Chương 19 : Em có thể nói yêu tôi trước mặt mọi người mà

Hai cha con chuyện trò xong thì Vương Dịch Thiên nhanh chóng rời đi để Vương lão gia được yên tĩnh nghỉ ngơi. Hôm nay tâm trạng ông rất tốt, nói nhiều hơn thường ngày.

Ai về phòng nấy, Phỉ Phùng Lam đã cuộn trò ngủ trong phòng mình từ bao giờ. Anh mở nhẹ cửa, bước vào trong, hôn nhẹ lên trán cô rồi lặng lẽ rời đi...

...----------------...

Sáng sớm tinh mơ, Phỉ Phùng Lam dậy rất sớm vì cô đã quen lịch tập huấn thường ngày. Nhưng bây giờ không đi tập huấn nữa, mà là đi diễn kịch. Cô bước xuống giường nhanh chóng chọn một bộ váy bước vào phòng tắm. Khi cô bước xuống đại sảnh, mọi ánh nhìn đều dồn vào cô. Hôm nay Phỉ Phùng Lam mặc một chiếc đầm xòe qua đầu gối, thiết kế vô cùng đơn giản. Đầm cổ tròn, không có tay màu nâu nhạt. Những màu sắc này rất kén da, chỉ thích hợp cho những nước da trắng. Cô mặc vào thì đúng là đẹp không chỗ chê. Tóc cô búi thấp sau lưng, để vài cọng tóc xoăn trước mặt, chính là style lã lơi hot hit của các minh tinh.

“Chào bác gái, chúc bác có một buổi sáng tốt lành.” - Phỉ Phùng Lam niềm nở.

Vương phu nhân chỉ cười rồi gật đầu. Cô nhanh chóng đến ngồi cạnh Vương Dịch Thiên đang uống trà, cô khẽ nói vào tai anh: “Cậu chủ, chào buổi sáng.”

Anh cười tà: “Không cần câu nệ như vậy, em có thể nói yêu tôi trước mặt mọi người mà.”

Cô đỏ mặt, ngồi gọn lại, thẹn thùng không nói nên lời. Trần Thụy Ly ngồi đối diện chỉ muốn hất ly trà nóng vào mặt cô.

“Dịch Thiên, em cảm thấy hơi đói, hay là chúng ta đi ăn sáng đi.” - giọng Trần Thụy Ly vô cùng nhỏ nhẹ.

Vương Dịch Thiên: “...”

“Dịch Thiên, em đói rồi.” - đến lượt Phỉ Phùng Lam lên tiếng.

“Được, đi ăn sáng thôi.” - Vương Dịch Thiên bỏ tách trà xuống, nhanh chóng đứng dậy cầm lấy tay cô một cách nhẹ nhàng, họ cùng nhau xuống nhà ăn. Tam Hắc cũng lặng lẽ theo sau.

Vương phu nhân không nói tiếng nào, sợ nói ra rồi Trần Thụy Ly lại nổi điên thì khổ, bà cũng đứng dậy im lặng xuống nhà ăn. Cô ta cũng chỉ biết đi theo, nén chặt cơn giận.

Ngồi xuống bàn ăn, Phỉ Phùng Lam ngồi bên phải, còn Trần Thụy Ly lại ngồi bên trái. Như thường lệ Vương Dịch Thiên lại gắp đồ ăn cho cô, cô cũng gắp lại một món tùy ý, hai người tình tứ như trong phim ảnh.

Trần Thụy Ly chọn một món ở thật xa cô ta, với tay không tới, cố ý nói: “Dịch Thiên, có thể gắp giúp em miếng cá không?”

Phỉ Phùng Lam nhanh chóng gắp một miếng cá rồi chòm người bỏ vào chén của người đối diện: “Trần tiểu thư, mời.” Nói xong cô cười đắc ý.

Trần Thụy Ly ngậm ngùi, lại nén thêm một cục tức.

Tam Hắc dùng ánh mắt trò chuyện với nhau. Lão Tứ ngoài khả năng nhớ siêu phàm, biết lấy lòng người khác và diễn kịch thì còn rất giỏi chọc cho người khác tức điên.

...----------------...

Sau khi ăn sáng xong, Vương Dịch Thiên cùng Tam Hắc vào phòng anh bàn chính sự, cô muốn đi dạo nên đành tự mình đi. Dù gì cô cũng không muốn nhúng vào mấy chuyện tính toán chi li đau đầu của cánh đàn ông.

Cô sải bước đi trong khuôn viên, tung tăng như một chú bướm.

“Cô đứng lại.”

Phỉ Phùng Lam quay đầu lại: “Trần tiểu thư, không biết có gì cần chỉ giáo?”

“Tôi muốn nói chuyện một chút với cô.”

“Được.” - Cô mỉm cười cho có lệ.

Cả hai cùng nhau đi dạo trong khuôn viên. Người ngoài sẽ nghĩ họ có giao tình rất tốt.

“Cô thấy hôm nay tôi thế nào?”

Phỉ Phùng Lam nhìn đối phương một lượt: “Rất ổn.”

Hôm nay Trần Thụy Ly mặc một bộ váy vừa đến đầu gối, màu xanh sẫm, trễ vai. Trông cô ta khá nhu mì. Trần Thụy Ly có dung mạo không tệ, là nét đẹp kiêu sa, lúc nào cũng muốn mình lộng lẫy. Nét đẹp khá giống với những cô gái hay tìm cách quyến rũ Vương Dịch Thiên.

Trong khi đó, Phỉ Phùng Lam thì ngược lại. Cô mang vẻ đẹp ngây thơ, trong sáng. Xuất thân nghèo khó nên cũng không biết chưng diện, càng không tìm cách quyến rũ Vương Dịch Thiên bao giờ, nếu không thì anh cũng chẳng trọng dụng cô như vậy.

Trần Thụy Ly cười: “Vậy cô nói xem, tại sao Dịch Thiên lại không để ý đến tôi?”

“Sao tôi biết?”

Trần Thụy Ly dừng lại, liếc nhìn cô, giọng đầy gắt gỏng: “Đó là vì có cô, cô chính là vật cản tình yêu của chúng tôi.”

Phỉ Phùng Lam không nhịn được cười phá lên: “Trần tiểu thư, nghe nói từ trước đến giờ Dịch Thiên vẫn chưa hề để ý đến cô. Mong cô đừng đem tôi ra làm cái cớ.”

“Đó là vì lúc trước tôi chưa biết ăn diện, bây giờ thì khác. Tôi xinh đẹp hơn ngày xưa rất nhiều, thậm chí cô, cô không có cửa so bì với tôi.” - giọng Trần Thụy Ly bắt đầu cáu gắt.

Phỉ Phùng Lam nhếch mép: “Trần tiểu thư, nếu tôi không có cửa so với cô, thì cô tự đi mà giành lấy vị trí trong lòng của Dịch Thiên đi.”

“Cô hãy rời đi. Rời xa tầm mắt của Dịch Thiên của tôi.” - Trần Thụy Ly bắt đầu dịu lại, cô ta đang cố kiềm nén cảm xúc hết sức mình. Cô thở phì ra một hơi dài.

“Tôi sẽ đi nếu Dịch Thiên đi. Mà Dịch Thiên cũng không phải của cô.” - Phỉ Phùng Lam cười gian tà rồi rảo bước về phía trước. Buổi đi dạo khuôn viên của cô coi như bị phá hỏng.

Trần Thụy Ly nhìn hóng cô rời đi, ánh mắt đầy căm phẫn: “Cô rồi sẽ phải ra đi mà không cùng với ai hết.”

...----------------...

Phỉ Phùng Lam vào lại nhà chính, lên phòng của Vương Dịch Thiên. Cô gõ nhẹ cửa: “Cậu chủ, tôi vào được không.”

“Cứ vào đi.”

Cô mở cửa ra, bên trong vẫn là Vương Dịch Thiên đang ngồi trên ghế, tay cầm một mớ giấy tờ. Lần này là bàn việc nên Tam Hắc cũng ngồi xuống bộ sofa. Bên cạnh Vương Dịch Thiên còn một chỗ trống, cô nhanh chóng ngồi xuống. Mọi người có vẻ vẫn đang rất bận rộn, không ai quan tâm lắm đến cô.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, Hắc Hổ lập tức nghe máy

“Cậu chủ, đã hẹn được địa điểm giao dịch rồi, hai ngày nữa, ở đảo Phỉ Thúy*.”

* Đảo Phỉ Thúy là một đảo nhỏ tách biệt với chốn thành thị xô bồ. Một điểm du lịch nổi tiếng với nhiều loại hình: lướt sóng, câu cá, lái ca nô, ...

“Được, chúng ta sẽ ở đây đến tối mai.”

Hot

Comments

Tấm Nguyễn

Tấm Nguyễn

tuyenrathaymadoccamthaynhenhang

2025-03-29

0

Phạm Đình Phong

Phạm Đình Phong

chị nhà lại phải mệt với đám trà xanh của anh rồi

2024-11-05

0

thỏ ôm chặt cà rốt🐰🥕

thỏ ôm chặt cà rốt🐰🥕

cj nhà rất có tố chất pà diễn viên nha😃

2022-11-09

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Con hẻm định mệnh, anh ta định làm gì mình?
2 Chương 2 : Cô biết võ. Được, cô là người thứ tư
3 Chương 3 : Cô làm gì mà nhìn chằm chằm vào tôi vậy? Thích tôi rồi à?
4 Chương 4 : Tôi đã để mắt tới cô
5 Chương 5 : Vô dụng
6 Chương 6 : Là giả ngốc hay ngốc nghếch đến nỗi không biết dùng não?
7 Chương 7 : Tôi bao
8 Chương 8 : Vậy em muốn tôi ngủ với em à?
9 Chương 9 : Tại sao lại mang họ Phỉ?
10 Chương 10 : Tên của mẹ anh là gì?
11 Chương 11 : Cậu chủ, chỉ cần một ngày
12 Chương 12 : Đi nhanh đi, trễ học rồi
13 Chương 13 : Xả súng
14 Chương 14 : Tò mò thì được, nhưng không có cửa đụng vào
15 Chương 15 : Cháu sẽ vòng lại xin của hồi môn
16 Chương 16 : Tuesday xuất hiện
17 Chương 17 : Con sẽ đợi mẹ đi tìm vợ về cho con
18 Chương 18 : Nếu ba ham cháu, con sẽ nhanh chóng tìm cách bồng về
19 Chương 19 : Em có thể nói yêu tôi trước mặt mọi người mà
20 Chương 20 : Quá khứ của Hắc Long
21 Chương 21 : Bể kế hoạch
22 Chương 22 : Thích em thì có, nhưng không ghen
23 Chương 23 : Bị Trần Thụy Ly hãm hại
24 Chương 24 : Bây giờ còn gọi con bé là Lão Tứ được thì tranh thủ đi
25 Chương 25 : Bị bắt cóc
26 Chương 26 : Độc tính phát tán
27 Chương 27 : Bao giờ tỉnh lại thì... tôi không chắc
28 Chương 28 : Sự ân cần
29 Chương 29 : Thiên, lâu rồi mới gặp
30 Chương 30 : Hâm nóng tình cảm ở khu giải trí
31 Chương 31 : Chiếc nhẫn hồng ngọc xanh hôm ở khu mua bán trang sức, đến lúc dùng
32 Chương 32 : Thật háo hức mong chờ đến ngày gặp con chó săn của anh
33 Chương 33 : Tôi nhất định phải có được cô
34 Chương 34 : Đồ xấu xa
35 Chương 35 : Lên nhầm xe
36 Chương 36 : Đi tìm Lạc Xuyên Kha
37 Chương 37 : Đe Dọa
38 Chương 38 : Cứu tinh đến
39 Chương 39 : Tắm đi, tôi dắt cô đi mua sắm
40 Chương 40 : Hắc Lam, đợi tôi
41 Chương 41 : Hai tiếng súng
42 Chương 42 : Dương Hoa Điền - vĩnh biệt
43 Chương 43 : Vợ chưa cưới của Vương Dịch Thiên
44 Chương 44 : Trò vui bây giờ mới bắt đầu
45 Chương 45 : 120 quả bom hẹn giờ
46 Chương 46 : Vợ yêu
47 Chương 47 : Kiếp sau
48 Chương 48 : Để có người phát ghen
49 Chương 49 : Tôi thích làm điều khiến em vui
50 Chương 50 : Xuất hiện những âm thanh kì lạ
51 Chương 51 : Bắt đầu có hiện tượng bị dốc ngược
52 Chương 52 : Thoát thân
53 Chương 53 : Lây bệnh
54 Chương 54 : Ôm em ngủ
55 Chương 55 : Chị sắp đi lấy chồng rồi
56 Chương 56 : Thiên, mẹ muốn về nhà chính
57 Chương 57 : Đủ tuổi làm con dâu mẹ anh
58 Chương 58 : Con dâu của tôi, phải do tôi chọn
59 Chương 59 : Thỉnh về thêm một địch thủ
60 Chương 60 : Hợp tác
61 Chương 61 : Chỉ có ý đồ với mỗi em thôi
62 Chương 62 : Giả tạo
63 Chương 63 : Vu oan giá họa
64 Chương 64 : Cuộc điện thoại bí ẩn
65 Chương 65 : Hồng nào mà chẳng có gai
66 Chương 66 : Bị trúng thuốc
67 Chương 67 : Cứu nguy
68 Chương 68
69 Chương 69 : Phải phẫu thuật
70 Chương 70 : Được, chị tên là Lam Lam, em nhớ rồi
71 Chương 71 : Lộ tẩy
72 Chương 72 : Kí ức trở lại
73 Chương 73 : Em rất thích anh
74 Chương 74 : Thiên, cho mượn địa bàn làm đám cưới
75 Chương 75 (cuối) : Cái kết
76 Ngoại truyện
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1 : Con hẻm định mệnh, anh ta định làm gì mình?
2
Chương 2 : Cô biết võ. Được, cô là người thứ tư
3
Chương 3 : Cô làm gì mà nhìn chằm chằm vào tôi vậy? Thích tôi rồi à?
4
Chương 4 : Tôi đã để mắt tới cô
5
Chương 5 : Vô dụng
6
Chương 6 : Là giả ngốc hay ngốc nghếch đến nỗi không biết dùng não?
7
Chương 7 : Tôi bao
8
Chương 8 : Vậy em muốn tôi ngủ với em à?
9
Chương 9 : Tại sao lại mang họ Phỉ?
10
Chương 10 : Tên của mẹ anh là gì?
11
Chương 11 : Cậu chủ, chỉ cần một ngày
12
Chương 12 : Đi nhanh đi, trễ học rồi
13
Chương 13 : Xả súng
14
Chương 14 : Tò mò thì được, nhưng không có cửa đụng vào
15
Chương 15 : Cháu sẽ vòng lại xin của hồi môn
16
Chương 16 : Tuesday xuất hiện
17
Chương 17 : Con sẽ đợi mẹ đi tìm vợ về cho con
18
Chương 18 : Nếu ba ham cháu, con sẽ nhanh chóng tìm cách bồng về
19
Chương 19 : Em có thể nói yêu tôi trước mặt mọi người mà
20
Chương 20 : Quá khứ của Hắc Long
21
Chương 21 : Bể kế hoạch
22
Chương 22 : Thích em thì có, nhưng không ghen
23
Chương 23 : Bị Trần Thụy Ly hãm hại
24
Chương 24 : Bây giờ còn gọi con bé là Lão Tứ được thì tranh thủ đi
25
Chương 25 : Bị bắt cóc
26
Chương 26 : Độc tính phát tán
27
Chương 27 : Bao giờ tỉnh lại thì... tôi không chắc
28
Chương 28 : Sự ân cần
29
Chương 29 : Thiên, lâu rồi mới gặp
30
Chương 30 : Hâm nóng tình cảm ở khu giải trí
31
Chương 31 : Chiếc nhẫn hồng ngọc xanh hôm ở khu mua bán trang sức, đến lúc dùng
32
Chương 32 : Thật háo hức mong chờ đến ngày gặp con chó săn của anh
33
Chương 33 : Tôi nhất định phải có được cô
34
Chương 34 : Đồ xấu xa
35
Chương 35 : Lên nhầm xe
36
Chương 36 : Đi tìm Lạc Xuyên Kha
37
Chương 37 : Đe Dọa
38
Chương 38 : Cứu tinh đến
39
Chương 39 : Tắm đi, tôi dắt cô đi mua sắm
40
Chương 40 : Hắc Lam, đợi tôi
41
Chương 41 : Hai tiếng súng
42
Chương 42 : Dương Hoa Điền - vĩnh biệt
43
Chương 43 : Vợ chưa cưới của Vương Dịch Thiên
44
Chương 44 : Trò vui bây giờ mới bắt đầu
45
Chương 45 : 120 quả bom hẹn giờ
46
Chương 46 : Vợ yêu
47
Chương 47 : Kiếp sau
48
Chương 48 : Để có người phát ghen
49
Chương 49 : Tôi thích làm điều khiến em vui
50
Chương 50 : Xuất hiện những âm thanh kì lạ
51
Chương 51 : Bắt đầu có hiện tượng bị dốc ngược
52
Chương 52 : Thoát thân
53
Chương 53 : Lây bệnh
54
Chương 54 : Ôm em ngủ
55
Chương 55 : Chị sắp đi lấy chồng rồi
56
Chương 56 : Thiên, mẹ muốn về nhà chính
57
Chương 57 : Đủ tuổi làm con dâu mẹ anh
58
Chương 58 : Con dâu của tôi, phải do tôi chọn
59
Chương 59 : Thỉnh về thêm một địch thủ
60
Chương 60 : Hợp tác
61
Chương 61 : Chỉ có ý đồ với mỗi em thôi
62
Chương 62 : Giả tạo
63
Chương 63 : Vu oan giá họa
64
Chương 64 : Cuộc điện thoại bí ẩn
65
Chương 65 : Hồng nào mà chẳng có gai
66
Chương 66 : Bị trúng thuốc
67
Chương 67 : Cứu nguy
68
Chương 68
69
Chương 69 : Phải phẫu thuật
70
Chương 70 : Được, chị tên là Lam Lam, em nhớ rồi
71
Chương 71 : Lộ tẩy
72
Chương 72 : Kí ức trở lại
73
Chương 73 : Em rất thích anh
74
Chương 74 : Thiên, cho mượn địa bàn làm đám cưới
75
Chương 75 (cuối) : Cái kết
76
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play