Lý Tuân đang có lịch trực đêm, ông nói chuyện với đồng nghiệp của mình là Trương Hoành cho đỡ chán.
"Anh có để ý thấy tên phạm nhân Tư Đồ Cát Lợi có gì đó không ổn chứ? Tôi chắc rằng hắn đang có ý định gì đó gây phiền toái cho chúng ta." Lý Tuân mở đầu bằng việc ông vẫn luôn nghĩ tới gần đây.
"Tên đại tư tế của giáo phái Tà Thần đấy à? Hắn ta đã bị bắt rồi, còn có thể làm gì được nữa. Anh đang suy nghĩ quá nhiều đấy thôi." Trương Hoành cười nói.
"Tất nhiên ở trong nhà tù này, hắn không thể làm được bất kì điều gì. Tuy nhiên xử lý sớm từ trong trứng nước thì vẫn tốt hơn." Lý Tuân cảm thấy Trương Hoành đang không thực sự lắng nghe nên cũng không nói nhiều thêm nữa.
Đến tận hai giờ sáng mới có người đổi ca trực, Lý Tuân nhanh chóng trải đệm ngay trong phòng làm việc để tranh thủ chợp mắt trước buổi sáng.
Hôm sau, ông lại đi tuần xung quanh nhà tù để kiểm soát các phạm nhân như mọi khi. Hôm nay mọi người trông vật vờ kì lạ vô cùng, giống như người mất hồn. Điều đó khiến Lý Tuân vô cùng khó chịu, ông hỏi hết người này đến người khác rằng đã có chuyện gì nhưng không ai trả lời. Thỉnh thoảng có những phạm nhân không biết điều và cố chống đối cũng không có gì lạ, thế nhưng tất cả đều im lặng như thế này thì chưa thấy bao giờ. Lạ lùng hơn nữa là ngay cả đồng nghiệp của ông cũng im lặng không trả lời.
Lý Tuân nhớ lại lời mà tên phạm nhân đã nói, ông tự hỏi đây có phải là cơn ác mộng và ma quỷ sẽ xuất hiện. Mải chìm trong suy nghĩ, Lý Tuân lúc này mới nhận ra mọi người đang nhìn mình chăm chú. Tất cả bỗng trở nên xám ngoét như người chết và tiến về phía ông. Lý Tuân vội vàng bỏ chạy nhưng đã bị bao vây tứ phía.
Ông giật mình tỉnh dậy trong sự kinh sợ. Quả đúng là một cơn ác mộng. Ông tự cười bản thân vì đã để bản thân bị ảnh bởi những lời nói vớ vẩn của tên tù nhân. Không còn cảm thấy buồn ngủ, Lý Tuân bước ra khỏi phòng, dự tính sẽ đi dạo vài vòng. Lúc ra khỏi cửa thì ông đụng mặt Trương Hoành.
"Anh dậy sớm nhỉ?" Trương Hoành hỏi.
"Hôm nay tôi không muốn ngủ nhiều lắm." Lý Tuân giấu việc tỉnh giấc do gặp ác mộng, ông thấy việc đó rất đáng xấu hổ "Còn anh, sao anh lại lang thang ở hành lang giờ này? Tôi nghĩ anh đã đi làm một giấc ở đâu đó rồi."
"Tôi không ngủ được nên đi dạo xung quanh. Trời cũng sắp sáng rồi, có lẽ tôi nên nghỉ ngơi một chút đây." Trương Hoành đáp và rời đi.
Lý Tuân thấy cuộc gặp mặt này hơi tình cờ, nhưng sau đó tự kết luận bản thân suy nghĩ quá nhiều. Sau khi Trương Hoành rời đi, ông đi về phía hành lang ngược lại để ra sân thì thấy một bóng ma như trong giấc mơ ở cuối hành lang. Lý Tuân giật mình chớp mắt một cái thì nó đã biến đi đâu mất.
"Chết tiệt thật, sao tâm lý của mình bỗng yếu ớt thế này. Chỉ vì mấy lời nhảm nhí mà tự mình dọa mình. Phải nhanh chóng xử lý tên Tư Đồ Cát Lợi đó thì mới ngủ yên được mà." Lý Tuân tức giận với bản thân.
Ngày hôm đó, ông chỉ mải mê quan sát Tư Đồ Cát Lợi, cố tìm ra một điểm yếu nào đó để tống hắn vào phòng biệt giam. Lý Tuân cũng tự nhận thức được là mình đang thù ghét vô lý, tuy nhiên ông không ngăn được bản thân mình.
Vẫn như mọi khi, Tư Đồ Cát Lợi sinh hoạt rất bình thường, không làm gì sai trái hay đụng chạm tới ai. Nhưng một lần nữa, trực giác mách bảo Lý Tuân rằng Tư Đồ Cát Lợi đang chờ đợi một điều gì đó. Ông khẳng định rằng hắn đang có âm mưu vượt ngục, nhưng sẽ không ai tin ông.
Lý Tuân nhìn thấy Trương Hoành lại gần Tư Đồ Cát Lợi và lén nói gì đó với hắn. Nhìn nét mặt nghiêm trọng của cả hai, ông đoán chắc rằng họ đang bàn kế hoạch. Lý Tuân lại gần bọn họ để cố nghe họ bàn gì. Trương Hoành nhanh chóng nhận ra điều đó và tách khỏi Tư Đồ Cát Lợi.
Không cần phải giấu suy nghĩ của bản thân thêm để làm gì, Lý Tuân liền đi nhanh tới chặn trước mặt Trương Hoành và chất vấn "Anh vừa nói cái gì với tên đó đấy? Sao lại lén lút như vậy?"
"Tôi cảm thấy tên Tư Đồ Cát Lợi này đúng là có vẻ khả nghi nên lén dò hỏi hắn vài câu. Không phải là anh cũng thấy như vậy sao?" Trương Hoành đáp.
Lý Tuân đã nghĩ Trương Hoành đang thông đồng với Tư Đồ Cát Lợi, việc ông ta xuất hiện ở hành lang có thể không phải là tình cờ. Ông cho rằng có thể Trương Hoành đã thực hiện một loại tà phép nào đó ngoài hành lang để làm ông gặp ác mộng. Tuy nhiên sau khi nghe lời giải thích, Lý Tuân đã mất hết nghi ngờ và cảnh giác khi nghĩ mình đã có đồng minh.
Thế là hôm đó, Lý Tuân đã dành hầu hết thời gian để bàn luận với Trương Hoành về những điều khả nghi của Tư Đồ Cát Lợi và những gì hắn định làm. Ông không biết được rằng những nghi ngờ ban đầu của mình đã đúng.
Updated 20 Episodes
Comments