[Kỳ Thụy]NỤ CƯỜI CỦA NGÀY XƯA

_________________
Thời gian trôi qua, từ ngày em gửi bức ảnh ấy, nó đã trở thành một báu vật trong lòng anh. Mỗi khi nhớ em, hay khi cảm thấy cuộc sống quá mệt mỏi, anh lại mở nó ra. Nụ cười trong veo ấy luôn mang đến cho anh một cảm giác ấm áp kỳ lạ, như được quay về với những ngày trong sáng nhất, nơi tình yêu chưa hề bị nhuốm bụi của đời.
Có lần, khi em ngồi trong quán cà phê vắng, ánh mắt lặng lẽ nhìn ra cửa sổ, anh biết em đang có chuyện buồn. Em không nói, chỉ mân mê chiếc thìa trong tách cà phê đang vơi dần. Anh lặng lẽ mở điện thoại, đưa bức ảnh cũ ra trước mặt em.
Tả Kỳ Hàm _anh
Tả Kỳ Hàm _anh
Nhìn xem. /cười dịu dàng/
Tả Kỳ Hàm _anh
Tả Kỳ Hàm _anh
Cậu bé này từng cười rạng rỡ thế kia, sao bây giờ lại ngồi ủ rũ thế này?
Em thoáng sững người, đôi môi mím chặt. Rồi em cười gượng, cố tỏ ra không để tâm:
Trương Hàm Thụy _em
Trương Hàm Thụy _em
Anh lại lấy ảnh cũ ra trêu em à? Em lớn rồi, đâu còn là cậu bé ngốc nghếch ngày nào nữa.
Anh lắc đầu, giọng nghiêm túc hiếm thấy:
Tả Kỳ Hàm _anh
Tả Kỳ Hàm _anh
Anh không trêu đâu. Anh chỉ muốn nhắc em rằng, nụ cười của em là điều quý giá nhất. Đừng để bất cứ chuyện gì lấy mất nó.
Em im lặng hồi lâu, rồi khẽ cúi đầu, ngón tay vẽ những vòng tròn vô nghĩa trên bàn gỗ. Cuối cùng, em khẽ thì thầm:
Trương Hàm Thụy _em
Trương Hàm Thụy _em
Anh… vẫn luôn giữ bức ảnh đó sao?
Tả Kỳ Hàm _anh
Tả Kỳ Hàm _anh
Ừ. /gật đầu/
Tả Kỳ Hàm _anh
Tả Kỳ Hàm _anh
Và sẽ luôn giữ. Vì nụ cười trong đó, cũng giống như tình yêu mà anh dành cho em - mãi mãi.
Khoảnh khắc ấy, em ngẩng lên, đôi mắt long lanh phản chiếu ánh đèn vàng hắt xuống. Một nụ cười khẽ nở trên môi em, vừa bối rối vừa ấm áp. Anh chợt nhận ra, dù đã lớn, dù có trưởng thành, thì cậu bé trong bức ảnh năm nào vẫn còn tồn tại trong em. Và cũng từ khoảnh khắc đó, anh càng thấm thía rằng tình yêu không chỉ đến từ hiện tại, mà còn được nuôi dưỡng từ ký ức.
Những năm tháng trôi qua, chúng ta cùng đi qua biết bao kỷ niệm. Có lúc giận hờn, có lúc xa cách, nhưng chỉ cần mở lại bức ảnh ấy, mọi hiểu lầm dường như tan biến. Nó giống như một sợi chỉ đỏ vô hình, nối liền trái tim hai đứa lại gần nhau, không cho phép bất cứ thứ gì chen ngang.
Anh tự nhủ:
Tả Kỳ Hàm _anh
Tả Kỳ Hàm _anh
*Có thể mai này, mọi thứ thay đổi, nhưng nụ cười trong bức ảnh ấy sẽ vĩnh viễn không phai. Và nếu tình yêu này có một khởi nguồn, thì chính là từ khoảnh khắc em ngây thơ nhìn vào ống kính, trao đi nụ cười rạng rỡ nhất của mình.*
___________________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play