3# Rắn tỉnh

Tác giả xàm lờ:))
Tác giả xàm lờ:))
hai chép đó nhớ ủng hộ tongtai!!
Tác giả xàm lờ:))
Tác giả xàm lờ:))
xia xìa ❤️‍🔥💋
_____
--- Sáng hôm sau Duy vừa xếp mấy bộ quần áo cũ kỹ bỏ vào cái túi vải, chuẩn bị ra cửa thì mợ hai Tử Lâm bước vào. Nàng càng tiến, Duy càng lùi, cho đến khi lưng chạm tường.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
muốn chi!!
Nụ cười khinh bạc thoáng nơi môi Tử Lâm
Tử Lâm_ Mợ Cả
Tử Lâm_ Mợ Cả
Ngươi nghe không hiểu tao nói gì à? Thằng nghèo… tao nói cút.
Nói rồi, bàn tay trắng nõn hất mạnh chiếc quạt, văng xuống gần cửa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...// nhìn chiếc quạt//
Duy nhìn nàng, khóe môi cũng nhếch nhẹ, giọng miền Trung kéo dài
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À, rứa là mi muốn chơi tau đến cùng hả? Mi biết mật nỏ ngọt, rứa mà còn bám lấy cậu cả à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hay mi biệt tau đang cố cướp cậu cả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng tau là rứa đó!
Nghe thế, Tử Lâm tức giận, đẩy mạnh cậu. Nhưng Duy nhanh chân né, để nàng tự ngã xuống. Cậu cúi xuống, mắt thoáng lóe lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ồ… ra mi cũng biết tau là ai hỉ? Rứa… mi còn yêu tau nỏ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hay mi vì tiền tài mi bỏ tau trước?
Tử Lâm_ Mợ Cả
Tử Lâm_ Mợ Cả
// nhìn lên mà tức //...
Cuộc nói chuyện ấy, Quang Anh đứng ngoài cửa nghe hết. Hắn không bước vào, chỉ châm một điếu thuốc, khoanh tay, im lặng nghe từng lời. Trong lòng thoáng khó hiểu: mấy ngày nay thằng hầu này cứ theo mình răm rắp, khác hẳn hồi trước cứ cãi cho tới khi mệt mới chịu nghe.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// hút thuốc // " hóa ra...là chơi nhau "
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
" Để xem...chơi đến đâu mới chịu dừng "
Tử Lâm gượng ngồi dậy, mắt đỏ ngầu
Tử Lâm_ Mợ Cả
Tử Lâm_ Mợ Cả
Mày nghèo. Đúng. Vì mày đâu nuôi được tao? Đến cái váy mới mày còn không có tiền mua. Tao yêu mày để thiên hạ cười à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng tau tệ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Haha~
Câu nói không lạ, không đau… nhưng tim Duy vẫn nhói. Cậu khẽ cúi đầu, giọng nghẹn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng… tau bỏ mặc mi. Tau nỏ tốt. Mi nói đúng… tau nỏ có tiền nuôi mi…
Nói xong, cậu lặng lẽ xếp túi, bước ra khỏi bếp. Quang Anh lúc đó mới hiện ra, dựa vai vào cột, cười khẩy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mấy năm trước mày còn cãi tao, không chịu lên tỉnh. Giờ đổi ý nhanh dữ ha?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ ngoan tao không quen
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy con nỏ đi nữa là vừa lòng cậu hề. Răng cậu cứ hỏi con mấy cấy ni?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mím môi //
Quang Anh chỉ cười, mở cửa xe. Trên ghế phụ, một con trăn vàng uốn éo. Duy vừa nhìn thấy liền hét toáng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Wua cha ơi!! //rồi quăng túi, chạy biến ra sau cây.//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó đâu có cắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cười khẩy //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai mờ tin cậu! Rứa lỡ hần cắn thì mần răng?! //thò đầu ra, mặt tái mét.//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cắn thì… mày chịu thôi.// nhả khói thuốc //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu mừ bỏ hần qua đây, con giết cậu đó!!// nhặt dép ném tới//
chiếc dép bay tới trúng chân hắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mả cha nhà mày, có ra đây lẹ không? Giờ mà muộn tao cho nó cắn mày thiệt đó.// cầm dép làm bộ đe dọa mà cười khẩy //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mệ cha tiên sư nhà cậu…// nghe tới cắn liền ló mặt ra vừa đi vừa lẩm bẩm //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gì? Mày tính gọi cả gia tiên tao lên hả?// nhướng mày //
Duy giật mình, vội lắc đầu lia lịa, rồi chui vội vào xe.
Chiếc xe lăn bánh. Hai bên đường là ruộng đồng bát ngát. Duy ôm chặt cái túi, ngồi co rúm. Đột nhiên cậu la thất thanh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Wua cha ơi!! Cậu bắt hần ra mau!!
Con trăn chẳng biết từ khi nào bò lên chỗ Duy, quấn lượn qua chân. Cậu khóc rống, toan mở cửa định nhảy xuống. Quang Anh giữ chặt tay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày sợ gì mấy con này?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
có gì tao mà đâm tao táng Mày đó!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Woa cha ơi cứu con!! Hức… mệ cha tiên sư nó… cửa ơi… cứu!! // vừa gào vừa khóc.//
Quang Anh cười, giữ chặt vai hắn, nhưng trong thoáng chốc cũng suýt mất lái khi Duy giãy quá mạnh. Xe chao sang bên, xém đâm xuống ruộng mới kịp kéo lại. Mãi sau mới tới tỉnh. Duy ôm chân run bần bật, bỗng cúi xuống cắn ngược ngay vào thân con trăn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hở còn có chuyện cắn lại sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cười khẩy //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hức...phải cắn cho chừa!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// bĩu môi mếu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cắn xong thì… đền tiền đó nghe.// ngạc nhiên nhíu mày cười //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nỏ bao giừa!!// mếu máo lao khỏi xe//
Quang Anh chỉ cười nhẹ, đưa con trăn vào hộp, ôm bước vào một tiệm nhỏ. Phía sau, Duy vẫn lẽo đẽo theo, mặt đỏ hoe, nước mắt chưa kịp khô, như sắp khóc thêm lần nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
" con rắn khốn...mi liệu hồn tau"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
" trẻ con " // cười nhẹ //
___
Tác giả xàm lờ:))
Tác giả xàm lờ:))
rùiii nhó!!
Tác giả xàm lờ:))
Tác giả xàm lờ:))
iuuuu
Tác giả xàm lờ:))
Tác giả xàm lờ:))
❤️‍🔥💋🦦🐑
Hot

Comments

nhinhiy(mít)

nhinhiy(mít)

rồi câu sau dịch là j vậy mn, t người bắc mà đọc bên tik xg mê mới nhảy sang đây đọc mà câu hiểu câu ko

2025-09-06

7

Vania

Vania

ê ko mấy cho Tử Lâm top r kiếm thêm bé bot đi:)))

2025-09-07

4

Vania

Vania

" À, vậy là mày muốn chơi tao tới cùng hả? Mày biết mật nó ngọt, vậy mà còn bám lấy cậu cả à?" đúng ko cả nhà😊

2025-09-07

5

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play