[Jensoo] Ngược Gió

[Jensoo] Ngược Gió

Đầu Ngõ

/Hành động cử chỉ/
"thì thầm"
Chiều muộn, nắng vàng như mật rót xuống từng mái ngói rêu phong, làng quê sau vụ gặt rộn ràng tiếng trẻ con nô đùa và tiếng chó sủa vang nơi đầu ngõ
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
/đi ngang qua con đường đất quen thuộc, chiếc giỏ tre vắt hờ bên hông, trong giỏ chỉ có mớ rau muống và nắm húng quế vừa hái ngoài ruộng/
Bóng dáng nhỏ nhắn của Ni nổi bật trong tà áo bà ba màu nâu, khuôn mặt sáng nhưng ánh mắt lại có chút bướng bỉnh
Từ đầu ngỏ tiếng vó ngựa lớn dần
Một chiếc xe ngựa dừng lại ngay nơi rẽ vào xóm
Người bước xuống chính là Trí Tú
Nay đã thành dáng vẻ khác hẳn, áo dài trắng tinh, gương mặt thanh tú, làn da trắng hồng mịn màng
Mấy năm trời lên tỉnh học, Tú mang theo phong thái khác, dịu dàng nhưng không còn vẻ mộc mạc ngày xưa
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Trân Ni /vui vẻ khi gặp em đầu tiên/
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
/quay đầu lại nhìn/
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Ai kêu tui vậy?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Chị là ai?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Nghe giọng quen quen mà không nhớ nổi
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Chắc là người lạ
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Mặc kệ vậy
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
/định rời đi/
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Nini/nắm tay Trân Ni/
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Àaa...thì ra là chị Trí Tú
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Cô gái lên tỉnh, bỏ quê bỏ xứ, nay nhớ đường mò về đó hả?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
/nói với giọng mỉa mai/
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
/cúi đầu/
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Chị chỉ đi học không bỏ quê bỏ xứ
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Chị nhớ em lắm
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Ngày nào chị cũng nghĩ về em
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Chị chưa từng quên em
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Chưa từng quên?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Ờ, chắc chị bận lắm, học hành cao sang chắc gặp người mới giàu có sạch sẽ hơn thì nhớ đến tôi làm gì
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Tôi quê mùa, tay lúc nào cũng dính bùn chắc lọt vô mắt chị đâu
Giọng Ni chát chúa, nhưng bàn tay lại siết chặt quai giỏ tre đến trắng cả ngón tay
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
/vội bước lại gần, gương mặt thoáng hoảng hốt/
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Không phải!
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Trân Ni đừng nói vậy
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Chị… chị không có ai khác hết
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Chị chỉ lo học để có cái nghề, sau này… sau này còn về đây mà lo cho em
Ni bật cười thành tiếng, nhưng tiếng cười nghe vừa ngọt vừa nghèn nghẹn
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Lo cho tui?
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Trời đất ơi
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Nghe mắc cười ghê hông
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Người ta đi mấy năm trời, không thèm một lá thư một câu hỏi han nay về lại giỏi ăn nói lắm
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Bộ tưởng tôi ở nhà ngu ngốc, đứng chờ hoài sao?
Nói rồi, Ni hất mặt, bước vội qua Tú, mùi hương đồng nội vương lại trong gió
Đi được mấy bước, Ni bỗng dừng lại, vai khẽ run, nhưng không quay đầu, chỉ buông một câu nghe như giận hờn, như trách móc, mà cũng như lời thú thật giấu kín trong lòng
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Thôi, chị đừng đứng đó làm gì cho chướng mắt
Kim Trân Ni
Kim Trân Ni
Về đi… chứ tôi mà còn thấy chị nữa, chắc tôi nổi giận thiệt đó
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
/nhìn theo bóng dáng Trân Ni sống mũi cay dần, lòng ngực đau nhói/
Có thể mắng, có thể chua ngoa, nhưng trong từng chữ, từng giọng run run, chị biết: tình xưa, em chưa hề nguôi
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play