Người bạn thanh mai trúc mã với Uyển Đình.

Nàng đến cửa hàng quen thuộc của mình lựa một ít vải và chỉ để về thêu áo, sau khi ra khỏi cửa hàng lại chạm mặt với người lúc nãy nữa, có lẽ anh ta cần mua gì đó ở cửa hàng đồ cổ bên cạnh.

Uyển Đình nghĩ dù gì lúc nãy mình cũng là người sai nên gật đầu với người đó một cái, nhưng nam thanh niên đó lại rất lạnh lùng chỉ nhìn cô một cái rồi bước đi, người cận vệ đi phía sau cũng như thế.

Trân Trân cảm thấy khó chịu nói:

-Tiểu thư người kia là sao? Rõ ràng người đã chào hỏi lại mà người đó lại thái độ như vậy là thế nào?

Uyển Đình chỉ nhẹ nhàng mỉm cười nói:

-Không sao, muội đừng để ý chúng ta về thôi.

-Nhưng mà tiểu thư người....

Mặc dù Trân Trân thấy bắt bình cho tiểu thư nhà mình nhưng nàng cũng không dám làm gì, cứ nghe lời của chủ mà trở về nhà thôi.

Trên đường về đang đi thì Uyển Đình nghe phía sau có người gọi:

-Tiểu Đình...Tiểu Đình...

Nàng quay lại nhìn thì thấy Trần Dật Phi là con trai của Thừa Tướng, cũng là thanh mai trúc mã với nàng cả hai người đều lớn lên cùng nhau, Dật Phi rất thường xuyên đến phủ nên Uyển Đình đã coi chàng như anh trai mình, nàng mỉm cười nói:

-Sao huynh lại ở đây? Với lại muội ăn mặc thế này làm sao huynh nhận ra được vậy?

Trần Dật Phi mỉm cười đi đến bên cạnh nàng dịu dàng nói:

-Muội có ăn mặc xấu thế nào hay ở xa thế nào đi nữa ta vẫn nhận ra được, bởi vì ánh mắt ta luôn dỗi theo muội.

Uyển Đình nghe Dật Phi nói như vậy thì rất ngại bởi vì từ trước đến giờ nàng chỉ xem chàng trai này như ca ca của mình thôi, nàng nói:

-Vậy sao huynh lại ở đây? Không phải giờ này huynh nên theo cha vao cung à?

Dật Phi lắc đầu nói:

-Ở đó rất vô vị ta không hứng thú, ta định muốn đi dạo thì gặp được nàng.

-Dạ.

Thế là hai người vừa trở về nhà vừa trò chuyện bởi vì cả hai đã biết nhau từ trước, thêm một phần gia đình hai bên rất thân thiết nên Uyển Đình và Dật Phi cũng thân nhau từ khi còn rất nhỏ.

...****************...

Yến tiệc ở trong hoàng cung đêm nay rất nhộn nhịp, tất cả người tham dự đều là quan cấp cao và được thư mời của hoàng thượng mới được đến.

Người chủ trì buổi tiệc là hoàng thượng bên cạnh ngài là hoàng hậu và hoàng thái hậu, những phi tần nhỏ của hoàng thượng cũng không được đến tham gia buổi tiệc này.

Ở giữa chánh điện có nhóm cung nữ đang nhảy múa cho những người đến tham dự thưởng thức, lúc này ở ngoài cửa có một người nam nhân bước vào.

Với đáng người cao ráo phong thái phi phàm, ngọc thụ lâm phong và toát ra sự lạnh lùng chết chóc, chỉ có đều người đó đeo mặt nạ che hết nữa khuôn mặt nên không ai nhìn thấy rõ hết dung mạo của chàng.

Và người vừa suất hiện chính là vị Vương Gia nổi tiếng của nước Sở, có nhiều tin đồn rằng bởi vì nhan sắc của chàng quá nổi bật nên có rất nhiều nữ nhân bủa vây.

Vương Gia bởi vì không muốn phiền phức nên luôn đeo mặt nạ, cũng có người nói là lúc nhỏ người bị kẻ xấu bắt cóc để nhằm mục đích đe dọa và ám sát tiên hoàng, chàng đã dũng cảm giết chết bọn phản đồ trở về hoàng cung, từ đó người luôn đeo mặt nạ để không ai nhận ra khi Vương Gia suất cung ra ngoài.

Cũng có người đồn ở lần bị bắt cóc đó Vương Gia đã bị thương ở mặt và có một vết sẹo rất lớn, từ đó chàng luôn đeo mặt nạ khi suất hiện trước mọi người, cho đến bây giờ vẫn chưa ai biết được dung mạo chính xác của chàng.

(Vẻ ngoài của Vương Gia)

Nhưng có nhiều người đoán Vương Gia có lẽ cũng không tuyệt vời lắm bởi người là em ruột của Hoàng Thượng, nhưng nhan sắc của người Hoàng Thượng cũng không gọi là suất chúng lắm nói chung vị Vương Gia này luôn là một bí ẩn.

Vương Gia bước đến trước mặt của Hoàng Thượng hành lễ và nói:

-Thần yết kiến hoàng huynh mẫu hậu và hoàng hậu.

Đức Vua mỉm cười nói:

-Miễn lễ ta đã nói bao nhiêu lần rồi chúng ta là huynh đệ, nên đệ không cần phải hành lễ chỉ cần đệ chịu đến tham dự yến tiệc này là huynh vui lắm rồi.

Vương Gia nói:

-Đệ là Vương Gia nên cần phải làm gương cho các triều thần, huynh đừng nói thế.

Sau đó Vương Gia quay qua ra lệnh cho cận thần của mình cầm lên một chiếc hợp lớn, chàng quay qua nói với Thái Hậu:

-Mẫu Hậu con đã cho người tìm một khối gỗ trầm hương quý và cho tạc thành hình mẫu của người, con muốn tặng người và để trong phòng sẽ khiến người dễ ngủ hơn.

Thái Hậu rất vui và thích đứa con này bà rất may mắn bởi vì hai người con của bà mặc dù quyền lực trong tay, nhưng chưa từng vì đều đó khiến cả hai tranh đấu chém giết lẫn nhau, không những thế hai người họ rất hòa thuận và yêu thương nhau.

Người đi xuống ôm lấy Vương Gia nói:

-Vũ nhi ta rất vui, ta cảm ơn con.

-Chỉ cần người vui là được ạ.

Nói xong Vương Gia đỡ Thái Hậu lên ghế và chính mình cũng đến chỗ ngồi ở phía dưới Hoàng Thượng và trên tất cả quan đại thần, sau đó Hoàng Thượng thông báo bữa tiệc bắt đầu.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Huynh không đẹp không có nghĩa là đệ cũng không xuất chúng. Minh chứng có nhiều trường hợp lắm, cùng cha cùng mẹ sinh ra nhưng anh em trong nhà mỗi người lại mỗi vẻ

2025-09-26

8

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Huynh đệ yêu thương nhau không vì ngôi vị mà tương tàn chính là phúc lớn

2025-09-26

8

Ngọc Trang

Ngọc Trang

Ủa a e phải giống nhau à a k đẹp thì e cũng sẽ k đẹp sao duy nghĩ như thế k đúng rồi nè. Thân là vua nhưng 2 a e lại hòa thuận như thế thì mẫu hậu nên vui nè...

2025-09-29

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play