[ Văn Hiên ] Anh Ấy Thuộc Về Tôi!
Chap 3
Tống Á Hiên đang trên đường đi siêu thị tay cầm điện thoại lướt lên lướt xuống.
Tống Á Hiên
Không có? Không lẽ Diệu Văn xóa số rồi?
Hôm qua Lưu Diệu Văn có mượn điện thoại của Tống Á Hiên. Nhưng Tống Á Hiên không ngờ Lưu Diệu Văn lại xóa mất số của Vương Mỹ khiến Tống Á Hiên không cách nào liên lạc được.
Tống Á Hiên thở dài, cất điện thoại vào.
Đinh Trình Hâm
Tống Á Hiên!
Tống Á Hiên
Đinh ca cả Mã ca nữa, hai người đi đâu thế?
Đinh Trình Hâm
Đi siêu thị, em cũng đi à?
Tống Á Hiên
Phải, em cần mua chút đồ.
Đinh Trình Hâm
Vậy chúng ta đi chung.
Tống Á Hiên vui vẻ đồng ý.
Tống Á Hiên
Lưu Diệu Văn? Sao em lại ở đây?
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên ra ngoài mà không nói cho em biết.
Tống Á Hiên
Anh chỉ đi mua đồ gần đây thôi, gọi em làm gì?
Lưu Diệu Văn
Em muốn đi cùng Tống Á Hiên cơ.
Đinh Trình Hâm
Chân thật đến thế, chẳng trách sao..
Lưu Diệu Văn
Đinh ca, anh có ý gì?
Đinh Trình Hâm
Đừng có gọi tôi như thế!
Đinh Trình Hâm
Không dám nhận.
Mã Gia Kỳ
Trình Hâm hơi nhạy cảm.
Mã Gia Kỳ
Không thích người lạ gọi như thế, cậu thông cảm.
Tống Á Hiên
Sao hai người cứ thành kiến với Diệu Văn thế?
Tống Á Hiên
Em ấy là bạn em, em là bạn của hai người thì em ấy cũng là bạn của hai người thôi.
Đinh Trình Hâm
Tại sao? Anh không thích làm bạn với nó.
Đinh Trình Hâm
Em suốt ngày cứ bênh vực nó.
Đinh Trình Hâm
Bây giờ nó quan trọng nhất rồi.
Tống Á Hiên
Đinh ca, em không phải ý đó!
Đinh Trình Hâm
Không muốn đi nữa, Mã Gia Kỳ chúng ta về!
Đinh Trình Hâm bỏ đi trước, Mã Gia Kỳ định đi theo nhưng Tống Á Hiên nắm tay áo lại.
Mã Gia Kỳ
Trình Hâm nói vậy thôi, không có giận em.
Nói rồi Mã Gia Kỳ gạt tay Tống Á Hiên ra đi mất.
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên..em xin lỗi!
Tống Á Hiên
Không phải lỗi của em, đi thôi.
Lưu Diệu Văn
Tại em mà hai anh ấy bỏ về. Tống Á Hiên không ghét em chứ?
Tống Á Hiên
Anh đã nói là không phải lỗi của em, Đinh ca chỉ là lo lắng cho anh thôi.
Tống Á Hiên
Không sao, ngày mai là anh ấy quên thôi.
Lưu Diệu Văn cuối đầu, tỏ ra đầy hối lỗi.
Tống Á Hiên
Lưu Diệu Văn như thế này làm sao là người xấu được. Ngoan, chúng ta đi.
Lưu Diệu Văn gật đầu, rồi đi theo Tống Á Hiên.
Hắn quay đầu lại, nhếch nhẹ môi tỏ vẻ đắt thắng.
Đinh Trình Hâm
Mã Gia Kỳ cậu thấy cậu ta chưa?
Đinh Trình Hâm
Tức chết tớ mà!
Mã Gia Kỳ
Kệ cậu ta đi, từ từ Tống Á Hiên cũng phát hiện thôi.
Mã Gia Kỳ
Chúng ta tạm thời nhịn một chút.
Đinh Trình Hâm
Tớ sắp nhịn không nổi nữa rồi đây!
Nói rồi Đinh Trình Hâm bỏ đi, Mã Gia Kỳ lập tức chạy theo.
Mã Gia Kỳ
Đợi tớ Trình Hâm!
Lưu Diệu Văn sau khi trở về nhà, liền lấy điện thoại gọi cho ai đó.
Lưu Diệu Văn
Sao rồi? Mọi chuyện thế nào?
???: Đại ca, chuyện đó đang được thương lượng.
Lưu Diệu Văn
Không sao, khoan nhượng một tý. Không cần gấp!
Dứt câu Lưu Diệu Văn ngắt máy, dựa lưng vào ghế sofa một cách thoải mái nhất.
Điện thoại đổ chuông. Nhìn vào màn hình, mặt hắn ta tươi tắn hẳn.
Lưu Diệu Văn
Em đây Tống Á Hiên!
Tống Á Hiên
Lúc nãy anh đưa em giữ chìa khóa nhà anh phải không?
Lưu Diệu Văn nhìn sang bên chiếc áo khoác nằm lăn lóc bên kia.
Lưu Diệu Văn
Phải a, anh để quên ở chỗ em này.
Tống Á Hiên
Thế anh sang lấy nhé, không có chìa khóa không vào nhà được.
Lưu Diệu Văn
Không cần đâu, em mang đến cho anh.
Tống Á Hiên
Vậy cũng được, anh đứng dưới nhà đợi em nhé!
Lưu Diệu Văn
Được rồi, em đi ngay đây!
Tống Á Hiên cúp máy, Lưu Diệu Văn nhìn người trên hình nền điện thoại, Tống Á Hiên là của hắn chỉ của hắn thôi.
Tống Á Hiên
Cảm ơn em nhé!
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên không mời em vào nhà sao?
Tống Á Hiên
À quên mất, theo anh.
Lưu Diệu Văn để ý phòng chung cư của Tống Á Hiên. Trong phòng của Tống Á Hiên có rất nhiều truyện tranh dành cho con nít. Không lẽ Tống Á Hiên lại còn sở thích đọc truyện trẻ con đến vậy?
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên sống cũng ai nữa à?
Tống Á Hiên
Không có, sao vậy?
Lưu Diệu Văn
Anh thích đọc truyện tranh hả?
Lưu Diệu Văn
Tính con nít hơn em cơ.
Lưu Diệu Văn
Nhiều truyện tranh cho con nít lắm nè!
Tống Á Hiên
Là của Tiểu Hào con của bà chủ nhà tối nào cũng đòi ở đây chơi cùng anh.
Tống Á Hiên
Em ấy một mực đòi ngủ lại, bảo anh đọc truyện cho em ấy.
Lưu Diệu Văn
Anh ngủ chung với cậu ta?
Tống Á Hiên
Cũng không hẳn, anh ngủ ở sofa em ấy ngủ trên giường.
Lưu Diệu Văn mặt tối sầm lại, đến hắn mà còn chưa ở qua đêm ở phòng Tống Á Hiên mà lại để một thằng nhóc nào đó vượt mặt.
Tống Á Hiên
Lưu Diệu Văn em sao vậy?
Tống Á Hiên
Sao lại khó chịu rồi.
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên em không thích anh ở cùng người khác.
Lưu Diệu Văn
Lỡ người ta lợi dụng anh thì sao?
Tống Á Hiên
Thằng bé mới có 10 tuổi thôi, em suy nghĩ xa rồi.
Lưu Diệu Văn
10 tuổi thì sao? 10 tuổi càng dễ lấy lòng anh hơn.
Tống Á Hiên thấy Lưu Diệu Văn đang thật sự khó chịu nên hạ giọng dỗ ngọt một xíu.
Tống Á Hiên
Thôi mà, Lưu Diệu Văn 16 tuổi rồi mà đi so đo với đứa trẻ 10 tuổi sao?
Tống Á Hiên
Lần sau anh sẽ từ chối được chứ?
Lưu Diệu Văn
Không, hôm nay em sẽ ở lại đây!
Tống Á Hiên
Hả? Để làm gì chứ?
Lưu Diệu Văn
Anh chắc chắn chỉ cần nói ngọt một tý là mềm lòng, huống gì anh còn rất thích trẻ con.
Lưu Diệu Văn
Anh mà không chịu là em giận anh đấy!
Tống Á Hiên
Được rồi, được rồi! Em muốn làm gì làm.
Tống Á Hiên
Đừng dọa em ấy!
Lưu Diệu Văn nhìn Tống Á Hiên một cái rồi vào phòng ngủ của Tống Á Hiên.
Tác Giả
Lêu lêu, Lưu Diệu Văn thua một đứa con nít! Cầu mong thằng bé bình an 🙏❤
Comments
Minh Trúcc
gòi gòi t sợ ổng lm gì nhỏ nữa quá
2025-06-21
0
春梅🐾
ụa mắ sao cái lời giống trà xanh zậy :))
2022-09-25
8
✐𝓛𝓪𝓪𝓶❦✿
sao tui thấy Văn cưa giống trà xanh dữ zạy 😅😅
2021-09-12
2