Tiền Kiếp Quy Lai
"Ào-Ào- Ào.....OÀNH"
"Hộc.....Hộc- Ta phải sống, vì cha mẹ, vì gia tộc, TA PHẢI BÁO THÙ !!!!!"
Trên đường chạy trốn khỏi sự truy sát của kẻ thù, với một cơ thể đã đầy ắp vết thương, kiệt sức, mệt mỏi, cuối cùng hắn đã ngả xuống.
"He He, chạy, chạy nữa ta xem, Bạch Vũ, lần này ta xem ai cứu được ngươi".
"Không lẽ hôm nay ta phải chết ở đây sao, thù của gia tộc còn chưa báo, ta không cam tâm!".
Từ phía xa, một nữ tử bước đến, trong đêm mưa sấm chớp đầy trời, một thân bạch y toát lên vẻ đẹp thuần khiết của nàng, khiến cho đám người truy sát Bạch Vũ phải ngẩn ngơ một lúc.
Bọn chúng đã bốc cháy ngay khi nhìn vào đôi mắt của nàng. Đôi mắt ấy chứa đựng ngọn lửa của thần linh, sẽ thiêu cháy bất cứ kẻ nào mà nó nhắm đến.
"Ahhhhh, NÓNG QUÁ, NÓNG QUÁ, THA, THA MẠNG, TIÊN SƯ THA MẠNG, AHHHHHHHH!!!!!!!!!"
Những âm thanh la hét, kêu gào trong đêm mưa vang lên một lúc rồi dần dần biến mất. Ngọn lửa đã thiêu cháy bọn chúng đến khi chỉ còn lại một đống tro tàn.
Lúc này, xung quanh Bạch Vũ không còn bất cứ kẻ nào uy hiếp đến tính mạng của hắn, hắn ngước lên nhìn nàng trong tình trạng nửa sống, nửa chết.
Vì phải chạy trốn một quảng đường dài, cộng thêm các vết thương ở trên người, BạchVũ đã rơi vào hôn mê.
Nàng bước đến ôm hắn vào lòng, mặt đất xung quanh Bạch vũ bắt đầu mọc lên những đoạn dây leo xanh biếc, nhẹ nhàng ôm lấy và trị lành thương tích cho hắn.
"Tìm được chàng rồi, TƯỚNG CÔNG của ta, lần này thiếp sẽ bảo vệ chàng".
Nàng ôm lấy hắn và nở nụ cười rạng rỡ trên môi.
"Đi, ta đưa chàng về nhà, ngôi nhà mới của chúng ta".
Nàng dùng NGỰ THÚ THUẬT gọi đến một con Đại Hùng Ưng đưa nàng và hắn về ngôi nhà mới.
3 ngày sau....
(Đang nằm mơ)"KHÔNG, KHÔNG, cha, mẹ, đừng mà, ĐỪNG !!!!!".
"AHHHHHHH!!!!- Hộc...hộc"
Tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, hắn tưởng mình đã rơi vào tay của kẻ thù. Bình tĩnh lại hắn mới thấy nữ tử hắn đã gặp đêm hôm đó đang ngồi đọc sách kế bên.
"Đây, đây là đâu? Ta chưa chết sao?".
"Chàng tỉnh rồi hả, ở đây là Ma La Tông, có cảm thấy khó chịu ở đâu không, viên Mộc Ất Đan này, chàng uống đi".
Nàng vừa nói vừa nở nụ cười dịu dàng, Bạch Vũ uống viên đan dược mà chẳng nghi ngờ gì cả.
" Chàng uống thật sao? Chàng không nghĩ tới, thứ ta đưa cho chàng là thuốc độc sao?"
Nàng vừa hỏi hắn vừa nghiêng đầu một cách hồn nhiên. Lúc này Bạch Vũ cười lên một tiếng rồi nói với nàng rằng:
"Nếu như cô muốn hại ta, thì hà tất gì trước đó cứu ta, huống hồ cô là tiên nhân, ta là người phàm, đến lúc đó cô muốn giết ta, thiên vương lão tử có xuống cũng không cứu được ta đâu~".
Nghe hắn nói như vậy, nàng cười khúc khích, nhìn thấy nàng cười, không hiểu sao trong lòng Bạch Vũ lại có cảm giác vui vẻ lại thường.
"À đúng rồi, có thể cho ta biết danh tính của cô nương được không, đến ân nhân của mình tên gì mà ta cũng không biết, thì sau này làm sao mà đền ơn được".
"Hi hi, trước khi hỏi danh tính của người khác thì bản thân phải xưng tên tuổi trước chứ".
"À thật xin lỗi, ngại quá, tên ta là Bạch Vũ, 17 tuổi, vì một số nguyên do mà ta đã đặt chân đến đây, còn cô nương".
"Ta tên Lạc Anh, là đại trưởng lão của Ma La Tông, tính đến năm nay ta vừa tròn 542 tuổi".
Lúc này, sau khi nghe Lạc Anh giới thiệu về bản thân xong, Bạch Vũ há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình được, một người trẻ đẹp, vẻ ngoài đôi mươi vậy mà lại là lão tiền bối 542 tuổi.
"Hi hi hi, chắc chàng bất ngờ lắm hả, khi biết tuổi của ta. Nhưng mà không sao, tạm thời gác qua cái đó đi, ta còn có một thân phận khác, chàng có muốn biết không, thân phận này của ta có liên quan đến chàng đó~".
Nghe Lạc Anh nói vậy, Bạch Vũ vô cùng tò mò, muốn biết thân phận thật sự của nàng.
"Nói ra chàng đừng sốc nha, thực ra.... ta chính là thê tử kiếp trước của chàng, vì một số nguyên nhân nên chàng đã đầu thai chuyển thế, ta nói vậy chàng có hiểu không".
Sau khi nghe Lạc Anh nói xong, Bạch Vũ lúc này vô cùng ngạc nhiên và không thể nào tin được.
Biết Bạch Vũ sẽ không tin nên Lạc Anh đã lấy một ít máu của hắn và nàng để chứng minh.
"Kiếp trước ta và chàng đã bái phu thê, thiên đạo làm chứng, dùng máu để thề, chỉ cần máu của ta ở gần máu của chàng thì sẽ hòa quyện vào nhau và tạo nên một cặp long phượng".
Đúng như lời Lạc Anh đã nói, máu của hai người đã hòa quyện vào nhau và tạo nên một cặp long phượng tuyệt sắc, bay lên không trung và biến thành những đốm sáng bay ra khắp nơi rồi biến mất.
Lúc này, Bạch Vũ vô cùng ngỡ ngàng, bây giờ hắn đã hiểu lí do tại sao trước đó bản thân có một cảm giác đặc biệt với nàng.
"Thật không thể tin được, ta đã có vợ ở tuổi này, trước giờ Bạch Vũ ta luôn bài xích những nữ tử khác, nhưng lại thấy ấm áp và thoải mái khi ở gần nàng".
Nghe Bạch Vũ nói vậy, Lạc Anh nở một nụ cười hạnh phúc thỏa mãn, vì Bạch Vũ kiếp này đã chấp nhận nàng.
"Ha ha ha, còn một chuyện nữa ta nói chàng nghe , kiếp trước ấy, chàng còn hơn ta những 200 tuổi kia kìa~".
Nói đến đây Bạch Vũ tò mò muốn biết về kiếp trước của bản thân, nhưng nàng lắc đầu không nói.
"Đợi đến khi chàng khôi phục lại thực lực kiếp trước, tự động chàng sẽ biết được chân tướng mà không cần ta nói. Tóm lại là THIÊN CƠ BẤT KHẢ LỘ à nha~".
-----CÒN TIẾP~~~~
Updated 44 Episodes
Comments
Nguyễn Hồng Nhớ
Sướng ghê trời, mới vô là có vk lun😂😂
2021-01-22
0