Chương 3

" Đưa tay hứng lấy hoa lê nhỏ

Vì người lệ rơi , lòng đắng cay

Ngàn năm tu luyện tù đày ngàn gian khổ

Vì người , chớp mắt hóa hư không

Lời hứa ngày xưa ai còn nhớ

Nâng tay đánh lên khúc nhạc si "

Một cô gái thân mặc cổ y trắng , trên đầu cài trâm hoa lê , ngồi tấu lên một khúc tình si . Hoa lê rơi đầy trên cỏ , gió thổi nhẹ lay lay sợi tóc nàng , khuôn mặt mờ mờ ảo ảo , Minh Hạo cố gắng tiến lại gần để nhìn rõ , càng tiến một bước khung cảnh phía trước lại xa thêm một bước , không tài nào đến gần được ! .

" Reng ...... reng "

Tiếng báo thức vang lên , phá tan không gian tĩnh lặng của căn phòng.

Minh Hạo dần dần mở đôi mắt nặng trĩu ra , đầu đau ê ẩm . Hắn chớp chớp mắt nhìn lên trần nhà , nhớ về giấc mơ vừa rồi .

Người con gái ấy hắn chưa nhìn thấy mặt , nhưng tại sao lại cảm thấy thân quen đến như vậy ? , tại sao vừa nhìn thấy lại muốn chạy ngay đến bên cô ấy mà không ngừng ôm lấy yêu thương ?

Thất thần một hồi , Minh Hạo khẽ lắc đầu cười khổ , chắc do hắn là cẩu độc thân đã lâu , trong lòng khát khao muốn có được một người bên cạnh nên mới sinh ra loại giấc mơ như vậy . !

Hắn bước xuống giường đi thẳng vào nhà tắm , vệ sinh hết một lượt rồi bước ra phòng khách . Kì lạ , sao hôm nay trong nhà lại yên ắng thế này , thường ngày giờ này bảo bối sẽ ngồi trên ghế mà xem ti vi kia mà , nhìn quanh phòng khách một lượt , không thấy bảo bối ở đâu cả , hắn liền đi khắp xung quanh nhà tìm kiếm .

Vừa bước đến cửa phòng bếp , đã thấy dưới chân là một vệt nước màu đỏ , ngồi xuống nhìn gần, mùi tanh của máu liền xộc lên mũi hắn . Trong lòng Minh Hạo lúc này cảm thấy như có điềm xấu , thấp thỏm không yên . Hắn đưa mắt nhìn xuống sàn nhà , thấy những vệt máu nhỏ dẫn đến bên dưới bàn ăn liền ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh đến xem.

" Bảo bối ! Em .... em chảy máu rồi !

Tim hắn ngày một đập nhanh hơn , miệng bắt đầu nói lắp bắp.

Hắn nhanh chóng đưa tay lên ôm lấy con mèo nhỏ đang nằm im bất động dưới bàn , chạy một cái vù ra khỏi nhà , bước lên xe lao thẳng đến bệnh viện thú y gần nhất !

" Bác sĩ ! Bác sĩ đâu rồi ! Mau đến xem mèo con của tôi..."

Một người đàn ông trung niên trên người khoác áo blu trắng nghe hắn gọi lớn liền chạy đến đỡ lấy mèo con , ôm đến trong phòng khám , Minh Hạo ngồi bên ngoài chờ , toàn thân không ngừng run rẩy , trên bàn tay thon dài còn đang dính máu .

Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy lo lắng đến như vậy , bảo bối tuy hay cáu gắt với hắn , đôi lúc còn cào hắn , cắn hắn nhưng nó luôn quan tâm hắn , còn chui vào lòng an ủi khi hắn buồn . Đối với hắn , bảo bối không phải là thú cưng mà là người nhà của hắn , là người vô cùng quan trọng mà hắn phải bảo vệ suốt đời này.

" Anh gì ơi ! Anh không sao chứ , không cảm thấy lạnh sao ? "

Một nữ y tá thấy hắn ngồi như mất hồn, liền đi đến hỏi thăm vài câu. Hắn chợt hoàn hồn nhìn lại, trên người hắn lúc này chỉ có một chiếc áo thun mỏng với cái quần dài , chân còn không mang giày . Vì quá lo cho bảo bối mà hắn lo chạy ngay đến bệnh viện , quên mất cả bản thân mình còn chưa ăn mặc cho chỉnh tề . Lúc này hắn mới nhận ra rằng bảo bối quan trọng với hắn như thế nào ,trong lòng liền tự hứa sẽ chăm sóc cho nó tốt hơn.

" Ring .. Rin...g..."

" Ai lô "

" Minh Hạo , là tớ đây , hôm nay sao lại không thấy cậu đến công ty ? Có chuyện gì rồi sao ? "

" Dư Tuấn , hôm nay cậu xin nghỉ giúp tôi , bảo bối đang trong bệnh viện , tôi không an tâm đi làm được ! "

" Bảo bối bệnh sao ? Nặng không , sao phải vào tận bệnh viện vậy ? "

" Máu , chảy rất nhiều máu .."

" Máu , máu sao..... ..alô , alô Minh Hạo "

Minh Hạo nghe thấy tiếng cánh cửa phòng khám mở ra , liền ngay lập tức cúp máy , nhìn về hướng phòng khám .

Bác sĩ từ phòng khám bước ra , trên tay còn ôm theo một bé mèo tam thể đang ngủ say , nhìn thấy hắn liền ra hiệu đi về một phòng khác.

Minh Hạo mỗi một bước chân đi theo là tim lại càng lúc càng đập mạnh , mạnh đến nỗi người kế bên còn có thể nghe được! Lúc này hắn rất sợ , hắn sợ nếu bảo bối có mệnh hệ gì , thì hắn , hắn rốt cuộc nên làm sao đây , tâm tình hắn ngày một loạn , rối như tơ vò.

" Mời anh ngồi xuống đây đi ! "

" Nước đây ! Anh uống đi , trông mặt anh xanh xao quá !

" Bác sĩ ! Rốt cuộc là bảo bối nhà tôi bị làm sao vậy ? "

Vị bác sĩ nhìn thấy anh sốt ruột như vậy , không khỏi mắc cười một phen , ông làm nghề này cũng đã được mười sáu năm rồi , cũng chưa bao giờ nhìn thấy ai lo lắng cho thú cưng của mình đến mức như vậy cả . Con mèo này thật sự là vô cùng có phúc a .

" Anh yên tâm đi con mèo nhà anh không có vấn đề gì cả ! "

" Chắc hẳn là anh đây vẫn chưa có người yêu đi? "

" Người yêu sao ?! Tôi vẫn chưa có "

" Thì ra là vậy , không trách anh được , việc này anh không biết là đương nhiên! "

Minh Hạo nghe bác sĩ nói vậy càng lúc càng thắc mắc , ông bác sĩ này nói như vậy là sao , có người yêu hay không thì liên quan gì đến bảo bối chứ . Liền nóng vội hỏi lại :

" Bác sĩ , cuối cùng bảo bối nhà tôi là bị như thế nào ?!"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play