Một tia thiên quang chiếu vụt qua những cánh rừng, đi sâu vào trong những dãy núi trùng trùng điệp điệp kia, xung quanh bị bao phủ bởi làn sương mù mờ dày đặc. Khi đã đi đến điểm nhất định, một tia hắc quang hiện ra giữa không trung, từ đó mở ra một vết nứt mặc cho luồng sáng vừa rồi đi qua, sau đó liền chợt đóng lại.
Tiến vào bên trong vết nứt ấy, liền hiện ra trước mắt chính là một toà thành trì rộng lớn, bầu trời nơi đây xám xịt, không gian xung quanh u tối ngập tràn tử khí đáng sợ.
Đây chính là nơi ẩn cư của ma tộc, gọi là ma vực, chúng đã an phận ẩn cư ở nơi đây trong mười tám năm qua, mà không một kẻ nào biết tới. Mà tia thiên quang vừa tiến vào bên trong không ai khác chính là Khống Thiên Di, vị thiếu chủ của ma tộc đã trở về sau hai năm lịch luyện ở bên ngoài.
Y ngự kiếm trên không, đứng từ trên cao nhìn xuống chúng tộc dân của mình mà lòng đầy cảm thán. Vì bị đám tông môn chính đạo ngoài kia vây đánh, đến mức phải an phận trốn chui trốn nhủi vào nơi bần cùng này. Khống Thiên Di không chịu được, hừ lạnh nói:
"Vào một tương lai không xa, ta nhất định sẽ đưa toàn bộ tộc nhân của ta đến một vùng đất rộng lớn hơn. Ta quyết sẽ không để yên, mặc cho tộc nhân của mình chịu gian khổ..!"
Theo sự hiểu biết được dạy dỗ từ nhỏ của Thiên Di, trước kia khi còn sinh sống bên ngoài, bọn họ từng là một đại tà tộc vô cùng lớn mạnh, không thua kém bất kỳ thị tộc nào khác cả. Nhưng vốn vì sợ ma tộc xưng bá giới tu chân này, đám tu sĩ tự xưng là tông môn chính phái kia, lấy danh nghĩa trừ gian diệt ác, truy sát rồi đẩy họ vào nơi như thế này đây.
Cảm giác thật ngợp ngạc làm sao, khi mà trước kia ma tộc đã từng đứng trên đỉnh cao, vậy mà giờ đây lại chịu hạ mình chui vào nơi này, Khống Thiên Di coi nó như một sự sỉ nhục mà vô cùng căm phẫn. Y đã từng hứa với lòng rằng, khi mà bản thân y có đủ thực lực, ắt sẽ dẫn theo toàn tộc rời khỏi nơi nhỏ bé này, quyết không để họ chịu khổ.
Cũng đã rất nhiều năm trôi qua, Khống Thiên Di giờ đây đã trở thành một thiếu niên chững chạc, năm nay vừa tròn mười tám tuổi, đã ra dáng với một thiếu chủ ma vực hơn rất nhiều.
Nhờ có sự dạy dỗ và chăm sóc tận tình của các trưởng lão ở Thần Huyền Môn, nên dù chỉ mới mười tám tuổi nhưng với thiên phú trời ban của y, chiến lực của Thiên Di hiện tại đã vượt xa những kẻ cùng trang lứa.
Khống Thiên Di nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh của một toà tháp cao trót vót, đứng từ nơi đó nhìn xuống tất nhiên ắt có thể thấy toàn bộ khung cảnh trong thành, cảnh sắc bao la, biển người rộng lớn. Từ người thanh thiếu niên, người già cho đến trẻ em nơi đây, ai nấy y cũng đều đã ít nhất gặp qua từ tận khi còn nhỏ, đối với Thiên Di, tộc nhân nơi đây cũng chính là gia đình người thân, thứ quan trọng nhất trong thâm tâm của Khống Thiên Di.
Đôi bàn tay ấy chậm rãi đưa lên, tháo chiếc mặt nạ quỷ minh đang mang trên gương mặt kia xuống, để lộ ra một khuôn mặt vô cùng tuấn tú, dung mạo bất phàm, trong từng nét mặt y ấy lại trông rất thư sinh nho nhã, hoàn toàn chẳng thể nhìn ra được cái ác trên khuôn mặt điềm đạm ấy, nếu đồn ra bên ngoài đây là thiếu chủ của ma vực, ai sẽ tin chứ.
Không giống với những kẻ khác, Khống Thiên Di có nhiều phần tương đồng với nhân tộc hơn là ma tộc, vì vẻ ngoài ấy thật sự rất dễ tạo ra thiện cảm, dễ gần.
Sau một hồi ngắm nhìn, y lặng lẽ nhảy xuống bên dưới, từng bước đi trên con phố quen thuộc, nơi mà y đã đi qua từ nhỏ đến lớn. Cảm giác hoài niệm bỗng ùa về, làm dịu đi phần nào con tim sắc đá ấy.
Từ phía xa xa truyền tới một tiếng gọi, nó đến từ một cậu bé với vẻ mặt vui mừng đang chạy đến:
"Đại ca ca! Huynh cuối cùng cũng về rồi."
Y khẽ nhìn sang, thì ra đó là tiểu Chu, một đứa trẻ luôn tươi cười hoạt bát, lại đặc biệt rất thích Thiên Di, khi thấy y đã trở về, tiểu Chu đã vui mừng biết bao.
"Ta về rồi đây!" Thiên Di đáp, trên khuôn mặt lạnh lùng vừa rồi, ấy lại liền rạng rỡ lên, nở ra một nụ cười mỉm khi nhìn thấy tiểu Chu.
Dân chúng xung quanh gần đó khi thấy vị thiếu chủ nhỏ của họ đã quay về thì liền tiến tới, cúi người hành lễ:
"Cung kính Thiếu chủ bình an quay về!!"
Nhìn qua nhìn lại, vẫn là những gương mặt quen thuộc ấy, Thiên Di chỉ khẽ gật đầu cười nhẹ, rồi nhìn xuống tiểu đệ đệ đang ôm thân mình, cất tiếng nói:
"Tiểu Chu ngoan, lần này ta quay về có mang quà cho đệ đây!"
Vốn lần trước khi ra ngoài, y đã hứa khi trở về sẽ có quà cho tiểu Chu. Đúng là lần này y đã không thất hứa, còn mang về tặng cho đứa trẻ ấy một món đồ rất tốt.
Thiên Di khẽ phất tay, từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh sáo nhỏ làm từ bạch ngọc, trông rất bắt mắt. Đây là y lúc đi ra ngoài lịch luyện đã vô tình thu được vật này vào tay, tuy nhìn thanh sáo bề ngoài khá đơn giản, nhưng bên trong từ lâu Thiên Di sớm đã phát hiện nó ẩn chứa một huyền cơ nào đó, nhưng y lại quyết định nhường lại cơ hội đó cho vị tiểu đệ này của mình, y mong rằng mai sau khi trưởng thành, tiểu Chu cũng sẽ trở thành một cường giả, giúp ích cho cả tộc bọn họ.
"Oaaa!! Thanh sáo này đẹp quá đi, đa tạ đại ca ca đã tặng!!!" tiểu Chu vẻ mặt hớn hở, chạy đến bên phụ mẫu đằng sau, khoe với người.
Sở dĩ y quan tâm tới tiểu Chu như thế, là vì sinh thần năm mười lăm tuổi của Thiên Di, hai người họ đã có một cuộc gặp gỡ với nhau ở bên bờ suối. Vì hôm đó là sinh thần của Thiên Di, nên y được Bạch Diện Quỷ dẫn ra ngoài, gần như là năm nào cũng đều như thế.
Hôm đó, Thiên Di đang dạo chơi bên bờ suối ngắm nhìn quê hương của mình, thì chợt bắt gặp tiểu Chu đang ngồi một mình dưới một gốc cây gần đó. Thấy chỉ có mỗi mình đứa bé, Thiên Di đã đi đến trò chuyện. Hiếm khi có người đến bắt chuyện, tiểu Chu rất vui mà kể hết mọi suy nghĩ trong lòng cho y.
Từ lúc nào, y đã rất đồng cảm với tiểu Chu, về việc giấc mơ được ngắm nhìn một thế giới rộng lớn ở bên ngoài, được du sơn ngoạn thủy thật sự rất thích. Bởi lẽ đây chính là lý do duy nhất khiến Thiên Di càng quyết tâm hơn với ước nguyện của bản thân.
(...)
Quay lại với hiện thực, bỗng từ nơi phía xa truyền đến giao động linh lực, hiện ra là một tu sĩ bay đến, vừa hạ xuống hắn đã vội vã chạy đến quỳ sụp một bên gối, cất tiếng nói cung kính:
"Thuộc hạ Thiên Trác, bái kiến Thiếu chủ bình an quay về, các vị trưởng lão đang đợi ngài ở đại điện ạ!"
Đó là Thiên Trác, là cận vệ thân cận từ nhỏ đã ở bên cạnh Khống Thiên Di, cũng được y rất coi trọng.
Thiên Di thấy vậy, thì liền nhìn tiểu Chu, mỉm cười rồi tạm biệt, "Tiểu Chu, lần sau ca ca lại đến chơi với đệ!". Nói xong, y quay người rời đi cùng với Thiên Trác, quay về gặp mặt các trưởng bối.
"Tạm biệt đại ca ca!!" tiểu Chu phía sau nhìn theo, vẻ mặt hớn hở, liên tục vẫy tay chào tạm biệt.
Updated 24 Episodes
Comments
Hikari°ヒカリ/°Em gái iu Lucas
à.... tui đoán đúm r nè, nó kỉu cánh cổng dị giới hoặc dịch chuyển qua 1 thể giới khác v
2025-12-03
1
Bé hạt tiuu
vừa đoán vài giây trước xong luôn, plot là chắc. Chờ ngày tiểu Chu lớn nhaaa
2025-12-06
1
hehe💗
Ây da main có vẻ đp nhề, thích tiểu Chu nữa
2025-12-08
1