Chương 19: Đuổi khéo nhưng không thành

(19)

Phương Hân lập tức ngây người ra khi nghe câu nói đầy mờ ám của Phong Duật Thần. Anh ta vừa nói..."bác trai" ư?

Cô tình nguyện là cô nghe nhầm.

- Hì, nhưng nhà tôi thực sự rất nhỏ, lại bừa bộn nữa chứ. Sợ Phong tổng của chúng ta không thể thích nghi được.

Cô khéo léo muốn đuổi khách, dù sao người như cô càng ít quan hệ ở bên ngoài càng tốt. Với lại, người đàn ông bạc tỉ như Phong Duật Thần, làm sao có thể nuốt trôi cơm nhà cô chứ? Nghe thôi đã thấy rất buồn cười rồi.

Thật sự vô lí.

Phong Duật Thần biết rõ ý của Phương Hân, nhưng vẫn làm ngơ coi như không hề nghe thấy cô nói gì. Anh vòng xe qua trường mẫu giáo của Phong Duật Khang, thản nhiên hỏi:

- Địa chỉ nhà cô là?

Phương Hân thật muốn đánh anh một cái, rõ ràng cô đã có ý đuổi khách, vậy mà anh vẫn mặt dày như vậy, cứ nhất quyết muốn tới nhà cô. Cái nhà nhỏ của cô sao có thể xứng với thân phận cao quý của anh cơ chứ?

- Phong tổng, hay là...

Kít!

Phong Duật Thần lập tức phanh xe lại, không thèm nghe những lí do từ chối của Phương Hân. Anh thong thả bước ra khỏi xe thể thao sang trọng, đích thân bước tới chỗ Tiểu Duật Khang đang đứng chờ. Hôm nay anh đích thân tới đón con, vậy nên anh đã cho phép vệ sĩ nghỉ rồi.

Nhìn người đàn ông mặc bộ vest màu xám bạc, toàn thân tỏa ra khí thế bức người, thân phận cao quý hiện lên trước đám đông, ngay lập tức thu hút bao ánh nhìn của các bậc phụ huynh tới đón con. Các bậc phụ huynh đó chủ yếu là nữ, còn có cả các cô giáo viên mầm non trẻ đẹp nữa. Tất cả, dường như bị mê hoặc bởi vẻ đẹp tuyệt mĩ của Phong Duật Thần.

Phương Hân ngồi trong xe, nhìn thấy ánh mắt của đám phụ nữ như muốn ăn tươi nuốt sống Phong Duật Thần, không hiểu sao trong lòng lại thấy bực bội. Bọn họ cũng thật là không biết xấu hổ, người thân phận cao quý như Phong Duật Thần làm sao có thể để ý tới bọn họ chứ? Còn bày đặt làm trò để thu hút sự chú ý của anh, thật nực cười...

Mà khoan đã, tại sao cô phải bực?

Phương Hân giơ hai tay lên đập đập vào khuôn mặt mình, loạn rồi, loạn hết cả rồi. Bọn họ gây sự chú ý đối với Phong Duật Thần thì có liên quan gì tới cô chứ?

- Phương Hân, mày mau tỉnh táo lại!

Ở bên ngoài, Phong Duật Khang đã nhìn thấy baba của mình, liền vui vẻ chạy tới ôm ống quần anh:

- Baba tới đón con sao?

- Ừm, hôm nay chúng ta tới nhà mami ăn tối.

Phong Duật Thần gật đầu, cúi xuống một tay bế Tiểu Duật Khang lên. Nhìn thân ảnh mặc âu phục cao quý đang bế con trai, càng khiến phụ nữ điên cuồng mê mẩn. Người đàn ông đẹp trai xuất sắc như vậy, còn là một ông bố vô cùng yêu thương con nữa chứ. Không biết là cô gái nào có phúc như vậy, lấy được người chồng như Phong Duật Thần...

Càng nghĩ, đám phụ nữ có chút ghen tị, cũng có chút nuối tiếc. Tại sao Phong Duật Thần lại không để ý tới bọn họ? Thật là không công bằng mà.

Lúc đó, cô giáo của Phong Duật Thần mạnh dạn bước tới chào hỏi. Cô ấy là một cô giáo trẻ mới vào nghề, có khuôn mặt xinh xắn cùng với thân hình nhỏ nhắn...

- Chào anh, anh là phụ huynh của tiểu Duật Khang sao ạ?

Trước giờ Phong Duật Khang toàn là được vệ sĩ đưa đón, không ngờ hôm nay Phong Duật Thần đích thân tới đón con, khiến cho bao phụ nữ được mở mang tầm mắt.

Mấy người phụ nữ tới đón con thấy cô giáo trẻ mạnh dạn tới bắt chuyện, liền bĩu môi khinh bỉ. Phong Duật Thần sao có thể để ý tới cô ta chứ?

Nhưng thật không ngờ, Phong Duật Thần lại trả lời cô giáo trẻ ấy. Trên môi nở nụ cười nhàn nhạt:

- Cô là cô giáo của Tiểu Duật Khang, vậy sau này phiền cô chăm sóc con tôi rồi.

Cô giáo trẻ không thể ngờ tới chuyện Phong Duật Thần trả lời mình, thậm chí còn nhờ vả mình. Trong lòng cô vô cùng sung sướng, liền nở nụ cười xinh đẹp:

- Vâng, đây là trách nhiệm của tôi mà.

Khác với khung cảnh nhộn nhịp đi đón con ở ngoài, trong xe, Phương Hân ảo não.

Tại sao khi nhìn thấy Phong Duật Thần cười nói chuyện với cô giáo trẻ, lòng cô lại khó chịu tới vậy?

Không được rồi, nhất định là do cô thấy không khỏe trong người, nhất định là vậy rồi. Chắc cô phải chuồn trước đây...

Nhưng mà chí ít ra cũng phải báo cho anh ta một câu chứ nhỉ? Chần chừ một chút, Phương Hân nặng nề bước ra khỏi xe thể thao sang trọng, bước lại gần Phong Duật Thần:

- Tổng tài, tôi cảm thấy trong người không được khỏe. Tôi xin phép đi trước ạ.

Cô chỉ nói rất nhỏ, đủ để mình Phong Duật Thần nghe.

Nhưng thật không ngờ, Tiểu Duật Khang vừa thấy cô đã vui mừng reo lên:

- A, mami cũng tới đón con. Baba, có phải là mami cũng tới đón con không ạ?

Chưa bao giờ Tiểu Duật Khang cảm thấy vui sướng như vậy. Hôm nay vừa được baba tới đón, lại có cả mami nữa chứ.

Giọng nói của Tiểu Duật Khang rất lớn, lập tức thu hút sự chú ý của bao người ở đây. Thì ra vợ của người đàn ông thân phận cao quý này cũng ở đây, thế thì...thật tội nghiệp cho cô giáo nhỏ kia.

Có người thấy tội thay cô giáo, có người lại cười khinh thường. Đã nói rồi, người như Phong Duật Thần làm sao có thể để ý tớ một cô giáo nhỏ nhoi chứ?

Phương Hân nghe từ "baba và mami" được nói ra một cách dễ dàng từ miệng của thằng bé, cô xấu hổ vô cùng. Bị người ta nhìn chằm chằm, cô vội vã muốn giải thích:

- Tiểu thiếu gia...!

- Hân Hân, đi thôi. Tôi đói rồi, muốn ăn đồ em nấu.

Không ngờ, Phong Duật Thần lại bất thình lình nói một câu mờ ám như vậy. Phương Hân còn đang ngẩn ngơ chưa kịp phản ứng lại thì cô giáo trẻ trước mặt đã ngại ngùng lên tiếng, cũng là tự tìm đường lui cho bản thân:

- Tiểu Duật Khang, cô đi đây nha. Tạm biệt con!

Thì ra vợ của Phong Duật Thần cũng ở đây, cô giáo trẻ cũng không dám mong chờ quá nhiều, liền vội vã chuồn đi.

Phong Duật Thần không thèm để ý tới cô giáo trẻ, liếc nhìn Phương Hân một cái rồi bước về phía xe, anh chỉ để lại một câu nói:

- Về nhà thôi.

Tiểu Duật Khang vô cùng hào hứng phấn khởi, cuối cùng cũng được gặp mami dài dài rồi. Chỉ duy nhất mình Phương Hân không mấy vui vẻ, khuôn mặt méo mó đứng bất động một chỗ.

Khoan đã, khi nãy cô không hề nghe nhầm, Phong Duật Thần vừa gọi cô là Hân Hân.

Hân Hân...? Sao hai từ này lại có thể nói ra một cách dễ dàng từ miệng của Phong Duật Thần như vậy chứ? Thế này, rất dễ gây hiểu lầm mà.

Phương Hân hậm hực lững thững theo sau hai cha con Phong Duật Thần đang đi ở phía trước.

Suốt dọc đường, Tiểu Duật Khang là người sôi nổi nhất. Thằng bé tò mò hỏi Phương Hân rất nhiều thứ:

- Mami ơi, mami sẽ về nhà với con và baba phải không ạ?

Phương Hân miễn cưỡng mỉm cười, cô không nỡ nói dối trẻ nhỏ, bèn đưa ánh mắt cầu cứu nhìn Phong Duật Thần. Chỉ thấy anh ta mỉm cười, xảo quyệt trả lời:

- Đúng vậy.

Phương Hân thật muốn đấm anh một cái mà, sao anh lại nỡ lòng nào nói dối trẻ con như vậy chứ? Nhỡ đâu Tiểu Duật Khang tưởng thật thì sao? Đến lúc đó cô không chịu trách nhiệm đâu nha.

Hừ hừ!

Phương Hân tức giận lườm anh một cái, giống như một người vợ hờn dỗi chồng vậy. Phong Duật Thần đã nói vậy, thì cô không thể không diễn theo kịch bản của anh.

Phong Duật Khang vô cùng phấn khởi:

- Yeah, mami về với baba rồi. Vậy là từ giờ ba người chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc.

Không hiểu sao khi nghe Tiểu Duật Khang nói vậy, trong lòng cô bỗng dạo rực tới lạ. Cô len lén liếc nhìn Phong Duật Thần một cái, cô muốn biết phản ứng của anh như thế nào.

Nhưng lần này anh im lặng không nói gì cả, ngay cả nụ cười trên môi cũng trở nên nhàn nhạt dần.

Có lẽ, anh thực sự chỉ vì Tiểu Duật Khang nên mới để ý tới cô thôi. Người phụ nữ tầm thường như cô, sao có thể lọt vào mắt xanh của anh chứ?

Phương Hân tự nhủ với bản thân rằng, tuyệt đối không được sinh ra tình cảm với Phong Duật Thần. Cô chỉ có nghĩa vụ chăm sóc cho Tiểu Duật Khang mà thôi, sau khi hoàn thành nghĩa vụ, cô sẽ lập tức rời đi. Giống như 5 năm trước vậy.

Không hiểu vì sao, Phương Hân đột nhiên nhớ tới con mình. Đã năm 5 rồi, không biết thằng bé giờ có sống có tốt không? Có lẽ, bên cạnh thằng bé sẽ có cha mẹ luôn luôn yêu thương mình, sẽ không bao giờ giống như cô, ngay cả khả năng chăm sóc bố cũng không thể.

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Thương chị ghê

2023-12-27

0

Vothanh Tam

Vothanh Tam

vô lí mới 5 năm mà ko nhận ra nhau

2023-04-18

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

ủa , 2 lần vô đọc tr là 2 lần tranh avt khác nhau

2022-04-29

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Giao dịch thể xác (1)
2 Chương 2: Giao dịch thể xác (2)
3 Chương 3: Rời đi, bắt đầu cuộc sống mới
4 Chương 4: Ngày đầu đi làm đen đủi
5 Chương 5: Tìm mami cho baba
6 Chương 6: Tổng tài muốn gặp cô
7 Chương 7: Cô tên gì?
8 Chương 8: Người đàn ông bạc tỉ
9 Chương 9: Dễ gây hiểu lầm
10 Chương 10: Quyến rũ tôi?
11 Chương 11: Khó hiểu
12 Chương 12: Không thể là một người phụ nữ qua loa
13 Chương 13: Đòi gặp mami
14 Chương 14: Không có quyền từ chối
15 Chương 15: Đưa ra đề nghị
16 Chương 16: Cô từ chối
17 Chương 17: Cô dám không đồng ý thử xem?
18 Chương 18: Muốn chiếm hữu
19 Chương 19: Đuổi khéo nhưng không thành
20 Chương 20: Người chồng ưu tú
21 Chương 21: Khi nào hai đứa tính kết hôn?
22 Chương 22: Ngủ lại một đêm
23 Chương 23: Hư phải bị phạt
24 Chương 24: Chung một phòng
25 Chương 25: Buổi sáng ngượng ngùng
26 Chương 26: Quan hệ mập mờ
27 Chương 27: Tối nay em ở lại nhà tôi!
28 Chương 28: Không phải đồ ngốc
29 Chương 29: Vị trí thư kí
30 Chương 30: Anh sẽ chịu chấp nhận quá khứ trước đây của tôi sao?
31 Chương 31: Mối quan hệ ngắn ngủi
32 Chương 32: Cảnh tượng không nên thấy
33 Chương 33: Mệnh lệnh
34 Chương 34: Nụ hôn trong thang máy
35 Chương 35: Sẽ không hối hận
36 Chương 36: Đêm nay rất dài
37 Chương 37: Mê hoặc
38 Chương 38: Chia sẻ gánh nặng
39 Chương 39: Chướng ngại vật ngăn cản
40 Chương 40: Một người bạn gái hiểu chuyện
41 Chương 41: Anh đang ở dưới nhà em
42 Chương 42: Nhà của chúng ta
43 Chương 43: Lời nói dối ngọt ngào
44 Chương 44: Được ở bên anh là đủ rồi
45 Chương 45: Lời cảnh cáo của Tần Khiêm
46 Chương 46: Một mũi tên trúng hai đích
47 Chương 47: Vẫn phải đề phòng một chút
48 Chương 48: Tình cảm anh dành cho em là thật lòng
49 Chương 49: Không nghĩ lại yêu sâu đậm như vậy
50 Chương 50: Đổ bệnh
51 Chương 51: Giấu giếm
52 Chương 52: Chạnh lòng
53 Chương 53: Sẽ kết hôn
54 Chương 54: Người đàn ông tên Louis
55 Chương 55: Mọi chuyện không ngờ đến
56 Chương 56: Tranh thủ từng giây từng phút
57 Chương 57: Nghi ngờ
58 Chương 58: Nói trúng tim đen
59 Chương 59: Anh thật tốt
60 Chương 60: Như người thừa thãi
61 Chương 61: Không để em phải chịu ấm ức nữa
62 Chương 62: Cảm xúc lẫn lộn
63 Chương 63: Đừng động đậy lung tung!
64 Chương 64: Những gì Louis làm cho cô, anh cũng có thể làm được
65 Chương 65: Vị khách không mời mà đến
66 Chương 66: Chủ động chờ cô tìm tới
67 Chương 67: Chúng ta sẽ mãi bên nhau chứ?
68 Chương 68: Khác lạ
69 Chương 69: Là Phong Duật Thần của cô
70 Chương 70: Căm hận chính bản thân mình
71 Chương 71: Chỉ là người ngoài mà thôi
72 Chương 72: Vì sao lại lừa dối cô như vậy?
73 Chương 73: Bỏ cuộc
74 Chương 74: Chột dạ
75 Chương 75: Chân thực
76 Chương 76: Xa cách
77 Chương 77: Tâm trạng rối bời
78 Chương 78: Thật sự rất hoang đường
79 Chương 79: Gọi là định mệnh
80 Chương 80: Cưng chiều em cả đời (Kết)
81 Ngoại truyện: 7 năm, định mệnh của chúng ta
82 Đôi lời của tác giả
83 Giải thích
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Giao dịch thể xác (1)
2
Chương 2: Giao dịch thể xác (2)
3
Chương 3: Rời đi, bắt đầu cuộc sống mới
4
Chương 4: Ngày đầu đi làm đen đủi
5
Chương 5: Tìm mami cho baba
6
Chương 6: Tổng tài muốn gặp cô
7
Chương 7: Cô tên gì?
8
Chương 8: Người đàn ông bạc tỉ
9
Chương 9: Dễ gây hiểu lầm
10
Chương 10: Quyến rũ tôi?
11
Chương 11: Khó hiểu
12
Chương 12: Không thể là một người phụ nữ qua loa
13
Chương 13: Đòi gặp mami
14
Chương 14: Không có quyền từ chối
15
Chương 15: Đưa ra đề nghị
16
Chương 16: Cô từ chối
17
Chương 17: Cô dám không đồng ý thử xem?
18
Chương 18: Muốn chiếm hữu
19
Chương 19: Đuổi khéo nhưng không thành
20
Chương 20: Người chồng ưu tú
21
Chương 21: Khi nào hai đứa tính kết hôn?
22
Chương 22: Ngủ lại một đêm
23
Chương 23: Hư phải bị phạt
24
Chương 24: Chung một phòng
25
Chương 25: Buổi sáng ngượng ngùng
26
Chương 26: Quan hệ mập mờ
27
Chương 27: Tối nay em ở lại nhà tôi!
28
Chương 28: Không phải đồ ngốc
29
Chương 29: Vị trí thư kí
30
Chương 30: Anh sẽ chịu chấp nhận quá khứ trước đây của tôi sao?
31
Chương 31: Mối quan hệ ngắn ngủi
32
Chương 32: Cảnh tượng không nên thấy
33
Chương 33: Mệnh lệnh
34
Chương 34: Nụ hôn trong thang máy
35
Chương 35: Sẽ không hối hận
36
Chương 36: Đêm nay rất dài
37
Chương 37: Mê hoặc
38
Chương 38: Chia sẻ gánh nặng
39
Chương 39: Chướng ngại vật ngăn cản
40
Chương 40: Một người bạn gái hiểu chuyện
41
Chương 41: Anh đang ở dưới nhà em
42
Chương 42: Nhà của chúng ta
43
Chương 43: Lời nói dối ngọt ngào
44
Chương 44: Được ở bên anh là đủ rồi
45
Chương 45: Lời cảnh cáo của Tần Khiêm
46
Chương 46: Một mũi tên trúng hai đích
47
Chương 47: Vẫn phải đề phòng một chút
48
Chương 48: Tình cảm anh dành cho em là thật lòng
49
Chương 49: Không nghĩ lại yêu sâu đậm như vậy
50
Chương 50: Đổ bệnh
51
Chương 51: Giấu giếm
52
Chương 52: Chạnh lòng
53
Chương 53: Sẽ kết hôn
54
Chương 54: Người đàn ông tên Louis
55
Chương 55: Mọi chuyện không ngờ đến
56
Chương 56: Tranh thủ từng giây từng phút
57
Chương 57: Nghi ngờ
58
Chương 58: Nói trúng tim đen
59
Chương 59: Anh thật tốt
60
Chương 60: Như người thừa thãi
61
Chương 61: Không để em phải chịu ấm ức nữa
62
Chương 62: Cảm xúc lẫn lộn
63
Chương 63: Đừng động đậy lung tung!
64
Chương 64: Những gì Louis làm cho cô, anh cũng có thể làm được
65
Chương 65: Vị khách không mời mà đến
66
Chương 66: Chủ động chờ cô tìm tới
67
Chương 67: Chúng ta sẽ mãi bên nhau chứ?
68
Chương 68: Khác lạ
69
Chương 69: Là Phong Duật Thần của cô
70
Chương 70: Căm hận chính bản thân mình
71
Chương 71: Chỉ là người ngoài mà thôi
72
Chương 72: Vì sao lại lừa dối cô như vậy?
73
Chương 73: Bỏ cuộc
74
Chương 74: Chột dạ
75
Chương 75: Chân thực
76
Chương 76: Xa cách
77
Chương 77: Tâm trạng rối bời
78
Chương 78: Thật sự rất hoang đường
79
Chương 79: Gọi là định mệnh
80
Chương 80: Cưng chiều em cả đời (Kết)
81
Ngoại truyện: 7 năm, định mệnh của chúng ta
82
Đôi lời của tác giả
83
Giải thích

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play