Chương 3: Nhà kho.

Tối hôm đó, Liễu Vãn Hy bị quăng vào nhà kho. Cậu co ro trên chiếc sofa đầy khói bụi, cơn sốt ập đến khiến cậu tưởng chừng như bản thân có thể gục ngã bất cứ lúc nào.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Bố ơi, con muốn về nhà.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Hức... bố đến mang con về có được không? *thút thít*
______________________________
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Anh Dư, hai ngày rồi không thấy thằng nhóc tóc trắng kia.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Có khi nào bị anh Khấu đánh chết rồi không?
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Tao không biết nữa.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Hôm đó em thấy anh Khấu lôi nó đến nhà kho.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Từ hôm đó đến giờ thì không thấy nó nữa.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Vậy để tao đi kiểm tra thử.
Dư Tần Nhiệm vội chạy đến nhà kho, nhìn thấy sắc mặt Liễu Vãn Hy không còn giọt máu thì hốt hoảng.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Này nhóc!
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Mày còn sống không đấy? *lay người cậu*
Anh thử kiểm tra, cảm nhận được hơi thở yếu ớt liền bế cậu lên rời khỏi nơi ẩm thấp.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Mày còn chưa trả hết nợ, chưa chết được đâu.
Cậu muốn nói gì đó, nhưng cơ thể đã kiệt quệ không còn chút sức lực nào. Đôi môi hồng hào giờ đã khô nẻ. Máu đã thấm vào áo, khô lại bết rít dính vào da thịt.
_____
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Anh Khấu, lần này anh quá tay rồi.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Anh xem xem, thằng nhóc đó suýt chết trong nhà kho.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Tôi mà không đến kịp khéo đã thành xác khô rồi!
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Tao quên mất.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Anh quên?
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Quên là có thể để mặt cho một thằng nhóc chưa trải sự đời, dở sống dở chết trong nhà kho hơn 2 ngày?
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Chết thì sao?
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Mạng nó là của tao.
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Chết thì thôi, cuống cuồng cái gì?
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Anh... *cứng họng*
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Thôi bỏ đi.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Con người anh vốn như vậy mà. *vuốt mặt*
Richard Bridget
Richard Bridget
Ê, vào nhận xác. *mở cửa*
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
*lườm*
Richard Bridget
Richard Bridget
Haha... anh Khấu. *cười gượng*
Khấu Kỷ Phàn đẩy Richard Bridget qua một bên, trong khi người kia còn đang ngơ ngác thì cánh cửa đã sập lại.
Richard Bridget
Richard Bridget
Đây là phòng khám của tôi đó?? *nhìn Tần Nhiệm*
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Nhìn tôi làm gì?
Richard Bridget
Richard Bridget
Anh Khấu của cậu chiếm nơi làm việc của tôi rồi.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Anh Khấu nào là của tôi?
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Không dám nhận người quen.
Richard Bridget
Richard Bridget
Hai người các người được lắm!
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Ngài Richard đây quá khen.
Richard Bridget
Richard Bridget
À đúng rồi, bộ đồ trên ngươi nhóc đó rách rưới quá nên tôi quăng đi rồi.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Tức là bây giờ cậu thả rông cho nó à?
Richard Bridget
Richard Bridget
Ừm.
Richard Bridget
Richard Bridget
Trông cậu rảnh rỗi đấy, đi mua cho nó một bộ đồ đi.
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Vậy trông chừng anh Khấu, đừng để anh ta lên cơn.
Richard Bridget
Richard Bridget
Cậu nghĩ tôi cản được chắc?
Dư Tần Nhiệm
Dư Tần Nhiệm
Thôi, tôi đi đây.
_____
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Anh ngồi đây bao lâu rồi?
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Cần thiết phải biết à?
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Sao không để tôi chết?
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Là Dư Tần Nhiệm đưa mày đến đây, không phải tao.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Vậy anh ta đâu rồi?
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Mày hỏi làm gì?
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Tên điên. *cau mày*
Khấu Kỷ Phàn định vung tay, thấy cậu không tránh né lại hạ tay xuống.
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
May cho mày, hiện tại tao không có hứng.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Ồ, ra là vậy.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Tôi tưởng rằng anh sợ đau tay.
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Mày phải ăn đập mới chịu ngậm mồm lại đúng không?
Richard Bridget
Richard Bridget
Cụ tổ của tôi ơi! *bưng cháo vào*
Richard Bridget
Richard Bridget
Anh xem mấy vết thương trên người cậu ấy đi?
Richard Bridget
Richard Bridget
Tôi băng bó đẹp như vậy, đừng có bắt tôi băng bó lại.
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Tưởng tốt lành thế nào.
Richard Bridget
Richard Bridget
Anh đi đi, đừng có làm phiền bệnh nhân của tôi. *xua đuổi*
Khấu Kỷ Phàn
Khấu Kỷ Phàn
Chăm lo nó cho tốt.
Richard Bridget
Richard Bridget
Tôi tự biết.
Khấu Kỷ Phàn nghe vậy, cuối cùng cũng chịu rời đi trả lại không gian yên tĩnh.
Richard Bridget
Richard Bridget
Em ăn cháo đi. *đặt tô cháo xuống bàn*
Richard Bridget
Richard Bridget
Để anh lấy thuốc cho.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Cảm ơn anh. *cười mỉm*
Richard Bridget
Richard Bridget
/Đừng có cười như vậy chứ?/
Richard Bridget
Richard Bridget
/Tôi sẽ rung động đấy nhóc con ạ!/ *giữ bình tĩnh*
Richard Bridget ngoài mặt thì bình tĩnh, như trong lòng không khỏi nhảy nhót bởi nụ cười vừa rồi của cậu.
Richard Bridget
Richard Bridget
Ở đây em không cần lo lắng gì cả.
Richard Bridget
Richard Bridget
Từ trước đến giờ anh Khấu chưa từng ra tay đánh người ở chỗ của anh.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
À.
Richard Bridget
Richard Bridget
Anh đặt thuốc trên bàn.
Richard Bridget
Richard Bridget
Uống thuốc xong thì nghỉ ngơi dưỡng sức.
Richard Bridget
Richard Bridget
Nói không chừng vài hôm nữa em lại bị Khấu Kỷ Phàn quăng đến chỗ anh đấy.
Liễu Vãn Hy
Liễu Vãn Hy
Ừm.
Richard Bridget
Richard Bridget
/Nhạt nhẽo ghê./
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play