Đáp lại mọi lời nói và hành động không đứng đắn của Giang Dụ Thần, Hạ Nhiên Y không phản kháng cũng không đáp lại, cô xoay mặt nhìn đi nơi khác, biểu tình tựa như đã phó mặc cho số phận.
Thế nhưng, khi nhìn thấy Hạ Nhiên Y cắn chặt môi dưới cam chịu, Giang Dụ Thần lại không chịu để yên mà chạm ngón cái lên môi cô tách ra.
Đến khi tách được hàm răng trên và môi dưới của Hạ Nhiên Y ra, Giang Dụ Thần cố ý đưa ngón tay vào miệng cô, buông lời khiêu gợi: “Muốn cắn thì cắn… ư…”
Giang Dụ Thần còn chưa nói hết câu, Hạ Nhiên Y đã dùng hết sức cắn chặt vào ngón tay cái của anh trong miệng mình. Chẳng mấy chốc, mùi máu tanh đã phủ đầy khoang miệng.
Ban đầu Giang Dụ Thần vì đau mà nhăn nhó cả mặt mày, tuy nhiên rất nhanh sau đó anh lại nở nụ cười nhàn hạ, nét mặt không đứng đắn hoàn toàn được bộc lộ: “Làm tôi đau nhiều một chút, nếu không… sẽ không bù lại được nỗi đau mà tôi dành cho em đâu.”
Nghe đến đây, hàm răng của Hạ Nhiên Y đang cắn chặt ngón tay Giang Dụ Thần dần thả lỏng. Biết cô đang lo sợ bị trả thù, anh chỉ hờ hững nhếch môi cười.
Bất chợt, nụ hôn của Giang Dụ Thần rơi xuống bờ vai trần của Hạ Nhiên Y, từng chút đánh dấu lên thân thể của người thiếu nữ mới lớn.
Càng về đêm, không gian càng tĩnh lặng, trong căn hộ kéo kín rèm của Hạ Nhiên Y vẫn còn mở sáng đèn.
Sau một lúc nằm nghỉ, Giang Dụ Thần ngồi lên mặc lại quần áo để chuẩn bị ra về. Trong khi đeo lại thắt lưng, anh theo tiềm thức xoay đầu nhìn Hạ Nhiên Y đang nằm quay lưng về phía bên này, cả cơ thể cô cuộn tròn trong tấm chăn dày cộm.
Khác với dáng vẻ cợt nhã khi bắt đầu, sắc mặt Giang Dụ Thần hiện tại có chút khó chịu xen lẫn phân vân. Hạ Nhiên Y không có máu “lần đầu tiên”, nhưng phản ứng và tính cách của cô cũng không giống như một người dễ bị cám dỗ.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không cách nào thông suốt, Giang Dụ Thần dứt khoát quay người rời đi không một lời tạm biệt.
Lên xe chạy được một lúc, Giang Dụ Thần mở điện thoại gọi điện cho bạn là Kiều Dương làm bác sĩ trong bệnh viện tư lớn nhất thành phố.
Ngay khi đầu dây bên kia bắt máy, Giang Dụ Thần liền hỏi thẳng: “Làm sao để biết con gái chưa từng quan hệ lại không chảy máu?”
Phải đến vài giây sau, giọng nói bất mãn của Kiều Dương mới truyền đến: “Đại ca, cậu đi cưỡng bức con gái nhà người ta sao?”
“Cậu xem tôi đê tiện đến thế à?” Giang Dụ Thần cười khẩy một tiếng: “Đôi bên tự nguyện trao đổi vì lợi ích riêng thôi.”
“Đúng là!” Kiều Dương lầm bầm mắng chửi qua điện thoại, sau đó nghiêm túc giải thích: “Con gái lần đầu không chảy máu do màng trinh quá mỏng, cũng có thể là quá dày, bẩm sinh vốn không có hoặc tai nạn, còn muốn biết có phải lần đầu hay không thì để ý phản ứng tự nhiên của cơ thể là được.”
“Hiểu rồi, cảm ơn cậu, tạm biệt.” Giang Dụ Thần máy móc nói, tiếp đó thẳng tay cúp máy không chút khách sáo.
Giờ đây, khi ngẫm về phản ứng cơ thể của Hạ Nhiên Y suốt buổi, Giang Dụ Thần chợt cảm giác mông lung. Bởi biểu hiện trên gương mặt cô hoàn toàn là lo lắng căng thẳng, nói về hưởng thụ, kỹ năng và kinh nghiệm mà cô có, dường như một chút cũng không.
Khóe môi Giang Dụ Thần bất giác cong lên, nếu Hạ Nhiên Y thuộc một trong những trường hợp Kiều Dương nói, chứng tỏ cô vẫn là con gái trong trắng. Xem ra, anh đã nghi oan cho cô.
Không rõ ngủ thiếp đi từ khi nào, lúc Hạ Nhiên Y giật mình tỉnh giấc đã là nửa đêm. Trong căn hộ im ắng chỉ còn một mình cô, ngoài cảm giác đau đớn và mất lực ra, cô không còn bất kỳ cảm giác nào khác.
Mi mắt nặng trĩu mang theo mệt mỏi của Hạ Nhiên Y khẽ khép lại lần nữa, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ sâu.
Sáng hôm sau, điện thoại của Hạ Nhiên Y phát chuông reo báo thức ầm ĩ, cô gượng ngồi dậy bước đến bàn học tắt máy đi, chậm chạp lê chân vào toilet.
Nhìn bộ dạng thảm hại của bản thân trong gương, Hạ Nhiên Y không khỏi tự cười nhạo chính mình. Thanh xuân đẹp đẽ mà cô từng mong ước trước khi gặp Giang Dụ Thần, tất cả đã biến thành hiện thực khắc nghiệt vùi dập cô trong vòng một đêm.
Ngồi trong xe ngoài cổng chung cư, Giang Dụ Thần dõi theo từng bước chân không vững vàng của Hạ Nhiên Y, sắc mặt cô so với đêm qua cũng không hề khá hơn bao nhiêu.
Giang Dụ Thần nhếch môi cười nhạt, chỉ vì hôm qua cho rằng Hạ Nhiên Y không trong sạch, anh đã nghĩ đến việc buông tha cho cô. Nhưng nếu Hạ Nhiên Y còn trong sạch, Giang Dụ Thần thật sự không nỡ bỏ qua.
Từ xa vừa nhìn thấy xe của Giang Dụ Thần, khung cảnh hỗn loạn tối qua bỗng hiện lên khiến Hạ Nhiên Y không ngăn được bản thân nổi sóng trong lòng, kinh hãi, lo sợ và những cảm xúc tiêu cực không ngừng lấn át tâm trí cô.
Cứ ngỡ đã kết thúc, nhưng hiện tại mới là bắt đầu.
Thấy bảo vệ chung cư từ xa đi đến, Giang Dụ Thần liền bước xuống xe tươi cười, bước chân không ngừng tiến đến chỗ Hạ Nhiên Y đang khựng lại.
Vốn quen biết với Giang Dụ Thần, cũng là người bị anh qua mặt, bác bảo vệ vui vẻ hỏi: “Đón em gái đi học sao?”
Giang Dụ Thần vòng tay ôm vai Hạ Nhiên Y vô cùng tự nhiên, cười đáp: “Dạ phải.”
“Coi kìa, có anh trai như vậy còn gì bằng, nhưng sao hôm nay nhìn sắc mặt con tệ vậy?” Bác bảo vệ quan sát mặt mũi Hạ Nhiên Y liền nhận ra điều không đúng.
Hạ Nhiên Y còn chưa mở miệng thì Giang Dụ Thần đã nhanh chóng nói trước: “Dạo này con bé ôn thi căng thẳng quá, chắc đêm qua lại thức khuya học bài.”
Bác bảo vệ chỉ “À” một tiếng, sau đó dặn dò vài câu giữ sức khỏe rồi rời đi. Giang Dụ Thần sau khi bảo vệ đi thì nụ cười thân thiện cũng tắt, anh kéo Hạ Nhiên Y đang đến xe mở cửa ghế lái phụ đẩy cô vào.
Trên suốt quãng đường đi đến trường, Hạ Nhiên Y chỉ cắn môi nhìn ngoài cửa sổ, tay ôm bụng dưới thỉnh thoảng bóp chặt theo cơn đau nhói lên, mặt mày cũng vô thức nhăn nhó theo.
Xe dừng lại trước cổng trường, trước lúc Hạ Nhiên Y mở cửa xuống xe, Giang Dụ Thần đột nhiên nắm tay cô kéo mạnh về phía anh, lạnh mặt nhắc nhở: “Chiều nay tôi sẽ đón em.”
Ánh mắt trốn tránh của Hạ Nhiên Y thoáng run lên, ngập ngừng vài giây, cô vội vàng rút tay bước xuống xe, nhanh chóng đi thẳng vào cổng trường.
Updated 76 Episodes
Comments
Bé Khỉ cute
ác vừa vừa thôi anhe, để sau nghiệp quật à
2024-03-11
4
Bé Khỉ cute
có anh Dương đây nữa
2024-03-11
1
Sunnytran
má cái nết khốn nạn thiệt chứ:))
2024-02-14
3