Chương 0.5: Chơi Ngu Lấy Thưởng

Trong căn phòng nhỏ của những sinh viên, ba con người từ ba miền đất nước đang cùng nhau khui hộp
Bên trong chiếc hộp đen là một khối lập phương với ánh sáng màu lam ngọc
NovelToon
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Adu...
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Chúng mày khai thật đi, cái này bao nhiêu...
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Có phải bọn tôi mua éo đâu...
Việt nhìn hai thằng với ánh mắt không hề xanh chín
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Đùa?
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Does this look like a joke to you?
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Hai thằng tôi còn đúng bộ đồ lòng là đáng giá thôi
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Để tao check lại phát//Lấy điện thoại//
Khi Việt và Minh đang cùng nhau coi thử xem có nhầm địa chỉ không, thì Kiệt với sự tò mò vô hạn của khỉ đã táy máy với khối lập phương
Hắn rón rén vươn tay, nhấc bổng khối lập phương lên
Ngay khi rời khỏi chiếc hộp, khối lập phương bắt đầu phát ra những tiếng bíp đều đặn
[Tít... Tít... Tít... Tít...]
Việt và Minh đồng loạt quay lại phía sau, nhìn Kiệt đang cầm khối lập phương trên tay
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Hình như nó là đồng hồ
[Thời Gian Phát Nổ Đang Đếm Ngược]
Cả ba nhìn xuống chiếc lập phương, cố gắng hiểu chuyện vừa xảy ra
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Cái Địt!//Vội vã lao tới//
Việt lao nhanh về phía Kiệt, cầm lấy nó rồi quăng mạnh ra cửa sổ
[Đã Xác Nhận 3 Mục Tiêu]
[Tự động bám theo: on]
Nó đảo lại đập mạnh vào người Việt khiến anh nằm dài ra đất
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Anh Việt!!
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Chúng... Mày... Gây hấn với... Hồi Giáo à? Đcm
Một tia sáng loé lên rồi cả 3 người đều biến mất
____________
Không có cảm giác bị xé toạc, không có cơn đau
Chỉ có một màu trắng thuần khiết, tuyệt đối và choáng ngợp
Mọi âm thanh, mọi suy nghĩ, mọi khái niệm về không gian và thời gian dường như tan biến vào trong biển ánh sáng đó
Đối với Minh, khoảnh khắc ấy kéo dài như một thiên niên kỷ và cũng chỉ thoáng qua như một cái chớp mắt
Và rồi, cả cuộc đời Minh như một thước phim tua chậm được chiếu lại
Khung hình đầu tiên là một buổi trưa hè oi ả
Minh, lúc đó mới là một cậu nhóc lớp sáu gầy gò, đang ngồi co ro trong góc phòng, lén lút chơi chiếc máy game bốn nút cũ kỹ
Ánh nắng chiếu qua khe cửa sổ, vẽ nên những vệt sáng lấp lánh trong không khí đầy bụi
Cậu có thể nghe thấy tiếng mẹ mắng vọng vào từ ngoài sân vì điểm số bài kiểm tra Toán tệ hại, nhưng trong tai cậu lúc đó chỉ có tiếng nhạc 8-bit vui nhộn và cảm giác hân hoan khi vừa qua được một màn khó
Đó là thế giới của riêng cậu, một thế giới mà thắng thua đều rõ ràng và công bằng
Thước phim chuyển cảnh
Sân trường cấp ba ồn ào
Minh đang bị một đám đàn anh vây quanh, không phải vì gây sự, mà vì lỡ miệng chê bai nhân vật game yêu thích của gã cầm đầu
Khi một nắm đấm sắp sửa lao vào mặt cậu, một bóng đen cao lớn đã lừng lừng xuất hiện, dễ dàng đẩy đám đông ra
Đó là Việt, lầm lì và đáng sợ
Nhưng ngay sau cái bóng đó là một thằng con trai tóc tai bù xù, chính là Kiệt, kẻ đã phá tan bầu không khí căng thẳng bằng một câu nói không thể ngớ ngẩn hơn
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Đại ca tha cho nó đi, nó lệch banner thảm quá nên hoang tưởng đó mà...
Minh đã nghĩ mình sẽ ăn đòn gấp đôi, nhưng không hiểu sao, cả ba người sau đó lại kết thúc ở quán net, cùng nhau chửi thề trong một trận game thua sấp mặt
Tình bạn của họ đã bắt đầu một cách lãng xẹt như thế
Những cảnh quay lướt qua nhanh hơn
Những đêm thức trắng cày game, những gói mì tôm chia ba, những lần Việt phải dùng vũ lực để can ngăn Minh và Kiệt choảng nhau vì những lý do trời ơi đất hỡi
Minh nhận ra rằng, dù cho cuộc đời cậu có bao nhiêu lần 'lệch banner' hay chửi thề vì tức giận, thì phông nền cho tất cả những cảnh quay đó luôn có sự hiện diện của hai thằng bạn trời đánh
Thước phim mờ dần
Màu trắng bao trùm lấy tất cả một lần nữa, rồi từ từ rút đi
Cảm giác đầu tiên quay trở lại là sự lạnh lẽo
Minh cảm nhận được mình đang nằm trên một bề mặt kim loại không tì vết, se lạnh
Không khí khô và có mùi ozon nhàn nhạt
Cậu từ từ mở mắt
Trần nhà
Nhưng không phải là mảng trần bong tróc quen thuộc của phòng trọ
Đây là một bề mặt kim loại màu xám bạc, với những đường rãnh phát ra ánh sáng xanh lam dịu nhẹ, chạy đan xen vào nhau như một mạch điện khổng lồ
Minh bật dậy
Cậu đang ở trong một căn phòng rộng lớn, trống rỗng, không có cửa ra vào hay cửa sổ
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Đau vãi...
Một tiếng rên rỉ vang lên bên cạnh
Việt đang từ từ ngồi dậy, một tay ôm ngực nơi bị khối lập phương va vào
Cách đó không xa, Kiệt cũng đang ngơ ngác nhìn quanh
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Where the fuck am I ????//Lẩm bẩm//
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Thiên đường à?
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Sao tao thấy cả hai thằng âm binh chúng mày ở đây??
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Mày nói ai âm binh!?
Nắm đấm của Việt đưa lên cao chuẩn bị đấm vào mặt hắn
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Thôi, bỏ qua cho nó đi đại ca!!!!!//Ôm lấy tay Việt//
[Chào Mừng]
Lúc này đột âm thanh máy móc vang vọng khắp không gian
Cả ba khựng lại, nhìn nhau
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Ê anh em, mình bị bán qua Cam rồi à?//Thì thầm//
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Xàm l riết quen hả mày
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Đúng ý tôi đấy//Gật đầu hưởng ứng//
[Các bạn đã được chọn để: Xuyên Không]
Tiếng nói cứ vang lên đều đều và đầy máy móc
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Lừa đảo giờ công nghệ cao thế???
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Ừ, cái này tao công nhận//Gật gù//
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Xuyên không? Nhảm thật//Gác tay ra sau đầu//
[Các vị có yêu cầu gì không?]
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Trả xe tôi về, nhà còn có việc
Yêu cầu của anh vô cùng thực tế chiếc xe máy còn phải chạy đơn hàng, và mẹ anh chắc đang đợi ở nhà
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Ê Kiệt mày tắt quạt chưa đấy?
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Chưa ba, đang ngồi thì bị dịch chuyển//Nhún vai//
Một khoảng lặng kéo dài vài giây, như thể hệ thống đang xử lý những yêu cầu vô cùng trần tục của họ
[Rất Xin Lỗi, Yêu Cầu Trở Về: Từ Chối!]
Khi yêu cầu bị từ chối, không ai nói với ai câu nào, nhưng cả ba hiểu ý nhau mà tản ra tìm cách thoát
Họ không phải kiểu nhân vật chính thụ động chấp nhận số phận
Họ là những thanh niên thực tế với những mối lo thực tế
Tiền nhà, tiền điện, và chiếc xe máy còn chưa trả góp xong
__Vài Giờ Sau__
Sau nhiều giờ tìm kiếm vô vọng, cả ba ngồi bệt xuống giữa căn phòng lạnh lẽo
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Bên mấy chú có gì không?
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Không, chỉ có bốn bức tường
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Không có khe hở nào thoát khí, không có những vết nhỏ của cửa ghép nói
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Tường hoàn toàn trơn láng
Hắn đột nhiên đứng dậy, đi qua đi lại như một nhà hiền triết, rồi phán một câu xanh rờn
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Thằng nào xây cái chỗ đầu buồi này chắc chắn tốt nghiệp bằng Gpt
Minh và Việt ngước lên nhìn hắn
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Mấy ông nghĩ xem
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Bất kỳ công trình nào, dù nhỏ hay lớn, đều phải có khớp nối giãn nở vì nhiệt
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Một khối kim loại kín mít và hoàn hảo như thế này chỉ cần một sự thay đổi nhiệt độ nhỏ là đủ để tạo ra áp suất kinh hoàng, có thể tự xé nát chính nó từ bên trong
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Đấy là chưa kể đến hệ thống lưu thông không khí
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Bọn mình thở nãy giờ mà không thấy ngộp, chứng tỏ không khí được tái tạo bằng công nghệ nào đó, nhưng không có một cái lỗ thông gió thì hiệu suất sẽ cực kỳ thấp và tốn năng lượng
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Rõ ràng là một thiết kế ngu xuẩn, chỉ được cái mã ngoài!!!
Võ Văn Kiệt
Võ Văn Kiệt
Thằng thiết kế ra cái này chỉ giỏi chém gió trên mạng thôi!
Việt nhìn Minh và thì thầm
Trần Quốc Việt
Trần Quốc Việt
Bệnh nghề nghiệp của nó tới rồi kìa...
Vũ Trần Nhật Minh
Vũ Trần Nhật Minh
Ừa//Gật đầu//
__End Chap 0.5__
Hot

Comments

gsmamk

gsmamk

wtf boom hả:))

2025-09-11

1

White Clouds

White Clouds

Đơn giản nhỉ?

2025-09-05

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play