen, Thế Giới Sương Mù, Đêm Trăng Máu_
: âm thanh hơi nhỏ, nên mở max vô lum dùm ạ.
???
???
Not support
:mọi người vừa nghe âm thanh 9 giây và vừa đọc lời thoại nhé:))
???
???
Not support
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Quẹt thẻ, chạy thục mạng về phía cửa tàu //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Chạy vào trong tàu, nhìn cửa tàu đóng dần //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* May mà kịp rồi * // đi lại dãy ghế, ngồi xuống, liếc nhìn người phụ nữ //
???
???
// Tay gõ gõ tay cầm vali, liếc qua liếc lại, lo lắng //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Lấy điện thoại ra //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
💬: Mục tiêu đã nằm trong tầm nhìn
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
💬: Tiếp theo nên làm gì đây?
???
???
💬: Anh đừng có làm lộ chuyện
???
???
💬: Cứ xem hắn đi đâu đã
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Dần dần mất ý thức, gục trên ghế //
20 phút sau.
???
???
Not support
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Tỉnh dậy // * tôi ngủ thiếp đi à? *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Nhìn qua chỗ người phụ nữ vừa nãy //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Người đó đâu rồi? *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Ga cuối không phải là di động sao? *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Kéo tay áo lên nhìn đồng hồ // * sao mới qua có 20 phút mà đã đến rồi? *
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Có khi nào hắn còn có đồng bọn? *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Nhìn xuống hàng ghế phía dưới //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Còn bốn người ở dưới nữa sao? *
Quý Thu
Quý Thu
// Bị ánh đèn chiếu vào mắt, từ từ tỉnh dậy //
Quý Thu
Quý Thu
* Ưm... đây.. đây là đâu? * // ngồi dậy, nhìn quanh //
Quý Thu
Quý Thu
* Đây là tàu điện ngầm ư? *
Chung Quỳ
Chung Quỳ
// Tỉnh dậy, nhìn Trương Tử Bi, lây nhẹ // này, tiểu tử, dậy đi
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
// Từ từ tỉnh dậy // đây... // nhìn quanh // đây là tàu điện ngầm?
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Shhh // ôm đầu // đầu tôi đau quá
Chung Quỳ
Chung Quỳ
Đầu đau thì đừng cử động nhiều, tí ta ẩm ngươi
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Được, cảm ơn ngươi, Chung Quỳ
???
???
// Tỉnh dậy, nhìn quanh // * đây là tàu điện ngầm? *
???
???
* Sao mình lại ở đây? *
???
???
* Còn bọn họ nữa * // nhìn em //
???
???
Này, cho tôi hỏi, đây là tàu điện ngầm ư?
Quý Thu
Quý Thu
// Nhìn hắn // ừm, đây là tàu điện ngầm, anh cũng mới tỉnh dậy mà, phải không?
???
???
Ừ // gật đầu //
???
???
* Giọng nghe dễ thương đấy * // thích thú //
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Hệ thống thông báo này bị lỗi rồi
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Tôi thấy chưa chắc
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Có thể là trò đùa hoặc lỗi trong công việc
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Tôi nghe nói mấy trước
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Có một ga tàu điện ngầm
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Màn hình lớn còn phát ra // cười gian //
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Phát ra cái gì?
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Không thể nói, tóm lại là rất không phù hợp
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Cảnh tượng lúc đó
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
Haha, anh hiểu mà
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Tống Chí Minh
Tống Chí Minh
Haha
Trương Tĩnh Nghị
Trương Tĩnh Nghị
// Nhéo lỗ tai Tống Chí Minh // bảo anh bay bay bay
Trương Tĩnh Nghị
Trương Tĩnh Nghị
Vừa nghe tới là hứng thú luôn đúng không?
Tống Chí Minh
Tống Chí Minh
Đau đau đau, tôi sai rồi, tôi sai rồi // liếc nhìn Trương Tĩnh Nghị //
Quý Thu
Quý Thu
* Thật tội nghiệp cho anh trai kia * // ngồi hóng //
Quý Thu
Quý Thu
* Mà thôi kệ đi *
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
Này, các ông là đàn ông đó
Trương Tĩnh Nghị
Trương Tĩnh Nghị
// Buông tay ra //
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
Vừa nói chuyện này thì như anh em nhiều năm vậy
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
// Đột nhiên xoay qua nhìn Bằng Thụy // có phải không?
Bằng Thụy
Bằng Thụy
// Mở to mắt, quay đi chỗ khác //
Lý Minh Tùng
Lý Minh Tùng
Giọng nói này chắc chắn là hệ thống thông báo bị hỏng
Lý Minh Tùng
Lý Minh Tùng
Nên mới thành thế này
Hạo Hạo
Hạo Hạo
Ba mẹ ơi, con có chút sợ
Đổng Đình
Đổng Đình
Hạo Hạo đừng sợ, có ba mẹ ở đây mà // an ủi //
Đổng Đình
Đổng Đình
// Nhìn Lý Minh Tùng // anh ơi, chúng ta không xuống tàu sao?
Lý Minh Tùng
Lý Minh Tùng
Mới qua có hai mươi mấy phút
Lý Minh Tùng
Lý Minh Tùng
Làm sao mà xuống được
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Theo lý thuyết thì tàu điện ngầm dừng là 3 phút // xem đồng hồ //
NovelToon
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Từ lúc thông báo đến giờ đã 3 phút rồi
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Tại sao tàu điện ngầm vẫn đứng yên?
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Cửa mở to thế này
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Khó mà có chuyện đó không ổn?
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Chuyện gì vậy? // cau mày //
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Chết tiệt, gọi điện khiếu nại // lấy điện thoại ra //
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
// Mở điện thoại //
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Đệt, vậy mà không có sóng
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Bây giờ làm sao? // tắt điện thoại //
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Ở lại không được
Trịnh Thiên Tường
Trịnh Thiên Tường
Đi cũng không được // dựa vào ghế //
Quý Thu
Quý Thu
* Dù không biết chuyện gì đang xảy ra *
Quý Thu
Quý Thu
* Nhưng vẫn nên xuống tàu thì hơn * // đứng dậy, đi về phía cửa tàu //
???
???
* Chắc mình cũng nên đi theo nhóc đó thôi * // đứng dậy, đi theo em //
Lý Minh Tùng
Lý Minh Tùng
Các anh xuống rồi, nếu lỡ tàu chạy không lên kịp thì sao?
Quý Thu
Quý Thu
Thì thôi // bước ra khỏi tàu //
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Chung Quỳ, chúng ta xuống luôn không?
Chung Quỳ
Chung Quỳ
Xuống thì xuống
Chung Quỳ
Chung Quỳ
Nhưng ngươi ổn không đấy?
Trương Tử Bi
Trương Tử Bi
Ổn hơn lúc nãy rồi // đứng dậy, đi về phía cửa tàu //
Chung Quỳ
Chung Quỳ
// Đứng dậy, đi theo //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Bọn họ đi ra ngoài rồi * // nhìn ra cửa sổ tàu //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Quay lại nhìn mọi người // tôi thấy chỗ này không ổn lắm
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Mọi người vẫn nên ra ngoài thì hơn
Hạo Hạo
Hạo Hạo
A! // ôm đầu, co rúm người //
Đổng Đình
Đổng Đình
Anh nói cái gì vậy?
Đổng Đình
Đổng Đình
Làm con tôi sợ
Đổng Đình
Đổng Đình
Tôi không tha cho anh đâu // chỉ ngón tay về phía anh, tức giận //
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
Các anh nhìn phía đó kìa // chỉ //
NovelToon
NovelToon
Dãy ghế lúc nãy em ngồi, bỗng nhiên xuất một làn sương mù bí ẩn.
Nếu lúc nãy em và những người kia không ra khỏi tàu trước.
Thì lúc đó không biết sẽ có chuyện gì xảy ra.
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Nhìn đầu trước, đầu sau của tàu //
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Có vẻ chỗ này không thể ở lại lâu được *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Nhìn làn sương này, cho tôi cảm giác hồi hộp *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
* Vẫn nên đi xuống tàu với mấy người kia thôi *
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Đứng dậy, đi về phía cửa tàu //
Trương Uy
Trương Uy
Ơ, này đây là chuyến cuối
Trương Uy
Trương Uy
Chờ chút nữa nếu tàu chạy thì anh không lên được đâu
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
// Không nghe lọt tai, đi ra khỏi tàu //
Trương Uy
Trương Uy
// Thở dài // thật cứng đầu nhỉ?
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
Chúng ta cũng ra ngoài không?
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
Tôi cảm thấy làn sương mù này có vẻ rất nguy hiểm // nhìn về phía làn sương đó //
Điền Giai Ngọc
Điền Giai Ngọc
Và nó ngày càng tiến gần về phía chúng ta
Bằng Thụy
Bằng Thụy
Tôi không biết... các cậu nghĩ sao?
Trương Tĩnh Nghị
Trương Tĩnh Nghị
Chỉ là hỏng hóc thôi
Tống Chí Minh
Tống Chí Minh
Tôi thấy dù có hỏng hóc
Tống Chí Minh
Tống Chí Minh
Cũng không nên thành ra như thế này
Tống Chí Minh
Tống Chí Minh
Chúng ta vẫn nên xuống tàu thôi
Trương Tĩnh Nghị
Trương Tĩnh Nghị
Bây giờ anh dám cãi lại em rồi đúng không? // chóng nạnh, cau mày //
Tống Chí Minh
Tống Chí Minh
// Nhắm mắt, thở dài //
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
// Nhìn theo hướng anh rời đi //
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
* Chết tiệt, vẫn nên nhanh ra ngoài thôi *
Trang Tất Phàm
Trang Tất Phàm
// Đứng dậy, chạy ra khỏi tàu //
Tôn Sáng
Tôn Sáng
* Mình có nên ra khỏi đây không? *
Tôn Sáng
Tôn Sáng
// Nhìn làn sương mù kia // * Tch, vẫn nên theo bọn họ thôi *
Tôn Sáng
Tôn Sáng
// Đứng dậy, đi về phía cửa tàu //
Trương Uy
Trương Uy
Ơ này, anh cũng ra ngoài luôn à?
Tôn Sáng
Tôn Sáng
Ừ // trả lời qua loa, đi ra khỏi tàu //
Trương Uy
Trương Uy
Đã có 7 người đi rồi
Trương Uy
Trương Uy
Bây giờ chúng ta làm sao?
Trương Uy
Trương Uy
Đi hay đợi?
__HẾT CHAP 1__
t/g nói là làm
t/g nói là làm
NovelToon
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Cũng cũng:)))
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Vì t/g ít coi Đêm Trăng Máu
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Nên có vài chỗ sẽ sai
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Có gì nhắc t/g nhé
t/g nói là làm
t/g nói là làm
1 tuần 5 chap nhé:)))
t/g nói là làm
t/g nói là làm
Nếu mà t/g lười thì chắc cỡ 3 - 4 chap 1 tuần

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play