[ Muộimoon ]_Hạ Vương Dưới Gốc Đa
#2. Canh Chua Cá Đồng
Chiều hôm ấy, nắng vàng đổ xuống bờ sông
gió mang theo mùi lúa chín thoang thoảng
Hằng lon ton chạy phía trước, tay chỉ ra xa
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Đi… đi bắt cá! Ở bờ kia nhiều cá lắm
Hồ Võ Thanh Thảo
//Khẽ nhíu mày// Bẩn..
Hồ Võ Thanh Thảo
//Cô bước nhanh theo sau, giọng dịu dàng//
Hồ Võ Thanh Thảo
Hằng nè, bắt cá làm gì, tay chân dơ hết à?
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Dơ thì… thì rửa. Cá ngon lắm
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Bắt đem cho… cho ngoại Thảo nấu
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//hăng hái xắn quần//
Hồ Võ Thanh Thảo
//Giật mình vội kéo tay lại, lắc đầu//
Hồ Võ Thanh Thảo
Hằng đứng đây thôi,
Hồ Võ Thanh Thảo
Đừng, áo em dính bùn rồi sao?
Hồ Võ Thanh Thảo
muốn ăn thì để Thảo mua
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//ngơ ngác nhìn //
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Môi mím lại, đôi mắt tròn như muốn năn nỉ//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Đi..mà cá tươi mới bắt ăn ngon hơnn
Hồ Võ Thanh Thảo
Để chị xuống,
Hồ Võ Thanh Thảo
Em mà lấm lem, chị không thích đâu
Hồ Võ Thanh Thảo
Đứng đó đi để chị bắt cho
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tóc, Hằng quên mang thun rồi.
Hồ Võ Thanh Thảo
// Lấy thun cột tóc cho nàng//
Hồ Võ Thanh Thảo
Lùn tịt mà suốt ngày đòi bắt cá
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Ấm ức//Không cóa mà!!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Hằng..1m63 lận á
Hồ Võ Thanh Thảo
Thảo 1m76
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Cứng họng//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nhưng mà cho Hằng bắt cá với
Chiều ấy, rổ cá đầy mang về, bà ngoại
Hồ Thị Lành
Hai đứa nhỏ này, nghịch như con nít.
Hồ Thị Lành
Để bà nấu canh chua cá đồng cho hai đứa ăn.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Ngồi bó gối bên bậc thềm//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Cười ngây ngô// Công sức của Hằng với thảo đấy ạ
Mâm cơm dọn ra đơn sơ mà ấm cúng
Nồi canh chua cá đồng nóng hổi, dĩa rau luộc xanh
Chén nước mắm ớt đỏ tươi.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Hằng ngồi cạnh Thảo//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Vừa ăn vừa thỉnh thoảng gắp cá bỏ vô chén Thảo//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
//Giọng ngập ngừng //
Cá ngon… Thảo ăn đi
Hồ Võ Thanh Thảo
Cảm ơn ..
Hồ Thị Lành
Hằng con đi tắt bếp cho bà đi
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Dạ //lon ton đi //
bà chậm rãi buông đũa, giọng trầm nhưng ấm
Hồ Thị Lành
Hằng nó… từ nhỏ đã khờ khờ,
Hồ Thị Lành
Chẳng như người ta
Hồ Thị Lành
Trẻ trong xóm nhiều khi chọc ghẹo
Hồ Thị Lành
nhưng nó hiền lắm, không biết giận ai đâu.
Hồ Võ Thanh Thảo
//thoáng khựng lại//
Hồ Võ Thanh Thảo
Thật à bà
Hồ Thị Lành
con bé chẳng có bạn đâu
Hồ Thị Lành
Con là người đầu tiên chịu chơi với con bé
Hồ Thị Lành
Nó sống thiệt thà, ai thương thì nó thương lại…
Hồ Thị Lành
Con chơi với nó
Hồ Thị Lành
Thì ráng thương, ráng chở che cho nó nghe Thảo
Hồ Thị Lành
Chứ Hằng dễ tổn thương lắm
Hồ Võ Thanh Thảo
//Gật đầu kiêng định// Ngoại yên tâm, con sẽ thương Hằng… nhiều lắm
Cơm nước xong, bà ngoại thu dọn mâm, còn Hằng lon ton ra giếng rửa chén
Thảo ngồi ngoài hiên, ngước mắt nhìn vầng trăng tròn lơ lửng trên ngọn tre.
Hồ Thị Lành
//Con ráng chơi với Hằng nhiều vào//
Hồ Thị Lành
//Cho nó có được người hiểu mình…//
Hồ Thị Lành
là quý lắm rồi
Hồ Võ Thanh Thảo
//im lặng, lòng dâng lên cảm giác khó tả//
Hồ Thị Lành
Thương con bé rồi pjải không?
Hồ Võ Thanh Thảo
//Trúng tim đen//
Hồ Thị Lành
Thương thì thương yêu thì yêu đi
Hồ Thị Lành
Đừng ăn cơm trước kẽn nha
Hồ Võ Thanh Thảo
Bà nghĩ con là con người như dị hả
Hồ Thị Lành
Ai biết mày thấy con bé khờ dể thương quá
Hồ Thị Lành
Rồi làm cái gì ai biết được
Hồ Thị Lành
Đừng có suy đồi đạo đức tới vậy nha con
Hồ Võ Thanh Thảo
Con trong mắt bà tàn ác lắm rồi hay gì á
Hồ Võ Thanh Thảo
Con đi rửa chén phụ Hằng đây
Hồ Thị Lành
Rồi vào pha cho bà ấm chè rồi đi đâu thì đi
Comments