Tề Chi Mặc là một hoàng đế quá giỏi, chỉ vài năm ngắn ngủi Y từ một nước nhỏ mà trở thành một nước lớn, nhiều năm chinh phạt, dã tâm cực lớn đã biến những nước nhỏ thành nước chư hầu, người như vậy thật sự quá nguy hiểm.
Nàng từ từ chìm vào giấc ngủ, trong giấc mơ nhưng câu truyện của đời trước cứ lần lượt tái hiện trong đầu nàng.
Sáng hôm sau Kim Giao bị cơn ác mộng làm tỉnh giấc, cả người nàng ướt đẫm mồ hôi, cái cảnh trước khi chết của Bắc Hàn khiến cho nàng không sao quên được.
A Đản thấy nàng tỉnh vội vàng đi vào giúp nàng làm vệ sinh, thay xiêm y.
Kim Giao nhìn mình trước gương, vẫn gương mặt ngây thơ ấy, trải qua thời gian mài dũa ở Du thị thật sự nàng cảm thấy thật lãng phí tuổi xuân, cảm thấy thật sự không đáng, tấm chân tình của nàng bị trà đạp.
Mặc dù hắn vì cứu nàng mà bị chết nhưng nỗi đâu trong tim hắn đối với nàng, nàng không bao giờ có thể tha thứ được, mặc dù nàng đã từng yêu hắn rất nhiều.
Bên ngoài A Chiêu đi vào cung kính nói :
"Khởi bẩm Trưởng công chúa, nhị công chúa đến thăm người ".
Kim Giao bật cười, nữ nhân giả dối vừa là nạn nhân bị ngã xuống nước, nay lại lê tấm thân ốm yếu đến đây muốn để cho ai xem chứ.
Thứ chân tình kia nàng đã gác xuống thì nàng còn vướng bận chi nữa, liền nhẹ nhàng nói :
"Bảo muội ấy chờ ta, lát nữa ta sẽ ra ".
A Chiêu cúi đầu lui xuống.
Kim Giao từ từ dùng bữa sáng rồi để cho A Đản trang điểm, bới tóc thay xiêm y, lúc này nàng mới thong dong bước ra.
Bên ngoài nhị công chúa đã không nhẫn nhịn được nữa, nàng ta đi đi lại lại bộ dáng vô cùng sốt ruột, vừa thấy nàng bước ra ả ta nhanh chóng giả bộ ngồi xuống dáng vẻ mệt mỏi.
Kim Giao vừa nhìn đã hiểu mục đích của nàng ta muốn gì, nếu nàng không nhầm thì chỉ một lát nữa thôi Du Bắc Hàn kia sẽ tới.
Nàng mỉm cười ngồi xuống ghế chủ vị nhẹ nói :
"Nhị muội mới ngã xuống nước không ở viện nghỉ ngơi lại còn đến đây thăm ta thế này, muội không sợ phiền đến ta hay sao ?".
Kim Linh ngơ người không nghĩ nàng lại hỏi vậy, nàng ta luống cuống nói :
"Muội muội muốn đến thăm sức khỏe của tỷ, không yên tâm về tỷ nên mới đến thăm, tỷ đừng hiểu lầm muội ".
Nàng ta nói xong thì cúi đầu xuống gương mặt đỏ ửng như bị bắt nạt sắp khóc đến nơi.
Kim Giao nhìn mà cảm thấy phiền, cái điệu bộ này so với đời trước thật là giả tạo đến đáng ghét, nàng lạnh lùng nói :
"Bổn công chúa là người bị hại còn chưa có phản ứng đó, muội làm ra cái vẻ mặt đó cho ai xem, giống như cả Chiêu Dương điện của ta bắt nạt muội vậy, thật khó coi ".
Kim Linh lúng túng mãi không thốt ra lời, vừa hay lúc này đây một bóng dáng nam nhân bước vào, Kim Linh thấy vậy thì khóe miệng nở nụ cười gian xảo ngay lập tức quỳ xuống nước mắt tuôn rơi nói :
"Trưởng tỷ, tỷ đừng mắng muội, chuyện ngày hôm qua hai ta rơi xuống nước như thế nào tỷ là người rõ nhất mà, muội chỉ không yên tâm nên mới đến thăm tỷ thôi ".
Kim Giao chưa kịp nói gì thì đã thấy bước chân mạnh mẹ đi tới nhanh chóng đỡ Kim Linh dậy, giọng hắn nhìn nàng lạnh lùng nói :
"Trưởng công chúa thật uy danh quá, ngay cả thứ muội cũng bắt quỳ, muội ấy lại còn vừa bị rơi xuống nước nữa, công chúa làm vậy mà được hả ".
Kim Linh ánh mắt ngấn lệ quay sang rưng rưng nói :
"Bắc Hàn ca ca muội không sao, nếu muội làm thế này mà trưởng tỷ vui muội cũng bằng lòng, chỉ cần trưởng tỷ trước mặt phụ hoàng nói tốt một câu đừng đưa muội sang Bắc Cương hòa thân là muội đã hạnh phúc lắm rồi ".
Bắc Hàn ánh mắt thương tiếc nhìn nàng ta, cái cảm giác vô cùng nâng niu.
Mặc dù đã nói sẽ thành toàn cho hai người đó, nhưng cảnh tượng này vẫn khiến tim nàng nhói lên một cái, nàng tự trách bản thân mình quá vô dụng.
Tình nghĩa thanh mai năm năm, phu thê tám năm nói buông thật không dễ dàng.
Nhưng rất nhanh nàng đã gạt qua một bên, đời này nàng không phải sống vì thứ tình cảm kia mà là vì giang sơn xã tắc Nam Triều, vì phụ hoàng, mẫu hậu và đệ đệ.
Nàng ngồi trên ghế nhìn đôi uyên ương phía dưới mà bật cười nói :
"Hai người ôm ấp xong chưa, nếu xong thì trở về cho bổn cung nghỉ ngơi, hai người không thấy phiền nhưng ta thì thấy phiền ".
Kim Linh cùng Bắc Hàn đồng loạt ngơ ngác, ả ta không hiểu sao hành động hôm nay của nàng lại không giống như trước kia thế, không tức giận với nàng ta.
Không được kế hoạch này nàng ta đã chuẩn bị tỉ mỉ không thể tay trắng được.
Nàng ta nỉ non nói :
"Trưởng tỷ, có phải tỷ giận ta chuyện hôm qua hay không, rõ ràng hôm qua ta với tỷ rơi xuống nước nguyên nhân tỷ hiểu rõ mà ".
Kim Giao không kiên nhẫn được liền hỏi ngược lại :
"Nguyên nhân, ngươi muốn ta nói nguyên nhân hay không, là ai lôi kéo ta đến chỗ ấy, là ai rắc phi tán khiến cho ta không cẩn thận mà ngã xuống.
Với góc nhìn ở xa như thế ai cũng nghĩ rằng bổn công chúa đẩy ngươi hay sao, ngươi nghĩ ngươi là ai chứ, ngươi cũng xứng đáng để cho ta phải lập bẫy hay sao, nếu bổn công chúa thích có thể đẩy ngươi công khai ngươi có thể làm được gì ta."
Updated 31 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Bi kịch ám ảnh và đau khổ của kiếp trước chính là minh chứng rõ ràng nhất để nàng khắc sâu- nhớ lâu. Nó như cái ung ngọt luôn hiện hữu để nhắc cho nàng nhớ để nàng đi con đường đúng đắn nhất
2025-11-23
5
So Lucky I🌟
Kiếp này nàng đã hết u mê vào thứ tình yêu không đáng rồi. Bạch liên hoa cũng khỏi cần diễn nữa, nàng đã nhìn rõ sự thâm độc của mi rồi.
2025-11-23
5
Thương Nguyễn 💕💞
Sống theo lý tưởng đúng chứ không sống theo một tình yêu mà người ta xem nhẹ
2025-11-23
1