Khách sạn Hoa Uyển.....
Tịnh Vy đưa Lục Hạ Thi lên một phòng trên tầng 14 của khách sạn đó rồi đặt cô xuống giường.
Đúng lúc đó, Hạ Thi bỗng lờ mờ mở mắt. Cô muốn vào nhà vệ sinh do buồn nôn nên Tịnh Vy đã đưa vào. Đúng lúc đó, cô nghe một tiếng nói từ ngoài cửa vọng vào :
- Chị ở yên trong phòng nhé.
Rồi cô nghe được tiếng đóng cửa kêu “ cạch ”.
Vài phút sau, ngay sau khi bước ra khỏi WC, Hạ Thi bắt đầu cảm thấy choáng váng. Dựa vào tường, đưa tay sờ lên trán: cả người cô bắt đầu nóng bừng, trán đẫm mồ hôi, hơi thở gấp gáp.
- Nóng...nóng quá...Sao...sao cơ thể mình lại nóng thế cơ chứ ! Chẳng lẽ trong mấy ly rượu lúc nãy uống bị...bỏ thuốc ? Hộc...hộc...
Cô vô thức đi lòng vòng quanh phòng rồi từ từ mở cửa ra. Cô bước ra ngoài, nhìn ngó xung quanh, đầu óc vẫn quay cuồng. Đúng lúc đó, bỗng có một người đàn ông ở căn phòng ngay bên cạnh mở “ rầm ”cửa ra.
Khuôn mặt anh ta đỏ bừng, trán ướt đẫm, hơi thở gấp gáp. Anh ta xoay trái xoay phải rồi bỗng nhìn chằm chằm vào cô.
Anh ta lao vào người cô nhấc bổng cô lên vai mình rồi vác vào phòng anh ta. Mặc cho đầu óc đang mụ mị nhưng cô vẫn cố dãy dụa.
Anh ta ném cô xuống giường. Người cô có cảm giác đau nhói.
“ Không lẽ anh ta...”
Anh ta bây giờ nhìn như một con mãnh thú đang đói khát, như đang muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay lập tức.
Anh bắt đầu động chạm cơ thể cô. Chiếc váy đỏ cô đang mặc bỗng bị anh ta xé toạc phần ngực áo ra.
- Á, không !
Hắn bỗng nhìn cô, thở hổn hển :
- Đừng động đậy ! Hộc...hộc...
Đôi môi hình tim nhỏ nhắn của cô bị hắn ngậm lấy và mút máp, luồn lưỡi thật sâu.
- Ưm\~ !
Không thể kìm chế được nữa, xuân dược đã phát huy mạnh hơn rồi !
Cô bị thuốc làm cho mê muội hết cả đầu óc, nó khiến cô không còn tỉnh táo để có thể chống trả lại tên điên kia. Hắn còn đang cố lấy lưỡi của mình để cậy hàm răng đang cắn chặt của cô ra. Nhưng hiện tại cô đang rất mệt, không đủ sức để đẩy hắn ra.
Vậy là cuối cùng, khoang miệng đầy mật ngọt của cô đã bị hắn chiếm đóng. Anh ta còn làm càn trong miệng cô, lấy hết không khí trong đó ra.
Thấy cô dãy dụa mạnh, hắn mới buông cô ra. Cô ho sặc sụa, thở gấp gáp để lấy lại hơi.
- Hộc...hộc...
Hắn ta nhìn người phụ nữ trước mặt : Thật quyến rũ làm sao !
Và cuối cùng, vì không chịu đựng được, hắn như đã trở thành một con hổ đói, cơn dục vọng như đang chiếm hữu lấy cả hai. Một tay hắn giữ chặt cả 2 tay cô đưa lên đầu, miệng hắn lại tiếp tục làm việc.
Anh ta ngậm vào cổ, xương quai xanh của cô. Trên làn da trắng tuyết bỗng xuất hiện vài vết đỏ, thậm chí còn in lại vết răng. Đôi bàn tay của anh ta không ngừng lần mò xuống ngực và eo cô. Cô cắn răng chịu đựng : “ Mình tiêu đời thật rồi ! ”
Bỗng nhiên, Hạ Thi kêu lên :
- Ưm\~...nóng quá...Hộc... Á.. đau !
Rồi bỗng nhiên, hắn ngậm lấy một bên bánh bao trắng nuột, một tay bỗng chạm xuống nơi tư mật đang ướt át.
Quá bất ngờ khiến cô không thể kiềm chế được mà phát ra những tiếng rên xấu hổ:
- Ưmm...A\~...Đừng mà !
Hắn ta không hề để tâm đến những lời cầu xin đó mà vẫn tiếp tục khám phá cả cơ thể trắng nuột của cô còn đang run rẩy. Trông cô y hệt một con thỏ con và anh thì giống như con sói đang đói bụng.
Trông hắn ta thì khá thô bạo nhưng mỗi khi hắn vuốt ve nhẹ nhàng đến bộ phận nhạy cảm nào đó của cô lại khiến cơn dục vọng trong cô như đang dâng trào. Có vẻ như con mãnh thú trong hắn đang muốn giải thoát !
Thế rồi, một đêm đầy ân ái vẫn cứ tiếp tục.
Sáng hôm sau.....
- Ưmm...đây...đây là đâu ?
Hạ Thi từ từ mở mắt và ngồi dậy. Người cô ê ẩm : Tối qua thật kinh khủng ! Toàn thân cô đau nhức, đau như muốn chết đi sống lại.
Hạ Thi nhìn xung quanh căn phòng, và điều đầu tiên đập vào mắt cô chính là : trong phòng là một bãi chiến trường hỗn độn với đầy quần áo của cả cô và hắn.
“ Đêm qua đã xảy ra chuyện gì thế này ? Đồ của mình...Tại sao lại... ? ”
Cô giật mình liếc mắt sang nhìn người đàn ông bên cạnh.
- Anh...anh ta là ai ? Sao mình không nhớ gì hết vậy ?
Hạ Thi nhìn xuống ga giường, thấy dính một chút máu liền hốt hoảng : “ Đêm qua...”
Cô ôm lấy đầu, khóc nấc lên, lắc đầu trong vô vọng, toàn thân run rẩy. Nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cô nghĩ thầm :
“ Không...mày không được khóc. Lục Hạ Thi, mày phải chín chắn lên. Quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Sau khi trả thù được Lục gia, mình sẽ quay sang tính sổ anh ta. Các người cứ đợi đấy ! ”
Cô đứng dậy mặc lại quần áo chỉnh tề rồi rời đi.
Updated 128 Episodes
Comments
Min Hanna
ủa tưởng khoá cửa r
2022-02-17
1
Lisa Manoba
Ulatr có thịt ăn r
Xuân dược lại phát huy tác dụng cực kỳ hiệu quả
2021-12-01
1
I'm tiger. I'm the best
Hình ảnh thỏ và sói thật quen thuộc
2021-07-20
1