Chương 9: Nếu Quá Khứ Đó Không Xảy Ra

Chiếc xe màu đen phóng nhanh hết mức có thể trong nền trời tối tăm.

Trong lòng Vũ Thần như có thứ gì đó đè nặng lên cảm giác rất khó chịu, coi như hôm nay anh làm phước cứu cô.

Trước cửa phòng cấp cứu, nhân viên y tế đang tất bật chạy đi chạy lại để cấp cứu cho cô, còn anh vẫn ngồi ở trước băng ghế màu trắng kia, ánh mắt tuy lạnh lùng nhưng sâu bên trong đó anh nghĩ gì thì chẳng một ai biết được cả.

Âu Dương Vũ Thần vốn là một người không thích sự chờ đợi bởi vì anh chả có sự kiên nhẫn trong người mình, ai mà nghĩ được hôm nay anh vẫn ngồi tại đây hơn suốt hai tiếng để chờ đợi Cố Uyển Đình ở bên trong cấp cứu.

Anh cũng không quan tâm đến việc này cho lắm, cô ta làm mọi chuyện ra như vậy thì coi như đây là một kết cục nhẹ nhàng chứ không phải sao haa ?

- Âu Tổng, cậu đang là muốn giết chết cô ấy sao ? _ Một chàng trai bác sĩ mặc áo bloose màu trắng bước ra cầm theo sấp hồ sơ bệnh án, khuôn mặt cực kì bực mình và giọng nói khó chịu nói.

- Dù gì đây cũng không phải chuyện của cậu. _ Vũ Thần khoanh tay đứng đó nhìn anh chàng bác sĩ kia với ánh mắt vô tâm, không quan tâm là mấy.

Chàng trai bác sĩ kia có tên gọi là Diệp Tiêu, cháu trai đích tôn của Diệp Tôn Lăng, chủ tịch hiện tại của tập đoàn Diệp Thị chuyên về thực phẩm sạch.

Nhưng cháu trai của Diệp Tôn Lăng lại không nối dõi theo gia đình mà đi làm bác sĩ. Hiện tại, Diệp Tiêu là một trong những y bác sĩ giỏi nhất thành phố Z.

- Để xem nào .. Nhờ phước cậu ban, Cố Uyển Đình bị trầy xước khắp cơ thể, vì nước mưa ngấm vào nên vi khuẩn có cơ hội xâm nhập, nói rõ hơn là nhiễm trùng đi. Cơ thể dính mưa quá lâu mà không được ủ ấm nên bị nhiễm lạnh.

Diệp Tiêu đứng đó vừa nhìn hồ sơ vừa nói một tràng đại hải ra, Âu Dương Vũ Thần cảm giác có gì đó đè nặng lên mà anh vẫn dửng dưng như chưa có gì cả.

- Vậy sao ? Khi nào cô ta tỉnh dậy. _ Vũ Thần khoanh hai tay trước ngực nói .

- Vẫn chưa biết được. Tạm thời cậu về nhà đi, Uyển Đình phải nằm cách ly !!

Ba chữ " nằm cách ly " như giáng vào trí óc của anh một cách mạnh mẽ, anh nheo mắt lại rồi hỏi: " Chỉ nhiễm lạnh thôi tại sao lại phải cách ly ? Có phải là do cô ta nhờ cậu phải không vậy. "

- Cậu bị điên sao ? Nhiễm lạnh với cơ thể Uyển Đình mà nói là cực kì nặng.

Người bạn này của mình có vấn đề hay sao ? Diệp Tiêu cũng không hiểu.

Nghe như vậy, Vũ Thần cũng không ở lại lâu tại chỗ đó, lập tức quay người đi. Anh có vô tình đi ngang qua phòng cách ly đặc biệt liền thì thấy Cố Uyển Đình nằm bên trong với khuôn mặt nhợt nhạt, xung quanh toàn là dây.

Khoảnh khắc này lòng anh hơi có một chút trùng xuống, nhưng rất nhanh bị anh gạt bỏ đi, Vũ Thần vẫn ung dung trở về nhà. Lý Cung Dương nhìn vào thật vắng lặng, không còn cô gái nhỏ hằng ngày hay đứng trước cửa chờ anh đi làm về nữa .. Cũng được đấy.

Như vậy cũng đỡ phiền hơn một chút.

Cả một đêm qua anh không hề chợp mắt được, khi về tới nhà sau khi đưa cô vào cấp cứu cũng đã bốn giờ sáng.

Cứ như vậy, anh tự pha một ly coffee đen cho mình, thức trắng cả một đêm để ngồi suy nghĩ lại mọi thứ đã xảy ra.

Thật ra nhiều lúc anh cũng chẳng để tâm tới tâm trạng hay cảm xúc của cô, cứ ra sức mà hành hạ đánh đập cho thỏa cơn giận của mình vì anh nghĩ đó là những điều cô đáng được nhận.

Nhưng ánh mắt của cô khi nhìn vào anh, tất cả những gì mà cô nói với anh nó rất chân thật, anh không cảm giác được gì gọi là đê hèn xấu xa cả, tất cả mọi thứ anh đều ngụy biện lên để nói.

" Làm ơn .. Tin em có được không ? "

Quả thật câu nói đó làm anh có chút đắn đo động lòng, Uyển Đình như thể là vô tội không liên can tới chuyện gì.

Nhớ lại những gì đã xảy ra trước kia, anh không thể không thể nào đối xử dịu dàng với cô được. Trong lòng bao nhiêu là nỗi phiền muộn mà chính Âu Dương Vũ Thần anh cũng không biết giải đáp như thế nào cho toàn vẹn.

Tình yêu đan xen giữa thù hận, đó là điều ác độc nhất mà ông trời dành cho anh. Vũ Thần nói: " Nếu quá khứ đó không xảy ra thì ngay hiện tại .. Tôi sẽ chẳng bao giờ làm tổn thương em. "

" Nhưng tiếc thật .. Nó xảy ra rồi. "

-----------

[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Hot

Comments

đọc giả rảnh rỗi 🌌

đọc giả rảnh rỗi 🌌

😭😭😭

2020-08-02

6

Toàn bộ
Chapter
1 Lời Mở Đầu
2 Chương 1: Người Vợ Trên Danh Nghĩa
3 Chương 2: Cô Căn Bản Không Hề Xứng
4 Chương 3: Tâm Can Như Vỡ Vụn Ra
5 Chương 4: Lão Phu Nhân Âu Gia
6 Chương 5: Bị Bắt Gặp Tại Goldest
7 Chương 6: Con Không Hề Yêu Cô Ta
8 Chương 7: Làm Ơn Tin Em Có Được Không ?
9 Chương 8: Cái Mạng Đó Giữ Để Làm Gì ?
10 Chương 9: Nếu Quá Khứ Đó Không Xảy Ra
11 Chương 10: Bullim Và Tam Đại Thiếu Gia
12 Chương 11: Cô Chính Là Nguyên Nhân
13 Chương 12: Đau Đớn Đến Tột Cùng
14 Chương 13: Cứu Sống Hay Cho Chết ?
15 Chương 14: Quá Khứ Ngày Xưa Đó
16 Chương 15: Cố Uyển Đình Biết Sự Thật
17 Chương 16: Đối Với Anh Ấy Chỉ Có Một Chữ Yêu
18 Chương 17: Dày Vò Đạp Nạt Đến Tận Cùng
19 Chương 18: Cô Không Có Tư Cách Cầu Xin Tôi
20 Chương 19: Tôi Yêu Anh Nhiều Như Vậy, Đổi Lại Được Cái Gì ?
21 Chương 20: Cô Gái Này Là Người Của Tôi
22 Chương 21: Chào Anh, Tôn Thiên Hàn !
23 Chương 22: Anh Hận Tôi Lắm Đúng Không ?
24 Chương 23: Mãi Mãi Chỉ Có Mỗi Cô Ấy !
25 Chương 24: Lấy Tư Cách Gì Rời Đi ?
26 Chương 25: Sự Quyến Rũ Như Liều Thuốc Độc
27 Chương 26: Nụ Hôn Triền Miên Mãi Không Dứt
28 Chương 27: Cho Nên Cô Đừng Nghĩ Nhiều
29 Chương 28: Vũ Thần .. Đừng Xem Em Là Thế Thân
30 Chương 29: Chấp Niệm Yêu Tuyệt Tình
31 Chương 30: Lã Thư Di, Em Vẫn Còn Sống ?
32 Chương 31: Anh Sẽ Trả Thù Mọi Thứ Cho Em
33 Chương 32: Theo Đuổi Một Tình Yêu Không Có Kết Cục !
34 Chương 33: Tôi Không Muốn Em Gặp Tổn Thương
35 Chương 34: Có Hay Không Cũng Không Quan Trọng
36 Chương 35: Một Sự Mất Mát Quá Đỗi Lớn
37 Chương 36: Người Của Mày Ở Trong Tay Tao
38 Chương 37: Cuộc Hẹn Gặp Của Cả Hai
39 Chương 38: Tôi Muốn Cướp Cô Ấy, Thì Sao ?
40 Chương 39: Cóc Ghẻ Làm Sao So Với Thiên Nga ?
41 Chương 40: Chỗ Dựa An Toàn Mất Rồi ..
42 Chương 41: Hy Sinh Tất Cả Vẫn Được
43 Chương 42: Tôi Sẽ Không Bao Giờ Yêu Cô !
44 Chương 43: Tôi Nên Cầu Trời Cho Cô Chết Đi
45 Chương 44: Cô Ấy Chính Là Giới Hạn Của Tôi
46 Chương 45: Anh Sẽ Giúp Em Trả Thù
47 Chương 46: Cô Nghĩ Cô Có Tư Cách ?
48 Chương 47: Lã Thư Di Chính Là Vợ Của Tôi
49 Chương 48: Hóa Ra Chưa Bao Giờ Yêu
50 Chương 49: Có Lẽ Em Thua Thật Rồi !
51 Chương 50: Không Thể Chấp Nhận Được
52 Chương 51: Ở Đây Cô Chính Là Người Của Tôi
53 Chương 52: Một Dao Đâm Chết Tôi Đi !
54 Chương 53: Chuyện Đã Trôi Vào Dĩ Vãng
55 Chương 54: Một Đời Sung Túc Hạnh Phúc
56 Chương 55: Uyển Đình Hai Mươi Bảy Tuổi, Yêu Cậu Mười Hai Năm
57 Chương 56: Ở Hiện Trường Có Cố Uyển Đình
58 Chương 57: Anh Chưa Từng Coi Trọng Tôi
59 Chương 58: Làm Sao Có Thể Là Thiên Thần ?
60 Chương 59: Người Đã Ác Nhìn Cũng Sẽ Biết
61 Chương 60: Mọi Thứ Đã Xong Xuôi Hết Rồi
62 Chương 61: Chỉ Vì Cô Mang Dòng Máu Đó
63 Chương 62: Anh Là Chấp Niệm Của Em
64 Chương 63: Mười Hai Năm Lãng Phí
65 Chương 64: Họ .. Họ Đã Qua Đời Rồi !
66 Chương 65: Hận Đến Hết Cuộc Đời Này
67 Chương 66: Khiến Họ Dằn Vặt Đến Chết
68 Chương 67: Cả Hai Đều Bị Bắt Cóc Rồi
69 Chương 68: Mày Rốt Cuộc Chọn Ai ?
70 Chương 69: Tôi Nợ Em Tình Yêu Cả Đời
71 Chương 70: Lần Này Cô Ấy Thật Sự Từ Bỏ Rồi
72 Chương 71: Tôi Chưa Từng Nghĩ Nó Đau Đớn Như Vậy
73 Chương 72: Anh Còn Đủ Tư Cách Sao ?
74 Chương 73: Đã Từng Có Một Cố Uyển Đình Yêu Anh Rất Sâu Đậm
75 Chương 74: Tôi Lại Nhớ Em Da Diết Đến Như Vậy
76 Chương 75: Ai Là Người Tráo Đổi USB ?
77 Chương 76: Cho Bản Thân Thanh Thản, Cho Anh Sự Tự Do
78 Chương 77: Cuộc Gọi Nghi Ngờ Lúc Nửa Đêm
79 Chương 78: Đã Tin Sai Người, Yêu Còn Sai Hơn
80 Chương 79: Hi Sinh Đổi Lấy Sự Phản Bội
81 Chương 80: Ngày Em Rời Đi, May Mắn Của Tôi Cũng Biến Mất
82 Chương 81: Lã Thư Di Giả Mạo Sao ?
83 Chương 82: Cậu Không Được Kết Hôn Với Con Phò Giả Mạo Này !
84 Chương 83: Sự Thật Dần Được Hé Lộ
85 Chương 84 + 85: Tôi Yêu Cố Uyển Đình Nhưng Cũng Chính Tôi Giết Cô Ấy !
86 Chương 86: Tôi Trả Nợ Cho Em Có Được Không ?
87 Chương 87: Chỉ Là Tình Yêu Quá Lớn !
88 Chương 88: Rắp Tâm Hãm Hại Thì Tôi Hết Lòng Trả Thù
89 Chương 89 + 90: Cố Uyển Đình, Tôi Nhớ Em Đến Phát Điên Mất
90 Chương 91: Mọi Thứ Sẽ Còn Tồi Tệ Hơn
91 Chương 92: Mày Dám Động Đến Em Gái Tao ?
92 Chương 93: Không Còn Tư Cách Cầu Xin
93 Chương 94: Lần Này Bỏ Lỡ Cả Một Đời
94 Chương 95: Mất Đi Ánh Sáng Cuộc Đời
95 Chương 96: Trở Nên Đau Khổ Như Em Của Ngày Trước
96 Chương 97: Lấy Lại Cố Thị Từ Tay Vũ Thần
97 Chương 98: Người Tưởng Không Yêu, Hóa Ra Lại Yêu Điên Cuồng
98 Chương 99: Tư Dĩnh, Ba Ba Của Con Chết Rồi !
99 Chương 100: Chồng Cũ, Anh Còn Nhớ Tới Tôi Chứ ?
100 Chương 101: Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới !
101 Chương 102: Tôi Sẽ Cho Anh Nếm Trải Tận Cùng Của Sự Đau Khổ
102 Chương 103: Uyển Đình .. Cô Ấy Thật Sự Rất Hận Tôi
103 Chương 104: Người Cùng Cô Kết Hôn Không Phải Anh !
104 Chương 105: Cút ! Chúng Ta Kết Thúc Rồi
105 Chương 106: Không Hề Xứng Đôi Với Tôi !
106 Chương 107: Liễu Địch Uyên, Đã Lâu Không Gặp
107 Chương 108: Tôi Đã Trả Thù, Thì Làm Sao Có Chuyện Bỏ Qua ?
108 Chương 109: Một Lần Ngu Ngốc Là Đủ Rồi
109 Chương 110: Tần Kha Thuần, Anh Cần Cậu Giúp Một Việc
110 Chương 111: Liễu Địch Uyên, Cô Không Xứng Ở Bên Ai Cả
111 Chương 112: Chưa Bao Giờ Bảo Vệ Được Người Mình Yêu
112 Chương 113 + 114: Hận Thù Của Chúng Ta Đến Đây Là Kết Thúc
113 Chương 115: Cháu Có Ghét Bỏ Chú Không ?
114 Chương 116: Đừng Trách Tôi Vô Tâm Khi Anh Chính Là Người Vô Tình
115 Chương 117: Có Sai Lầm Ắt Phải Tính Toán
116 Chương 118: Bà Xem, Tiểu Dĩnh Nhìn Rất Quen Mắt
117 Chương 119: Mười Lăm Năm Trôi Qua Mãi Vẫn Không Thuộc Về Nhau
118 Chương 120: Cuộc Vui Của Tôi Chỉ Mới Bắt Đầu
119 Chương 121: Nếu Như Anh Biết, Thì Anh Đã Không Hối Hận
120 Chương 122: Đã Nói Yêu Sao Lại Từ Bỏ ?
121 Chương 123: Một Lần Buông Tay, Hối Hận Không Xuể
122 Chưng 124: Vũ Thần, Em Phải Làm Sao Với Anh Đây ?
123 Chương 125 + 126: Thanh Xuân Của Tôi Có Anh, Còn Anh Chỉ Có Cô Ấy
124 Chương 127 + 128: Chồng Cũ, Đừng Làm Tôi Thất Vọng !
125 Chương 129: Người Phụ Nữ Của Đường Tổng Là Ai ?
126 Chương 130: Gả Cô Ấy Cho Em, Như Vậy Có Thể An Tâm Rồi !
127 Chương 131: Cái Hạnh Phúc Viễn Vong Này, Không Giữ Nỗi !
128 Chương 132: Cố Uyển Đình - Tôn Uyển Đình
129 Chương 133: Em Nên Ở Giá Đi, Tôi Lấy Em !
130 Chương 134: Vợ Cũ, Cơ Thể Em Thật Quyến Rũ (H)
131 Chương 135: Cậu Ta Chính Là Người Em Từng Yêu
132 Chương 136: Chúng Ta Từ Lâu Đã Không Thể Quay Lại
133 Chương 137: Một Là Dứt Khoát, Hai Là Bỏ Cuộc
134 Chương 138: Chúng Ta Có Chung Một Kẻ Thù
135 Chương 139: Bạch Cầu Cấp Lympho B (1)
136 Chương 140: Bạch Cầu Cấp Lympho B (2)
137 Chương 141: Bạch Cầu Cấp Lympho B (3)
138 Chương 142: Vũ Thần, Tôi Muốn Gặp Mặt Cậu !
139 Chương 143 + 144: Hóa Ra Đứng Trên Vạn Người Vạn Vật, Lại Thua Hai Chữ Tình Yêu
140 Chương 145: Chỉ Là Cảm Thấy Có Chút Đau Lòng
141 Chương 146: Người Kia, Hiện Tại Có Ổn Không ?
142 Chương 147: Tôi Chỉ Có Thể Ở Phía Sau
143 Chương 148: Nghiệp Quật Lại Cậu Rồi !
144 Chương 149 + 150: Nếu Kết Quả Vẫn Vậy, Tôi Sẽ Rời Khỏi Cương Vị Này
145 Chương 151: Con Còn Nhớ Chú Kha Thuần Chứ?
146 Chương 152 + 153: Lúc Cô Cười Thật Xinh Đẹp Biết Bao
147 Chương 154: Ngày Mà Đàn Ông Thấy Bất Lực Nhất
148 THÔNG BÁO
149 Chương 155: Ngày Đó Rồi Cũng Tới
150 Chương 156: Chào Mừng Tân Chủ Tịch Mới
151 Chương 157: Thiên Nga Vẫn Mãi Là Thiên Nga
152 Chương 158: Cuộc Đời Vốn Dĩ Chẳng Bình Yên
153 Chương 159: Trò Chơi Định Mệnh ?
154 Chương 160: Bao Nhiêu Oan Ức, Bấy Nhiêu Hận Thù
155 Chương 161: Ăn Miếng Trả Miếng Thì Thế Nào ?
156 Chương 162: Tiểu Dĩnh Không Thể Không Có Cha
157 Chương 163: Người Không Yêu, Đừng Cố Chấp
158 Chương 164: Hợp Tác Điều Tra
159 Chương 165: Cuộc Sống Thượng Lưu
160 CHƯƠNG 166: CHẲNG THỂ PHẢN BỘI NHAU?
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Lời Mở Đầu
2
Chương 1: Người Vợ Trên Danh Nghĩa
3
Chương 2: Cô Căn Bản Không Hề Xứng
4
Chương 3: Tâm Can Như Vỡ Vụn Ra
5
Chương 4: Lão Phu Nhân Âu Gia
6
Chương 5: Bị Bắt Gặp Tại Goldest
7
Chương 6: Con Không Hề Yêu Cô Ta
8
Chương 7: Làm Ơn Tin Em Có Được Không ?
9
Chương 8: Cái Mạng Đó Giữ Để Làm Gì ?
10
Chương 9: Nếu Quá Khứ Đó Không Xảy Ra
11
Chương 10: Bullim Và Tam Đại Thiếu Gia
12
Chương 11: Cô Chính Là Nguyên Nhân
13
Chương 12: Đau Đớn Đến Tột Cùng
14
Chương 13: Cứu Sống Hay Cho Chết ?
15
Chương 14: Quá Khứ Ngày Xưa Đó
16
Chương 15: Cố Uyển Đình Biết Sự Thật
17
Chương 16: Đối Với Anh Ấy Chỉ Có Một Chữ Yêu
18
Chương 17: Dày Vò Đạp Nạt Đến Tận Cùng
19
Chương 18: Cô Không Có Tư Cách Cầu Xin Tôi
20
Chương 19: Tôi Yêu Anh Nhiều Như Vậy, Đổi Lại Được Cái Gì ?
21
Chương 20: Cô Gái Này Là Người Của Tôi
22
Chương 21: Chào Anh, Tôn Thiên Hàn !
23
Chương 22: Anh Hận Tôi Lắm Đúng Không ?
24
Chương 23: Mãi Mãi Chỉ Có Mỗi Cô Ấy !
25
Chương 24: Lấy Tư Cách Gì Rời Đi ?
26
Chương 25: Sự Quyến Rũ Như Liều Thuốc Độc
27
Chương 26: Nụ Hôn Triền Miên Mãi Không Dứt
28
Chương 27: Cho Nên Cô Đừng Nghĩ Nhiều
29
Chương 28: Vũ Thần .. Đừng Xem Em Là Thế Thân
30
Chương 29: Chấp Niệm Yêu Tuyệt Tình
31
Chương 30: Lã Thư Di, Em Vẫn Còn Sống ?
32
Chương 31: Anh Sẽ Trả Thù Mọi Thứ Cho Em
33
Chương 32: Theo Đuổi Một Tình Yêu Không Có Kết Cục !
34
Chương 33: Tôi Không Muốn Em Gặp Tổn Thương
35
Chương 34: Có Hay Không Cũng Không Quan Trọng
36
Chương 35: Một Sự Mất Mát Quá Đỗi Lớn
37
Chương 36: Người Của Mày Ở Trong Tay Tao
38
Chương 37: Cuộc Hẹn Gặp Của Cả Hai
39
Chương 38: Tôi Muốn Cướp Cô Ấy, Thì Sao ?
40
Chương 39: Cóc Ghẻ Làm Sao So Với Thiên Nga ?
41
Chương 40: Chỗ Dựa An Toàn Mất Rồi ..
42
Chương 41: Hy Sinh Tất Cả Vẫn Được
43
Chương 42: Tôi Sẽ Không Bao Giờ Yêu Cô !
44
Chương 43: Tôi Nên Cầu Trời Cho Cô Chết Đi
45
Chương 44: Cô Ấy Chính Là Giới Hạn Của Tôi
46
Chương 45: Anh Sẽ Giúp Em Trả Thù
47
Chương 46: Cô Nghĩ Cô Có Tư Cách ?
48
Chương 47: Lã Thư Di Chính Là Vợ Của Tôi
49
Chương 48: Hóa Ra Chưa Bao Giờ Yêu
50
Chương 49: Có Lẽ Em Thua Thật Rồi !
51
Chương 50: Không Thể Chấp Nhận Được
52
Chương 51: Ở Đây Cô Chính Là Người Của Tôi
53
Chương 52: Một Dao Đâm Chết Tôi Đi !
54
Chương 53: Chuyện Đã Trôi Vào Dĩ Vãng
55
Chương 54: Một Đời Sung Túc Hạnh Phúc
56
Chương 55: Uyển Đình Hai Mươi Bảy Tuổi, Yêu Cậu Mười Hai Năm
57
Chương 56: Ở Hiện Trường Có Cố Uyển Đình
58
Chương 57: Anh Chưa Từng Coi Trọng Tôi
59
Chương 58: Làm Sao Có Thể Là Thiên Thần ?
60
Chương 59: Người Đã Ác Nhìn Cũng Sẽ Biết
61
Chương 60: Mọi Thứ Đã Xong Xuôi Hết Rồi
62
Chương 61: Chỉ Vì Cô Mang Dòng Máu Đó
63
Chương 62: Anh Là Chấp Niệm Của Em
64
Chương 63: Mười Hai Năm Lãng Phí
65
Chương 64: Họ .. Họ Đã Qua Đời Rồi !
66
Chương 65: Hận Đến Hết Cuộc Đời Này
67
Chương 66: Khiến Họ Dằn Vặt Đến Chết
68
Chương 67: Cả Hai Đều Bị Bắt Cóc Rồi
69
Chương 68: Mày Rốt Cuộc Chọn Ai ?
70
Chương 69: Tôi Nợ Em Tình Yêu Cả Đời
71
Chương 70: Lần Này Cô Ấy Thật Sự Từ Bỏ Rồi
72
Chương 71: Tôi Chưa Từng Nghĩ Nó Đau Đớn Như Vậy
73
Chương 72: Anh Còn Đủ Tư Cách Sao ?
74
Chương 73: Đã Từng Có Một Cố Uyển Đình Yêu Anh Rất Sâu Đậm
75
Chương 74: Tôi Lại Nhớ Em Da Diết Đến Như Vậy
76
Chương 75: Ai Là Người Tráo Đổi USB ?
77
Chương 76: Cho Bản Thân Thanh Thản, Cho Anh Sự Tự Do
78
Chương 77: Cuộc Gọi Nghi Ngờ Lúc Nửa Đêm
79
Chương 78: Đã Tin Sai Người, Yêu Còn Sai Hơn
80
Chương 79: Hi Sinh Đổi Lấy Sự Phản Bội
81
Chương 80: Ngày Em Rời Đi, May Mắn Của Tôi Cũng Biến Mất
82
Chương 81: Lã Thư Di Giả Mạo Sao ?
83
Chương 82: Cậu Không Được Kết Hôn Với Con Phò Giả Mạo Này !
84
Chương 83: Sự Thật Dần Được Hé Lộ
85
Chương 84 + 85: Tôi Yêu Cố Uyển Đình Nhưng Cũng Chính Tôi Giết Cô Ấy !
86
Chương 86: Tôi Trả Nợ Cho Em Có Được Không ?
87
Chương 87: Chỉ Là Tình Yêu Quá Lớn !
88
Chương 88: Rắp Tâm Hãm Hại Thì Tôi Hết Lòng Trả Thù
89
Chương 89 + 90: Cố Uyển Đình, Tôi Nhớ Em Đến Phát Điên Mất
90
Chương 91: Mọi Thứ Sẽ Còn Tồi Tệ Hơn
91
Chương 92: Mày Dám Động Đến Em Gái Tao ?
92
Chương 93: Không Còn Tư Cách Cầu Xin
93
Chương 94: Lần Này Bỏ Lỡ Cả Một Đời
94
Chương 95: Mất Đi Ánh Sáng Cuộc Đời
95
Chương 96: Trở Nên Đau Khổ Như Em Của Ngày Trước
96
Chương 97: Lấy Lại Cố Thị Từ Tay Vũ Thần
97
Chương 98: Người Tưởng Không Yêu, Hóa Ra Lại Yêu Điên Cuồng
98
Chương 99: Tư Dĩnh, Ba Ba Của Con Chết Rồi !
99
Chương 100: Chồng Cũ, Anh Còn Nhớ Tới Tôi Chứ ?
100
Chương 101: Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới !
101
Chương 102: Tôi Sẽ Cho Anh Nếm Trải Tận Cùng Của Sự Đau Khổ
102
Chương 103: Uyển Đình .. Cô Ấy Thật Sự Rất Hận Tôi
103
Chương 104: Người Cùng Cô Kết Hôn Không Phải Anh !
104
Chương 105: Cút ! Chúng Ta Kết Thúc Rồi
105
Chương 106: Không Hề Xứng Đôi Với Tôi !
106
Chương 107: Liễu Địch Uyên, Đã Lâu Không Gặp
107
Chương 108: Tôi Đã Trả Thù, Thì Làm Sao Có Chuyện Bỏ Qua ?
108
Chương 109: Một Lần Ngu Ngốc Là Đủ Rồi
109
Chương 110: Tần Kha Thuần, Anh Cần Cậu Giúp Một Việc
110
Chương 111: Liễu Địch Uyên, Cô Không Xứng Ở Bên Ai Cả
111
Chương 112: Chưa Bao Giờ Bảo Vệ Được Người Mình Yêu
112
Chương 113 + 114: Hận Thù Của Chúng Ta Đến Đây Là Kết Thúc
113
Chương 115: Cháu Có Ghét Bỏ Chú Không ?
114
Chương 116: Đừng Trách Tôi Vô Tâm Khi Anh Chính Là Người Vô Tình
115
Chương 117: Có Sai Lầm Ắt Phải Tính Toán
116
Chương 118: Bà Xem, Tiểu Dĩnh Nhìn Rất Quen Mắt
117
Chương 119: Mười Lăm Năm Trôi Qua Mãi Vẫn Không Thuộc Về Nhau
118
Chương 120: Cuộc Vui Của Tôi Chỉ Mới Bắt Đầu
119
Chương 121: Nếu Như Anh Biết, Thì Anh Đã Không Hối Hận
120
Chương 122: Đã Nói Yêu Sao Lại Từ Bỏ ?
121
Chương 123: Một Lần Buông Tay, Hối Hận Không Xuể
122
Chưng 124: Vũ Thần, Em Phải Làm Sao Với Anh Đây ?
123
Chương 125 + 126: Thanh Xuân Của Tôi Có Anh, Còn Anh Chỉ Có Cô Ấy
124
Chương 127 + 128: Chồng Cũ, Đừng Làm Tôi Thất Vọng !
125
Chương 129: Người Phụ Nữ Của Đường Tổng Là Ai ?
126
Chương 130: Gả Cô Ấy Cho Em, Như Vậy Có Thể An Tâm Rồi !
127
Chương 131: Cái Hạnh Phúc Viễn Vong Này, Không Giữ Nỗi !
128
Chương 132: Cố Uyển Đình - Tôn Uyển Đình
129
Chương 133: Em Nên Ở Giá Đi, Tôi Lấy Em !
130
Chương 134: Vợ Cũ, Cơ Thể Em Thật Quyến Rũ (H)
131
Chương 135: Cậu Ta Chính Là Người Em Từng Yêu
132
Chương 136: Chúng Ta Từ Lâu Đã Không Thể Quay Lại
133
Chương 137: Một Là Dứt Khoát, Hai Là Bỏ Cuộc
134
Chương 138: Chúng Ta Có Chung Một Kẻ Thù
135
Chương 139: Bạch Cầu Cấp Lympho B (1)
136
Chương 140: Bạch Cầu Cấp Lympho B (2)
137
Chương 141: Bạch Cầu Cấp Lympho B (3)
138
Chương 142: Vũ Thần, Tôi Muốn Gặp Mặt Cậu !
139
Chương 143 + 144: Hóa Ra Đứng Trên Vạn Người Vạn Vật, Lại Thua Hai Chữ Tình Yêu
140
Chương 145: Chỉ Là Cảm Thấy Có Chút Đau Lòng
141
Chương 146: Người Kia, Hiện Tại Có Ổn Không ?
142
Chương 147: Tôi Chỉ Có Thể Ở Phía Sau
143
Chương 148: Nghiệp Quật Lại Cậu Rồi !
144
Chương 149 + 150: Nếu Kết Quả Vẫn Vậy, Tôi Sẽ Rời Khỏi Cương Vị Này
145
Chương 151: Con Còn Nhớ Chú Kha Thuần Chứ?
146
Chương 152 + 153: Lúc Cô Cười Thật Xinh Đẹp Biết Bao
147
Chương 154: Ngày Mà Đàn Ông Thấy Bất Lực Nhất
148
THÔNG BÁO
149
Chương 155: Ngày Đó Rồi Cũng Tới
150
Chương 156: Chào Mừng Tân Chủ Tịch Mới
151
Chương 157: Thiên Nga Vẫn Mãi Là Thiên Nga
152
Chương 158: Cuộc Đời Vốn Dĩ Chẳng Bình Yên
153
Chương 159: Trò Chơi Định Mệnh ?
154
Chương 160: Bao Nhiêu Oan Ức, Bấy Nhiêu Hận Thù
155
Chương 161: Ăn Miếng Trả Miếng Thì Thế Nào ?
156
Chương 162: Tiểu Dĩnh Không Thể Không Có Cha
157
Chương 163: Người Không Yêu, Đừng Cố Chấp
158
Chương 164: Hợp Tác Điều Tra
159
Chương 165: Cuộc Sống Thượng Lưu
160
CHƯƠNG 166: CHẲNG THỂ PHẢN BỘI NHAU?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play