Chương 5: Tình yêu cạn sạch

Phòng ngừa Dương Uyển Linh từ chối, Trần Huy Cường đe dọa: “Không đi đừng trách tôi tại sao ác độc.”

Dương Uyển Linh bật cười trào phúng. Cuối cùng cũng có một ngày Trần Huy Cường khiến chút tình yêu sót lại của cô cạn sạch.

Trần Huy Cường trừng mắt, nổi cáu chất vấn Dương Uyển Linh cười cái gì. Cô cúi người nhặt thẻ phòng từ dưới đất lên, nhìn anh ta bằng vẻ mặt lạnh tanh:

“Sau khi lấy được hợp đồng tôi với anh không ai nợ ai nữa.”

Bao năm qua, Dương Uyển Linh luôn thấy có lỗi với Trần Huy Cường nên dù anh ta ngang ngược, buông lời mắng nhiếc nhục mạ hay thậm chí động tay động chân cô đều nhẫn nhịn tha thứ nhưng hôm nay anh ta lại xem cô như công cụ kiếm tiền, chạm vào điểm mấu chốt cũng khiến đáy lòng cô nguội lạnh.

Đến khi Trần Huy Cường kịp phản ứng, bóng dáng Dương Uyển Linh đã biến mất sau cửa. Anh ta híp mắt cười gằn: “Đừng hòng.”

Thấy bản thân bị bỏ xó một bên, Mai Hương nào chịu bèn ôm cổ anh ta nũng nịu: “Anh yêu.”

Trần Huy Cường đã sớm mất hứng, bực dọc hất cô ả, tiện tay cầm ly thuỷ tinh gần đấy ném mạnh xuống đất hòng phát tiết cơn giận dữ.

“Mẹ kiếp. Tôi còn chưa trả thù đủ đâu. Muốn thoát khỏi tôi? Nực cười.”

Khoảnh khắc bước ra khỏi cánh cửa kia, Dương Uyển Linh dường như trút bỏ được gông xiềng. Cô lạc lõng giữa phố xá đông người, bàn tay siết chặt thẻ phòng đến trắng bệch. Thành phố lớn nhường này, kẻ qua người lại tấp nập nhưng cô thấy thật cô đơn.

Thời gian cứ vậy chậm chạp trôi qua, Dương Uyển Linh nhúc nhích thân thể đã sớm đông cứng vì lạnh, bắt taxi đến khách sạn B&K. Cô đứng lặng ngước nhìn tòa kiến trúc đồ sộ trước mắt, hồi lâu mới lấy hết dũng khí tiến vào.

Dưới sự chỉ dẫn của lễ tân khách sạn, Dương Uyển Linh đi lên tầng mười lăm. Thang máy mở ra, cô lục lọi túi xách lấy thẻ phòng thì bất ngờ cả người bị đụng trúng, cô lảo đảo ngã nhào ra sàn bên tai vang vọng tiếng thét như heo chọc tiết.

Đối diện Dương Uyển Linh là người phụ nữ ăn mặc thiếu vải, trang điểm đậm, xịt nước hoa thơm phức, dáng vẻ đo đất cũng không đẹp hơn cô là bao.

“Xin lỗi.” Cô cắn răng nhịn đau cuống quýt đỡ cô ta.

“Cô đi đứng kiểu gì vậy? Bộ không có mắt à?” Cô ta không những không cảm kích còn ghét bỏ đẩy Dương Uyển Linh sau đó tự mình lồm cồm bò dậy.

“Xin lỗi tôi không cố ý.” Dương Uyển Linh không muốn làm lớn chuyện nhẹ nhàng nhận lỗi về mình.

Cô ta hừ lạnh nhặt lấy túi xách và thẻ phòng, chửi bới thêm mấy câu cho bõ tức rồi hất mặt rời đi.

Dương Uyển Linh thở dài một hơi, đầu óc có chút choáng váng. Cô lắc đầu cố xua tan cơn chóng mặt đột ngột ùa đến, cầm lấy thẻ nhìn số phòng sau đó ngó nghiêng xung quanh tìm kiếm phòng 555.

Băng qua hành lang dài gấp khúc, khoảnh khắc nhìn thấy căn phòng 555 lòng Dương Uyển Linh thoáng chốc nặng nề. Cô tự an ủi chỉ cần qua đêm nay thôi mọi chuyện sẽ kết thúc. Cô sẽ được giải thoát, không còn dính líu tới Trần Huy Cường nữa.

Dương Uyển Linh quẹt thẻ, nhìn căn phòng không một bóng người bất giác thở phào nhẹ nhõm. Cố dằn lòng không bỏ chạy, cô chậm chạp đi vào.

Hai mươi phút sau, Dương Uyển Linh bắt đầu phát sốt, cả người nóng ran như ngồi trong lò lửa. Cô đoán nguyên nhân có lẽ là vì hứng gió cả đêm. Cô chống đỡ thân thể đứng lên khỏi ghế sofa, loạng choạng tiền về chiếc giường duy nhất trong phòng.

Dương Uyển Linh thả người xuống giường, kéo chăn trùm kín mít. Vì sốt cao mà đầu óc mơ mơ màng màng, cô cũng dần nới lỏng cảnh giác. Trước khi rơi vào giấc ngủ, cô thầm nghĩ: “Ngủ một giấc cũng tốt, không cần phải đối mặt với bộ dáng suồng sã của lão. Đêm nay cứ coi như bị chó cắn vậy.”

Tầng mười tám khách sạn B&K.

Trong một phòng tiệc xa hoa, Diệp Gia Quân lắc lắc ly rượu vang trong tay, cười như không cười nhìn mấy lão cáo già đang diễn trò trước mặt, câu nào câu nấy được thốt ra nhìn thì có vẻ tâng bốc anh đến tận mây xanh, nhưng thực chất mục đích cuối cùng là muốn đặt một chân vào dự án nguồn năng lượng mới của Tập đoàn Diệp Khang, cùng nhau phân chia miếng bánh béo bở này.

“Gia Quân đúng là tuổi trẻ tài cao, dưới sự dẫn dắt của cháu Tập đoàn Diệp Khang ngàng càng phát triển, năm xưa nếu chú bằng một nửa cháu thì WTS đã không như hiện tại. Cháu khiến chú cảm thấy thật hổ thẹn.” Lý Thành Minh cười ha hả vỗ vai anh, “Nào uống với chú một ly.”

Diệp Gia Quân sớm đã nhìn thấu dã tâm bừng bừng của Lý Thành Minh trong lòng âm thầm cười lạnh. Ngoài mặt anh bình tĩnh chạm ly, không đắc ý cũng không tự cao đáp:

“Chú Minh khiêm tốn rồi. Mọi người ở đây có ai không rõ chú một tay gây dựng TWS từ con số không cho đến trở thành tập đoàn có tên tuổi như hiện nay. Cháu bất quá chỉ đi lên từ cơ ngơi cha ông để lại.”

Lý Thành Minh khoái chí cười to, ngửa cổ cạn sạch ly rượu.

Cao Duy Trường bên cạnh cũng không chịu lép vế, tấm tắc khen ngợi:

“Lão Khang thật có phúc. Đúng là hổ phụ sinh hổ tử. Duy Khánh mà được một nửa như cháu thì chú cũng đỡ lo, có thể yên tâm giao Cao An cho nó rồi.”

“Chú Trường quá khen rồi.” Diệp Gia Quân mỉm cười kính rượu ông ta.

Sau đó những người khác cũng hùa theo tâng bốc, nói bóng nói gió về dự án nguồn năng lượng mới.

Diệp Gia Quân máy móc xã giao cùng bọn họ, tâm tư lại bay xa. Anh bất giác nhớ tới người phụ nữ ban chiều, dùng tư thái hiên ngang, tự tin, đứng trước mặt anh dõng lạc đưa ra yêu cầu.

“Hai triệu tệ ít quá, tôi vẫn muốn hạng mục nguồn năng lượng mới kia.”

Xem ra cô còn thẳng thắn hơn mấy lão già đây nhiều. Anh bất giác nhếch môi mỉm cười.

Lúc tan tiệc đã quá nửa đêm, Diệp Gia Quân ngà ngà say được Bạch Hải dìu về phòng.

“Cậu về nghỉ ngơi đi.” Diệp Gia Quân khoác tay ý bảo bản thân có thể tự vào phòng.

“Tôi ở phòng đối diện, Diệp tổng cần gì cứ gọi tôi nhé.” Bạch Hải lo lắng dặn dò. Hôm nay vì muốn chuốc say Diệp tổng mà đám người kia cách gì cũng dùng, anh đứng một bên sốt ruột thay nhưng lại không thể làm gì.

Diệp Gia Quân vào phòng, tầm mắt vì men rượu mà có chút mông lung. Anh vươn tay day day ấn đường, không có hứng thú quan sát bài trí gian phòng đi thẳng một mạch vào phòng tắm.

Chẳng bao lâu trong phòng tắm đã vang lên tiếng nước róc rách.

Nước ấm bao bọc lấy thân thể rắn chắc, Diệp Gia Quân thoải mái thở hắt, đầu óc theo đó cũng dần tỉnh táo trở lại. Anh tắt vòi sen, quấn khăn tắm bước ra ngoài.

Mười hai giờ đêm, thành phố A vẫn rực rỡ sáng đèn như ban ngày, ánh đèn neon muôn màu muôn sắc chiếu sáng cả một vùng trời rộng lớn. Diệp Gia Quân rủ mắt nhìn biển xe li ti như kiến đang băng băng trên khắp mọi nẻo đường. Bàn tay cầm khăn qua loa lau khô tóc.

Đợi mái tóc chỉ còn hơi ẩm ướt, Diệp Gia Quân ném khăn sang một bên chậm rãi đi về phía giường. Vừa đặt lưng nằm xuống, anh đã nhạy bén phát giác ra điểm khác thường. Anh nghiêng đầu liền thấy bên cạnh có một người đang cuộn tròn trong chăn.

Diệp Gia Quân nhíu mày, khuôn mặt lạnh lẽo đến cực điểm, cơn giận dữ như ngọn lửa bùng cháy dữ dội. Mấy lão già kia đã sớm sốt ruột đến hồ đồ biết rõ anh có bệnh ghét phụ nữ mà vẫn làm liều đưa phụ nữ tới cho anh.

Diệp Gia Quân hất chăn mắt sắc như dao nhìn chằm chằm khuôn mặt người phụ nữ đang dần lộ ra trước không khí. Gương mặt đỏ ửng bất thường, dường như ngủ không yên giấc hai hàng lông mày cau chặt thành một đường.

Đôi mắt đen thăm thẳm chợt lóe lên ngỡ ngàng, Diệp Gia Quân khó tin nhìn Dương Uyển Linh.

Giữa lúc Dương Uyển Linh tưởng chừng sắp bị nướng chín bên cạnh chợt xuất hiện một luồng khí mát lạnh, cô thì thào: “Mát quá… thật… mát”

“Cô nói gì?” Diệp Gia Quân khó hiểu cúi người lắng nghe, kết quả bị đôi tay nóng rực ôm chầm lấy, thân thể mềm mại như nước dán sát vào người.

 

 

Hot

Comments

Tây Tây

Tây Tây

Hat

2022-01-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sống không bằng chết
2 Chương 2: Trêu chọc ác ma
3 Chương 3: Vợ tương lai
4 Chương 4: Không biết tự lượng sức
5 Chương 5: Tình yêu cạn sạch
6 Chương 6: Cám dỗ
7 Chương 7: Ở trước mặt chồng chưa cưới ôm ấp người đàn ông khác
8 Chương 8: Kết hôn chớp nhoáng
9 Chương 9: Đồ xấu xa
10 Chương 10: Ác ma trêu đùa
11 Chương 11: Biến cố
12 Chương 12: Uyển Linh là vợ của tôi
13 Chương 13: Mỡ dâng miệng mèo
14 Chương 14: Chuyện thân mật hơn chúng ta cũng đã từng làm
15 Chương 15: Cuộc sống mới
16 Chương 16: Sẹo lành quên đau
17 Chương 17: Hiểu lầm
18 Chương 18: Sói đội lốt cừu
19 Chương 19: Đầu gấu
20 Chương 20: Đại chiến
21 Chương 21: Bùng nổ
22 Chương 22: Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói
23 Chương 23: Dạy cho một bài học
24 Chương 24: Ấm ức
25 Chương 25: Em chỉ được quyền chọn một
26 Chương 26: Một điều nhịn chín điều lành
27 Chương 27: Thách thức
28 Chương 28: Ngầu?
29 Chương 29: Đàn ông hấp dẫn nhất là khi đang làm việc
30 Chương 30: Thách đấu
31 Chương 31: Bị sắc đẹp mê hoặc
32 Chương 32: Tàn nhẫn
33 Chương 33: Sự thật
34 Chương 34: Giãi bày
35 Chương 35: Đã có anh chống lưng
36 Chương 36: Giãy giụa trước khi chết
37 Chương 37: Lá mặt lá trái
38 Chương 38: Giải quyết
39 Chương 39: Luôn đứng về phía em
40 Chương 40: Mơ hồ
41 Chương 41: Cô đơn lẻ bóng
42 Chương 42: Rượt đuổi
43 Chương 43: Hồng nhan bạc phận
44 Chương 44: Giày vò
45 Chương 45: Có anh ở đây
46 Chương 46: Vén màn bí mật
47 Chương 47: Điên cuồng
48 Chương 48: Đẹp trai nhiều tiền
49 Chương 49: Xung đột
50 Chương 50: Gây thù
51 Chương 51: Gây án
52 Chương 52: Phát hiện
53 Chương 53: Tự tìm đường chết
54 Chương 54: Chôn theo cùng
55 Chương 55: Ảo giác?
56 Chương 56: Phủi sạch quan hệ
57 Chương 57: Trừng phạt
58 Chương 58: Mèo vờn chuột
59 Chương 59: Cơ hội
60 Chương 60: Tính kế
61 Chương 61: Mục đích thật sự
62 Chương 62: Tìm cách
63 Chương 63: Giãy giụa trước khi chết
64 Chương 64: Giận à?
65 Chương 65: Vật họp theo loài
66 Chương 66: Quà tặng
67 Chương 67: Hôn lễ náo nhiệt
68 Chương 68: Ai cũng đừng mong vui vẻ
69 Chương 69: Trả giá
70 Chương 70: Quả báo
71 Chương 71: Chết đi
72 Chương 72: Đe dọa
73 Chương 73: Hãm trong cơn ác mộng
74 Chương 74: Cuộc gọi bất ngờ
75 Chương 75: Đến gần với chân tướng
76 Chương 76: Thăm dò
77 Chương 77: Nguyên nhân
78 Chương 78: Ngoài ý muốn
79 Chương 79: Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác
80 Chương 80: Nghi hoặc
81 Chương 81: Bữa cơm không dễ ăn
82 Chương 82: Ghen
83 Chương 83: Dầu sôi lửa bỏng
84 Chương 84: Mọi người đều là diễn viên chuyên nghiệp
85 Chương 85: Bồi thường con trai của cô chú cho con đi
86 Chương 86: Tự vác đá đập vào chân
87 Chương 87: Mẹ chồng nàng dâu
88 Chương 88: Gây sự
89 Chương 89: Thách thức
90 Chương 90: Vợ anh, anh dạy dỗ
91 Chương 91: Ảo tưởng
92 Chương 92: Bữa ăn đầy sóng gió
93 Chương 93: Làm ơn mắc oán
94 Chương 94: Ngư ông đắc lợi
95 Chương 95: Náo loạn
96 Chương 96: Hãm hại
97 Chương 97: Kéo nhau xuống nước
98 Chương 98: Tự tìm đường chết
99 Chương 99: Phản đối
100 Chương 100: Hai bố con hợp sức
101 Chương 101: Xuất hiện
102 Chương 102: Từ trên trời rơi xuống
103 Chương 103: Át chủ bài
104 Chương 104: Khách không mời
105 Chương 105: Khiển trách
106 Chương 106: Mù quáng
107 Chương 107: Bắt gặp
108 Chương 108: Không từ thủ đoạn
109 Chương 109: Trả giá
110 Chương 110: Lật ngược tình thế
111 Chương 111: Mất cả chì lẫn chài
112 Chương 112: Bị chơi một vố
113 Chương 113: Lá bùa hộ mệnh
114 Chương 114: Ác mộng
115 Chương 115: Phát hiện
116 Chương 116: Chấn động
117 Chương 117: Bẫy trong bẫy
118 Chương 118: Sóng gió ập đến
119 Chương 119: Náo loạn
120 Chương 120: Phá vòng vây
121 Chương 121: Kẻ tình nghi
122 Chương 122: Ra quyết định
123 Chương 123: Cổ đông
124 Chương 124: Thừa cơ
125 Chương 125: Trở mặt
126 Chương 126: Tập kích bất ngờ
127 Chương 127: Già mồm
128 Chương 128: U mê
129 Chương 129: Vị khách bất ngờ
130 Chương 130: Livestream
131 Chương 131: Kịch hay còn ở phía sau
132 Chương 132: Nhân chứng
133 Chương 133: Vừa ăn cắp vừa la làng
134 Chương 134: Tung ra bằng chứng
135 Chương 135: Giằng co
136 Chương 136: Đánh nhanh thắng nhanh
137 Chương 137: Đưa ra ánh sáng
138 Chương 138: Dụ rắn ra khỏi hang
139 Chương 139: Ác giả ác báo
140 Chương 140: Trả giá
141 Chương 141: Tự sát
142 Chương 142: Nhận con
143 Chương 143: Đưa ra quyết định
144 Chương 144: Lời hứa
145 Chương 145: Bữa cơm nhuốm đầy máu tươi
146 Chương 146: Mù quáng
147 Chương 147: Cố chấp
148 Chương 148: Dẫn dắt
149 Chương 149: Không còn gì để mất
150 Chương 150: Người đàn ông bí ẩn
151 Chương 151: Mâu thuẫn chồng chất
152 Chương 152: Tranh chấp
153 Chương 153: Lôi kéo
154 Chương 154: Thắng lợi
155 Chương 155: Kẻ khóc người cười
156 Chương 156: Nợ máu phải trả bằng máu
Chapter

Updated 156 Episodes

1
Chương 1: Sống không bằng chết
2
Chương 2: Trêu chọc ác ma
3
Chương 3: Vợ tương lai
4
Chương 4: Không biết tự lượng sức
5
Chương 5: Tình yêu cạn sạch
6
Chương 6: Cám dỗ
7
Chương 7: Ở trước mặt chồng chưa cưới ôm ấp người đàn ông khác
8
Chương 8: Kết hôn chớp nhoáng
9
Chương 9: Đồ xấu xa
10
Chương 10: Ác ma trêu đùa
11
Chương 11: Biến cố
12
Chương 12: Uyển Linh là vợ của tôi
13
Chương 13: Mỡ dâng miệng mèo
14
Chương 14: Chuyện thân mật hơn chúng ta cũng đã từng làm
15
Chương 15: Cuộc sống mới
16
Chương 16: Sẹo lành quên đau
17
Chương 17: Hiểu lầm
18
Chương 18: Sói đội lốt cừu
19
Chương 19: Đầu gấu
20
Chương 20: Đại chiến
21
Chương 21: Bùng nổ
22
Chương 22: Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói
23
Chương 23: Dạy cho một bài học
24
Chương 24: Ấm ức
25
Chương 25: Em chỉ được quyền chọn một
26
Chương 26: Một điều nhịn chín điều lành
27
Chương 27: Thách thức
28
Chương 28: Ngầu?
29
Chương 29: Đàn ông hấp dẫn nhất là khi đang làm việc
30
Chương 30: Thách đấu
31
Chương 31: Bị sắc đẹp mê hoặc
32
Chương 32: Tàn nhẫn
33
Chương 33: Sự thật
34
Chương 34: Giãi bày
35
Chương 35: Đã có anh chống lưng
36
Chương 36: Giãy giụa trước khi chết
37
Chương 37: Lá mặt lá trái
38
Chương 38: Giải quyết
39
Chương 39: Luôn đứng về phía em
40
Chương 40: Mơ hồ
41
Chương 41: Cô đơn lẻ bóng
42
Chương 42: Rượt đuổi
43
Chương 43: Hồng nhan bạc phận
44
Chương 44: Giày vò
45
Chương 45: Có anh ở đây
46
Chương 46: Vén màn bí mật
47
Chương 47: Điên cuồng
48
Chương 48: Đẹp trai nhiều tiền
49
Chương 49: Xung đột
50
Chương 50: Gây thù
51
Chương 51: Gây án
52
Chương 52: Phát hiện
53
Chương 53: Tự tìm đường chết
54
Chương 54: Chôn theo cùng
55
Chương 55: Ảo giác?
56
Chương 56: Phủi sạch quan hệ
57
Chương 57: Trừng phạt
58
Chương 58: Mèo vờn chuột
59
Chương 59: Cơ hội
60
Chương 60: Tính kế
61
Chương 61: Mục đích thật sự
62
Chương 62: Tìm cách
63
Chương 63: Giãy giụa trước khi chết
64
Chương 64: Giận à?
65
Chương 65: Vật họp theo loài
66
Chương 66: Quà tặng
67
Chương 67: Hôn lễ náo nhiệt
68
Chương 68: Ai cũng đừng mong vui vẻ
69
Chương 69: Trả giá
70
Chương 70: Quả báo
71
Chương 71: Chết đi
72
Chương 72: Đe dọa
73
Chương 73: Hãm trong cơn ác mộng
74
Chương 74: Cuộc gọi bất ngờ
75
Chương 75: Đến gần với chân tướng
76
Chương 76: Thăm dò
77
Chương 77: Nguyên nhân
78
Chương 78: Ngoài ý muốn
79
Chương 79: Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác
80
Chương 80: Nghi hoặc
81
Chương 81: Bữa cơm không dễ ăn
82
Chương 82: Ghen
83
Chương 83: Dầu sôi lửa bỏng
84
Chương 84: Mọi người đều là diễn viên chuyên nghiệp
85
Chương 85: Bồi thường con trai của cô chú cho con đi
86
Chương 86: Tự vác đá đập vào chân
87
Chương 87: Mẹ chồng nàng dâu
88
Chương 88: Gây sự
89
Chương 89: Thách thức
90
Chương 90: Vợ anh, anh dạy dỗ
91
Chương 91: Ảo tưởng
92
Chương 92: Bữa ăn đầy sóng gió
93
Chương 93: Làm ơn mắc oán
94
Chương 94: Ngư ông đắc lợi
95
Chương 95: Náo loạn
96
Chương 96: Hãm hại
97
Chương 97: Kéo nhau xuống nước
98
Chương 98: Tự tìm đường chết
99
Chương 99: Phản đối
100
Chương 100: Hai bố con hợp sức
101
Chương 101: Xuất hiện
102
Chương 102: Từ trên trời rơi xuống
103
Chương 103: Át chủ bài
104
Chương 104: Khách không mời
105
Chương 105: Khiển trách
106
Chương 106: Mù quáng
107
Chương 107: Bắt gặp
108
Chương 108: Không từ thủ đoạn
109
Chương 109: Trả giá
110
Chương 110: Lật ngược tình thế
111
Chương 111: Mất cả chì lẫn chài
112
Chương 112: Bị chơi một vố
113
Chương 113: Lá bùa hộ mệnh
114
Chương 114: Ác mộng
115
Chương 115: Phát hiện
116
Chương 116: Chấn động
117
Chương 117: Bẫy trong bẫy
118
Chương 118: Sóng gió ập đến
119
Chương 119: Náo loạn
120
Chương 120: Phá vòng vây
121
Chương 121: Kẻ tình nghi
122
Chương 122: Ra quyết định
123
Chương 123: Cổ đông
124
Chương 124: Thừa cơ
125
Chương 125: Trở mặt
126
Chương 126: Tập kích bất ngờ
127
Chương 127: Già mồm
128
Chương 128: U mê
129
Chương 129: Vị khách bất ngờ
130
Chương 130: Livestream
131
Chương 131: Kịch hay còn ở phía sau
132
Chương 132: Nhân chứng
133
Chương 133: Vừa ăn cắp vừa la làng
134
Chương 134: Tung ra bằng chứng
135
Chương 135: Giằng co
136
Chương 136: Đánh nhanh thắng nhanh
137
Chương 137: Đưa ra ánh sáng
138
Chương 138: Dụ rắn ra khỏi hang
139
Chương 139: Ác giả ác báo
140
Chương 140: Trả giá
141
Chương 141: Tự sát
142
Chương 142: Nhận con
143
Chương 143: Đưa ra quyết định
144
Chương 144: Lời hứa
145
Chương 145: Bữa cơm nhuốm đầy máu tươi
146
Chương 146: Mù quáng
147
Chương 147: Cố chấp
148
Chương 148: Dẫn dắt
149
Chương 149: Không còn gì để mất
150
Chương 150: Người đàn ông bí ẩn
151
Chương 151: Mâu thuẫn chồng chất
152
Chương 152: Tranh chấp
153
Chương 153: Lôi kéo
154
Chương 154: Thắng lợi
155
Chương 155: Kẻ khóc người cười
156
Chương 156: Nợ máu phải trả bằng máu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play