Chương 3: Đối đầu

Đến trạm xe bus cô đứng đợi một lúc thì xe có, lên xe cô vẫn trong trạng thái mơ hồ khó tả.... Bà của cô chỉ còn vỏn vẹn 3 tháng.... Nếu phẫu thuật thì tỉ lệ sống cao hơn nhưng phần trăm thành công thì chỉ có 40 đến 60% cũng có thể tụt lùi đi. Thái Vy vò đầu bức tóc mím chặt môi đôi mắt hỗn loạn cực độ.

Tại sao? Tại sao người thân của cô cứ lần lượt ra đi chứ??? Đầu tiên là mẹ vì sinh cô mà bỏ mạng, tiếp đến là bố cô cũng bỏ cô mà đi, sau đó là cô bạn thân thiết - Diệp Oanh của cô vì ông bố chết tiệt mà phải bán mình đến nay cô vẫn chưa rõ, chỉ vì cô lúc đấy không ở nhà, ông ta vì tiền mà đã lừa đứa con gái duy nhất của mình cho bọn buôn người! Đến nay sau nhiều lần cô đi tìm nhưng vẫn chưa có tung tích của Diệp Oanh. Giờ đến cả bà cô cũng vì cô mà định bỏ cô đi sao......

"Thông báo đã đến điểm dừng XXX"

Cắt ngang suy nghĩ của cô là tiếng thông báo của xe buýt, Thái Vy thở dài vội vàng đi xuống, xuống khỏi xe buýt cô liền lấy hai tay vỗ mạnh vào má tạo thành vết đỏ ửng, ngay bây giờ cô cần bình tĩnh lại, và tập trung kiếm tiền chữa bệnh cho bà cô!

Băng qua đường lớn trước mặt cô bây giờ là nhà hàng 4 sao nổi tiếng ở khu phố này, hiện cô đang làm theo ca ở đây. Theo lối nhỏ cô vào từ cửa sau, Thái Vy nhanh chóng lướt qua mấy người đang làm việc chạy vào phòng thay quần áo, mấy phút sau cô nhanh chân chạy ra giúp đỡ mấy người bếp trưởng, công việc làm thêm ở đây của cô là phụ bếp, nếu chạy bàn không kịp thì cô kiêm luôn cả chạy bàn.

Bà cô quản lí lúc nãy gọi điện nhìn thấy cô liền đi vào giáo huấn mấy câu, mặt mũi đen nhẻm có vẻ là vừa bị sếp mắng. Thái Vy chỉ lặng im nghe mắng, giờ đây cô chẳng có hơi sức mà đôi co với chị ta nữa.

"Cô nhanh chân lên, đã đi muộn thì chớ, lại còn lề mề thái độ. Hôm nay rất đông khách và có khách quý nữa cô liệu hồn mà làm cho chuẩn vào." Bà cô quản lí thể hiện thái độ trút giận lên đầu Thái Vy.

"Ra lau bàn số 23, khách chuẩn bị đến, nhanh cái chân lên." Bà cô quản lí chu mỏ chanh chua nói.

Thái Vy lấy rẻ lau đi đến nhanh tay lau dọn, bê bát thức ăn thừa để vào xe đẩy liến thoáng chiếc bàn nhìn chướng mắt do bẩn đã trở lên sạch sẽ một cách xinh đẹp. Bà cô quản lí nhìn thấy liền bĩu môi, liền chỉ chỏ quát tháo mấy nhân viên khác.

"Nay bả đến tháng à? Sao cứ mắng em suốt thế." Anh đầu bếp thấy cô vuốt mồ hôi liền hỏi.

"Chắc bị sếp mắng lên chuốc giận lên người mấy nhân viên làm thời vụ như bọn em, đấy anh thấy rồi đấy" Thái Vy cười trừ đáp lời anh đầu bếp tay nhanh chóng làm việc, lượng công việc này có vẻ sẽ mất kha khá thời gian đây.

"Chắc thế thật, thôi cố lên nha em!"

Thái Vy cười mỉm nhẹ nhàng gật đầu anh đầu bếp.

Ngay lúc này trước cửa nhà, khách hàng quý đã xuất hiện, ông sếp trịnh trọng ra cửa mời nhóm người này vào một cách tao nhã.

Lúc này là giờ cao điểm rất đông khách, Thái Vy và mấy bạn bồi bàn thở bở hơi tai dọn dẹp, cô được bà cô quản lí phân công bê đồ ăn ra cho nhóm khách quý, chả hiểu nổi sao hôm nay bà điên này lại ghim cô!

Cô nhanh nhẹn đẩy xe, mỉm cười một nụ cười chuyên nghiệp với nhóm khách quý, tay thoăn thoát dọn đồ ăn.

Mọi thứ đều bình thường cho đến khi có tiếng hét từ phía khu Vip phát ra.

Quản lí nhanh chóng đến xác nhận, trong bát canh được dọn lên tự dưng có con ruồi chết. Mọi người liên quan đến bàn ăn này đều được gọi ra xác minh trong đó bao gồm cả Thái Vy.

"Là cô ta!!!!!" Người đàn bà nhíu mày nhìn đi nhìn lại rồi chỉ thẳng vào người Thái Vy. Cô liền chau mày, ngày hôm này đúng xui của tận cùng xui, rốt cuộc người đàn bà điên này lại muốn đổ lỗi gì lên đầu cô đây.

"Thưa quý khách tôi chỉ là bồi bàn bê ra! Tại sao lại là tôi? Quý khách nên xem lại chứ không thì oan cho tôi lắm. Có rất nhiều người có thể ra tay vậy nên quý khách không thể nói một lời vô căn cứ như thế này mà đổ tội lên đầu tôi." Thái Vy liền nhíu mày trả lời chuyên nghiệp khiến người đàn bà này chỉ có thể túm lấy váy mà trút giận.

"Đây là thái độ mà nhân viên của các cô có à." Người đàn bà bực tức chỉ vào quản lí mắng miếc.

Bà cô quản lí và ông sếp luống cuống giải thích, chả có lí gì khi qua khâu kiểm tra mà lại không thấy cả? Bà quản lí nhíu mày nghĩ bụng có lẽ nào do lúc nãy bà mắng mỏ nên Thái Vy thả con ruồi vào trả thù bả mục đích để sếp đuổi bả đi! Mới suy nghĩ đến đây bà quản lí nóng máu cũng nghĩ thông.

"Suy cho cùng cũng chỉ có thể là cô ra tay thôi Tiêu Vy!" Bà quản lí hằn giọng. Thái Vy tức giận trừng mắt với mụ quản lí.

Rô đổi cho chê chê lại đổi cho rô phi, bọn khách khốn kiếp này chả là không có tiền trả bữa ăn này đi, ruốt cuộc sau cùng lại lấy cô ra làm bia đỡ đạn là sao.

"Quản lí, bà nên ăn nói cho cẩn thận! Từ khâu kiểm tra đồ ăn là của bà, tôi chỉ có đẩy bê thức ăn ra bà nghĩ trong lúc đấy thời gian là nhiêu mà tôi có thể bỏ cái cái con ruồi vào bát được! Trong khi đó nếu bê lên thông thường sẽ được phát hiện luôn mà phát hiện ra đã là một lúc sau khi ăn! Hay cũng có thể ai trong cái bàn này đã làm điều này mục đích có thể là làm giảm danh tiếng và gây phản cảm với những vị khách quý ở đây?" Thái Vy vừa nói vừa lườm nguýt người đàn bà vu khống cho cô.

"Con bồi bàn này!!! Mày nghĩ vu khống cho mày chắc."Người đàn bà chỉ tay tức giận chỉ lên người cô. Ông sếp nhíu mày, theo lời của Thái Vy không phải là không có lí!

"Thưa quý khách, tôi không bảo bà vu khống cho tôi, tôi chỉ giải thích rằng cái vụ việc này không liên quan tới tôi!" Thái Vy thờ ơ liếc mắt nhìn người đàn bà dở quẻ này.

"Tôi không cần biết, như mọi người đã nói thức ăn đã qua khâu kiểm tra và không có vấn đề chỉ khi cô bê lên một lúc sau tôi mới phát hiện. Trong quá trình cô đẩy xe lên đây thì thiếu gì cơ hội mà không ra tay?"

"Thưa quý khách tôi không biết nhưng quá trình đi thức ăn lên đây thì không thể ra tay được thời điểm này nhà hàng rất đông không thể chậm chễ một giây và không thể ngừng tay một chút! Đúng không sếp?" Thái Vy quay đầu nhìn vào ông sếp giải thích.

"....Đúng."

"Chẳng có lí do gì chứng minh cô không ra tay cả." Người đàn ông bên cạnh người đàn bà tức giận chỉ mặt cô.

"Bộ trưởng ngài bớt giận, bớt giận" Ông sếp liền vội vàng đáp trong giọn hòa hoãn, người đàn bà bên cạnh thì đang vênh thượng cái mặt lên nhìn khó ưa level 1 tỷ.

"Thưa ngài trong lúc tôi đẩy xe thức ăn lên thì có đi song song cùng một nhóm người, ngài không phiền nếu tôi sang bên đây nói chuyện một chút?" Thái Vy cười nhạt. Rồi chỉ vào bàn ăn bên trên, bàn bên trên có 4 người đàn ông đang ngồi đợi đồ ăn lên. Thái Vy liền đi đến chỗ mấy người đàn ông.

"Xin lỗi tôi có thể làm phiền hai ngài một chút được không ạ?" Cô nhanh gọn nhẹ làm động tác mời, người đàn ông tuấn tú khẽ lắc đầu quay lại nhìn cô môi hơi nhấc lên, anh đã chứng kiến tất cả cô gái này quả thật là khôn ngoan....

"....Được chứ thưa ngài..." Thái Vy cười hòa nhã, khí chất của người đàn ông khiến cô khó thở đến mức ngột ngạt, khá đáng sợ giống hệt cái hơi thở phát ra từ chồng cô Mạc!

"Được." Anh chậm rãi đứng dậy tiến về phía bàn ăn.

Sau khi mời được cô thở mạnh, khí chất của người đàn ông này quá áp đảo, thật kinh khủng. Ông bộ trưởng đang ngồi nhìn thấy mặt anh liền biến sắc.

"Thưa mọi người, sau khi đẩy bàn lên cùng lúc đi về hướng này và đi cùng song song tôi là hai vị khách này đây! Đúng không thưa quý khách." Thái Vy mỉm cười chuyên nghiệp mong chờ câu trả lời từ anh.

"Hình như cũng không phải cô" Anh trả lời lãnh đạm không nhạt không mặn đáp nghe xong câu trả lời của anh Thái Vy tức đến nổ máu, rõ ràng là cô mà!!! Người đàn ông đứng bên cạnh anh bị cô nhìn chằm chằm giật giật khóe miệng.

"Nhân viên đều mặc quần áo giống nhau tôi cũng không nhớ rõ." Thấy anh phủ nhận người đàn ông bên này liền hững hờ đáp lại, Thái Vy nghe xong tức nổ mắt rõ ràng cô còn xin nhờ nhường đường cơ mà ấn tượng rất rõ ràng quên được cái khỉ mốc!!!!! Gió đang theo chiều con mụ kia rồi quả này hết cứu chữa Thái Vy thở dài, chết chắc rồi!!!

"Ông Giang, tôi nghĩ chúng ta không nên mất hòa hoãn chỉ vì một con nhân viên quèn này đâu!" Người đàn ông vừa nói vừa chỉ vào người Thái Vy, sự xuất hiện của anh khiến ông ta cần phải lẩn trốn và muốn giải quyết nhanh vụ này. Ờm, cô đoán không sai mà cuối cùng cô lại gánh máng lợn, bọn sĩ diện dởm có chơi có chịu đằng này thì dùng thủ đoạn bẩn tính để không phải thanh toán.

"Ông nên tống thẳng cổ con bồi bàn này đi, tôi nghĩ tôi sẽ nhẹ tay mà đánh giá nhà hàng ông được chứ."

"Dạ, dạ bộ trưởng ngài bớt giận nhân viên này tôi sẽ cho nghỉ ngài yên tâm." Ông sếp cười xu nịnh ra hiệu với mụ quản lí. Thái Vy đứng bên này nghe xong thì tức giận đỉnh điểm.

"Cô còn không mau xin lỗi quý bà đây đi!" bà quản lí nhìn Thái Vy trừng mắt. Cô biết là không còn hi vọng gì rồi, tức giận từ sáng đến bây giờ liền bùng phát trừng mắt nhìn mụ quản lí.

"Xin lỗi? Tôi làm sai cái quái gì mà phải xin lỗi! Mấy người tưởng có tiền thì đổi trắng thay đen được chắc?

Cái loại có chơi đéo dám chịu tôi gặp đầy ngoài đường rồi, thứ bộ trưởng kiết xác! Đây không cần đuổi, bà đây cũng nghỉ, làm việc ở nơi như thế này chỉ thục sụe phí nhân tài như bà đây!" Thái Vy trừng mắt nhìn bọn khốn đó, nói xong liền chạy nhanh về phía phòng bếp nhanh chóng đến tủ đồ rồi dùng tốc độ lớn nhất chạy ra ngoài.

Ông bộ trưởng tức giận, nhưng nhìn đến mặt anh thì hòa nhã giản hòa kêu dọn hết đồ mang món mới lên, ông sếp lau mồ hôi cười xu nịnh phất tay nhân viên mau chóng thu dọn.

Anh và người bên cạnh đi về phía chỗ ngồi, người đàn ông lắc đầu khó hiểu nhìn anh.

"Đại ca, sao lại phủ nhận?_ Vũ Hành Long nhìn vào Nam Cường lắc đầu khó hiểu. Việt Dã, Mộc Tử nhìn hai người bọn họ, cả hai vào sau nên cũng không biết chuyện gì. Nam Cường nhếch mép thầm rút lại câu nói trong lòng không phải "khôn ngoan" mà là "giận quá mất khôn".

Không nhận được câu trả lời, thức ăn cũng được phục vụ đưa lên, không khí im lặng nhóm người bắt đầu động đũa, Nam Cường cầm vào đôi đũa, khuôn mặt không biến sắc nhớ lại khẩu hình nói của Thái Vy lúc rời đi thì cau mày dùng lực đôi đũa trong tay anh gãy làm đôi, mấy người ngồi bên cạnh nhìn thấy thì tập trung liếc mắt về phía anh một chút rồi ăn tiếp.

Hot

Comments

Nhân

Nhân

sai chính tả quá

2022-08-05

0

Y Hân

Y Hân

b

2021-05-04

0

yminh

yminh

hay

2021-04-27

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10: Khoai tây xào thịt bò
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12: Hồi ức cô bạn nhỏ
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!
17 Chương 17: Những kí hiệu đặc biệt
18 Chương 18: Sổ nhật kí của bà
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28: Tiêu Vy cô đừng hòng thoát
29 Chương 29: Nhặt được chó nhỏ
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32: Bắt được ăn trộm
33 Chương 33: Khí chất của nhà lãnh đạo
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36: Nam Cường giải thích
37 Chương 37: Nam Cường xử phạt
38 Chương 38: Vũ Hành Long đã nhìn thấy
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42: Thái Vy bị bắt làm con tin
43 Chương 43: Tức giận
44 Chương 44: Lộ một chút dịu dàng
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48: Hồi tưởng về lúc nhỏ
49 Chương 49: Diệp Mạc đổ bệnh
50 Chương 50: Ngủ
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52: Kỉ Tư Thiên đến xin lỗi
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54: Khả năng học và tiếp nhận thông tin siêu tốc
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58: Cháu chính là Thái Vy?
59 Chương 59: A Béo chính là Nam Cường!?
60 Chương 60: Chú tránh xa cháu một chút
61 Chương 61: Thật là biết cách khiến người ta ghét mà...
62 Chương 62: A Béo, người ta xin lỗi mà
63 Chương 63: A Béo và Mắt xanh (H)
64 Chương 64: Từ giờ em chính là của tôi (H)
65 Chương 65: Dấu hôn
66 Chương 66: Diệp Mạc ngất xỉu
67 Chương 67: Thái Vy là số 1
68 Chương 68: Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng
69 Chương 69: Két sắt
70 Chương 70: Lại thêm một bí ẩn mới
71 Chương 71: Quá khứ của Thái Vy
72 Chương 72: Đi thăm mộ bà Thái
73 Chương 73: Lần gặp mặt đầu tồi tệ
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76: Búng trán rồi bị cưỡng hôn
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79: Bị anh hôn trong thang máy
80 Chương 80: Gặp lại Diệp Oanh
81 Chương 81: Mê trai bỏ quên bạn cũ
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85: Sở thích biến thái
86 Chương 86: Đều cùng một người
87 Chương 87: Lá thư
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu Trân Ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em còn có tôi và mọi người
102 Chương 102: Cá cược
103 Chương 103: Phải phạt và phải thưởng
104 Chương 104: Em chờ đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài liệu
107 Chương 107: Cắm sừng
108 Chương 108: Em xin lỗi rồi còn gì (H)
109 Chương 109: Anh đối với em chính là thật lòng
110 Chương 110: Anh sẽ bảo vệ cô
111 Chương 111: Đăng kí học lái xe
112 Chương 112: 5 tháng sau tính tiếp
113 Chương 113: Lần sau không làm ban ngày nữa đâu... (H)
114 Chương 114: Xem bói
115 Chương 115: Người yêu cũ
116 Chương 116: Chị em ruột
117 Chương 117: Ông là một ông bố tồi tệ và cũng là một người chồng khốn nạn
118 Chương 118: Kẻ thứ ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã tìm được
121 Chương 121: Mười điều răn của chúa
122 Chương 122: Đến thành phố S
123 Chương 123: Mật thất
124 Chương 124: Một chút kí ức vụn vặt
125 Chương 125: Là bố!
126 Chương 126: Tại sao ông lại cam chịu ở đây đến tận gần 20 năm?
127 Chương 127: Tội lỗi
128 Chương 128: Ám sát
129 Chương 129: Mơ
130 Chương 130: Không mang tiền
131 Chương 131: Hai nắm đấm
132 Chương 132: Bố vợ đại nhân
133 Chương 133: Đơn giản
134 Chương 134: Vẫn là con trai bất hiếu với mẹ....!
135 Chương 135: Bức ảnh
136 Chương 136: Tai nạn
137 Chương 137: Suýt mất mạng
138 Chương 138: Anh nhớ em
139 Chương 139: Em mất bố thật rồi
140 Chương 140: Bắt cóc
141 Chương 141: Phong ba bão táp
142 Chương 142: Chạy
143 Chương 143: Nguy hiểm đến nghẹn thở
144 Chương 144: Truyền máu
145 Chương 145: Chân tướng
146 Chương 146: Kết thúc
147 Chương 147: Quyển sổ quyết định
148 Chương 148: Có thai
149 Chương 149: Phá thai
150 Chương 150: Em chắc chắn phải sinh!
151 Chương 151: Đoạn kết
152 Ngoại truyện 1: Kí ức xấu
153 Ngoại truyện 2: Những mẩu chuyện nhỏ
154 Đôi lời của Cá
155 Bạn có thông báo mới :3
Chapter

Updated 155 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10: Khoai tây xào thịt bò
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12: Hồi ức cô bạn nhỏ
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!
17
Chương 17: Những kí hiệu đặc biệt
18
Chương 18: Sổ nhật kí của bà
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28: Tiêu Vy cô đừng hòng thoát
29
Chương 29: Nhặt được chó nhỏ
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32: Bắt được ăn trộm
33
Chương 33: Khí chất của nhà lãnh đạo
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36: Nam Cường giải thích
37
Chương 37: Nam Cường xử phạt
38
Chương 38: Vũ Hành Long đã nhìn thấy
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42: Thái Vy bị bắt làm con tin
43
Chương 43: Tức giận
44
Chương 44: Lộ một chút dịu dàng
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48: Hồi tưởng về lúc nhỏ
49
Chương 49: Diệp Mạc đổ bệnh
50
Chương 50: Ngủ
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52: Kỉ Tư Thiên đến xin lỗi
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54: Khả năng học và tiếp nhận thông tin siêu tốc
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58: Cháu chính là Thái Vy?
59
Chương 59: A Béo chính là Nam Cường!?
60
Chương 60: Chú tránh xa cháu một chút
61
Chương 61: Thật là biết cách khiến người ta ghét mà...
62
Chương 62: A Béo, người ta xin lỗi mà
63
Chương 63: A Béo và Mắt xanh (H)
64
Chương 64: Từ giờ em chính là của tôi (H)
65
Chương 65: Dấu hôn
66
Chương 66: Diệp Mạc ngất xỉu
67
Chương 67: Thái Vy là số 1
68
Chương 68: Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng
69
Chương 69: Két sắt
70
Chương 70: Lại thêm một bí ẩn mới
71
Chương 71: Quá khứ của Thái Vy
72
Chương 72: Đi thăm mộ bà Thái
73
Chương 73: Lần gặp mặt đầu tồi tệ
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76: Búng trán rồi bị cưỡng hôn
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79: Bị anh hôn trong thang máy
80
Chương 80: Gặp lại Diệp Oanh
81
Chương 81: Mê trai bỏ quên bạn cũ
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85: Sở thích biến thái
86
Chương 86: Đều cùng một người
87
Chương 87: Lá thư
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu Trân Ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em còn có tôi và mọi người
102
Chương 102: Cá cược
103
Chương 103: Phải phạt và phải thưởng
104
Chương 104: Em chờ đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài liệu
107
Chương 107: Cắm sừng
108
Chương 108: Em xin lỗi rồi còn gì (H)
109
Chương 109: Anh đối với em chính là thật lòng
110
Chương 110: Anh sẽ bảo vệ cô
111
Chương 111: Đăng kí học lái xe
112
Chương 112: 5 tháng sau tính tiếp
113
Chương 113: Lần sau không làm ban ngày nữa đâu... (H)
114
Chương 114: Xem bói
115
Chương 115: Người yêu cũ
116
Chương 116: Chị em ruột
117
Chương 117: Ông là một ông bố tồi tệ và cũng là một người chồng khốn nạn
118
Chương 118: Kẻ thứ ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã tìm được
121
Chương 121: Mười điều răn của chúa
122
Chương 122: Đến thành phố S
123
Chương 123: Mật thất
124
Chương 124: Một chút kí ức vụn vặt
125
Chương 125: Là bố!
126
Chương 126: Tại sao ông lại cam chịu ở đây đến tận gần 20 năm?
127
Chương 127: Tội lỗi
128
Chương 128: Ám sát
129
Chương 129: Mơ
130
Chương 130: Không mang tiền
131
Chương 131: Hai nắm đấm
132
Chương 132: Bố vợ đại nhân
133
Chương 133: Đơn giản
134
Chương 134: Vẫn là con trai bất hiếu với mẹ....!
135
Chương 135: Bức ảnh
136
Chương 136: Tai nạn
137
Chương 137: Suýt mất mạng
138
Chương 138: Anh nhớ em
139
Chương 139: Em mất bố thật rồi
140
Chương 140: Bắt cóc
141
Chương 141: Phong ba bão táp
142
Chương 142: Chạy
143
Chương 143: Nguy hiểm đến nghẹn thở
144
Chương 144: Truyền máu
145
Chương 145: Chân tướng
146
Chương 146: Kết thúc
147
Chương 147: Quyển sổ quyết định
148
Chương 148: Có thai
149
Chương 149: Phá thai
150
Chương 150: Em chắc chắn phải sinh!
151
Chương 151: Đoạn kết
152
Ngoại truyện 1: Kí ức xấu
153
Ngoại truyện 2: Những mẩu chuyện nhỏ
154
Đôi lời của Cá
155
Bạn có thông báo mới :3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play