Thế Thân Trở Thành Vương Phi
Tiêu Đại Liêu là một Đại Học Sĩ ông từng là người dạy học cho hai vị hoàng tử thời đại trước, cũng là Đức Vua và Vương Gia của hiện tại mặc dù ông xin về hưu được một năm rồi, nhưng mỗi khi trong cung có đại tiệc ông vẫn được Đức Vua mời vào cung tham dự.
Hôm nay ông được thư mời của Đức Vua gọi ông vào cung có yến tiệc dành cho các đại thần, Tiêu Đại Liêu lập tức chuẩn bị để nhanh chóng vào cung diện kiến trước khi đi ông đến phòng con gái lớn rõ cửa, bên trong có một giọng nói dịu dàng cất lên:
-Ai vậy?
Tiêu Đại Liêu ôn tồn nói:
-Là cha.
Sau khi nghe được giọng nói của người rõ cửa bên ngoài, cánh cửa phòng liền mở ra Uyển Đình với gương mặt thanh thoát nàng có đôi mắt trong trẻo như nước, cùng với nét dịu dàng như ngọc, đúng bản chất của tiểu thư khuê các, làn da trắng nõn mềm mại đôi môi anh đào tổng thể không có điểm gì có thể sánh với sắc đẹp của nàng.
(Chân dung của Uyển Đình em tìm trên mạng🤭)
Vừa nhìn thấy cha mình Uyển Đình liền hành lễ và hỏi:
-Cha đến tìm con có việc gì không ạ?
Ông mỉm cười rất hài lòng với cô con gái lớn này bởi vì Uyển Đình giống mẹ như đúc mẹ mình, bà cũng là người mà ông yêu thương nhất trong ba người vợ của ông, chỉ tiếc là bà mất sớm quá nên Uyển Đình chịu rất nhiều thiệt thòi.
Ông mỉm cười nói:
-Tiểu Đình con ở nhà hạng chế dụng chạm với nhị nương, cha không muốn con phải chịu thiệt bây giờ ta phải lập tức vào cung, không biết tối nay có kịp về không hay có thể ta sẽ ngủ lại hoàng cung, vậy nên con cứ ở trong phòng nhé!
Uyển Đình mỉm cười nói:
-Dạ con hiểu rồi ạ, nhưng cha không phải lo đây là nhà của con nhị nương cho dù có tức giận thế nào, cũng không thể làm gì quá đáng với con dâu huống chi ở nhà còn có tam nương yêu thương con ạ.
-Nhưng con cũng phải cẩn thận.
Uyển Đình nhẹ nhàng cười với cha và nói:
-Cha cứ yên tâm đi lo công việc đi ạ con không sao đâu mà.
Tiêu Đại Liêu nghe con gái nói như vậy cũng không nói gì thêm ông gật đầu và quay người bước đi, suy nghĩ lại khoảng thời gian trước ông biết Uyển Đình từ nhỏ đã mất mẹ nhị nương lại rất ghét cô con gái này của ông.
Thế nhưng lúc đó ông còn làm quan trong triều đình không thể thường xuyên ở nhà chăm sóc cô nên chẳng thể bảo vệ được cho Uyển Đình, lúc đầu ông có nhắc nhở nhị phu nhân của ông nhưng sau này thì không nói đến nữa chỉ có thể làm lơ mọi thứ mà thôi.
Bởi vì khi ông càng bên vực Uyển Đình thì ngày hôm sau bà ấy lại làm khó con gái ông, chính vì thế ông chỉ có thể làm lơ mọi thứ mà thôi, và đây cũng chính là lý do vì sao ông xin về hưu sớm chỉ mong khoảng thời gian xế chiều được ở bên cạnh con gái nhiều hơn.
......................
Sau khi ba cô rời đi thì Uyển Đình ở nhà cảm thấy buồn chán, nên nàng cùng với người hầu gái thân cận là Trân Trân xin phép tam nương cùng nhau ra chợ để mua ít vải về may y phục.
Bởi vì ở nước Sở có vị Vua và Vương Gia vô cùng tài giỏi nên cuộc sống của người dân trong nước rất sung túc, vậy nên chợ được nhóm rất đông cho đến tối hàng hoá lại vô cùng phong phú.
Với lại khi ra ngoài Uyển Đình mặc trang phục của người hầu nên ít ai để ý đến nàng, thêm một phần cô là con gái của quan nhưng rất ít lộ diện thế nên không ai biết cô là Tiêu Uyển Đình.
Đang đi thì Uyển Đình va phải một người nàng vội vàng cúi đầu nói:
-Tôi xin lỗi vì đã va phải ngày.
Bởi vì Uyển Đình đang cúi đầu nên nàng không hề nhìn thấy gương mặt của người kia, nàng chỉ nhìn thấy trang phục của nam nhân này có vẻ là người quyền thế, bởi vì loại vải người này đang mặc là loại vải thượng hạng mà ở chợ rất khó mua được, huống chi trên thắc lưng của người này còn có một miếng ngọc hình rồng rất đẹp.
Nàng không dám ngước mắt lên nhìn chỉ nhìn thấy hình như có một người nào đó định bước tới phía cô, Uyển Đình theo phản xạ lui lại vài bước và ngước mắt lên nhìn.
Người trước mặt cô với khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, ánh mắt đẹp và mị hoặc đến mức cướp đi hồn phách người ta, ánh mắt ấy khiến người đối diện cảm nhận như nó có thể giết người ngay tức khắc, đến nỗi nó khiến cho người ta nín thở giống như cảm xúc của Uyển Đình hiện tại.
(Chân dung của nam nhân nàng va phải)
Người mặc đồ đen phía sau người nam nhân trước Uyển Đình có lẽ được lệnh nên đã dừng lại mọi hành động, người nam nhân đó nói với người phía sau:
-Bỏ đi chúng ta đang gấp không cần làm lớn chuyện.
Nói rồi người đó không thèm đáp lại lời nói của Uyển Đình trước đó mà đi lướt qua nàng thật nhanh, trong phút chốc người nam nhân kia đã đi mất đến nổi nàng nhìn theo cũng chẳng kịp.
Sau khi va chạm với người đàn ông kia Uyển Đình tranh thủ đến cửa tiệm mà cô muốn mua chút vải để sớm trở về phủ.
Updated 21 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Một người cha yêu thương con nhưng chỉ biết làm lơ không dám ra mặt bênh vực vì sự tai quái của bà vợ hai. Thương con mà nửa vời quá, người đàn ông trụ cột gia đình mà ko có tiếng nói, ngay cả con mình cũng ko bảo vệ được, gia thế của bà kia lớn lắm sao mà ông phải nhún nhường thế? Hay là do ông vô dụng?/Hey//Hey/
2025-09-22
8
So Lucky I🌟
Bữa em có nói sẽ thử sức với thể loại mới vậy mà nay viết luôn rồi ha. Chúc mừng bộ cổ đại mới của em nhé. Happy happy try mới nek, chúc em sẽ tiến xa hơn nữa/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/
2025-09-22
8
So Lucky I🌟
Chân dung nhân vật nư9 Uyển Đình như này cũng đẹp đó em, nếu em muốn tham khảo nhiều hơn nữa thì tải Pinterest về sẽ có đủ loại luôn nhé/Smile/
2025-09-22
8