Chương 2: Hai dãy nhà

Thứ ba, tháng mười hai.

Hôm nay là ngày thi cuối kỳ môn truyền thông tích hợp, ai cũng sợ hãi ngày này bởi hình thức thi là vấn đáp. Đối với những môn thi như thế này thì học hành không thôi không đủ, độ may rủi mới là thứ quyết định môn này có qua được hay không. Nói thẳng ra, đây là dịp kiểm tra xem ai là người được ông bà tổ tiên phù hộ nhất.

Tuy nói tôi đã học bài nhưng thực sự thì học không hết nổi, nội dung ra thi là toàn bộ mười bảy chương nhưng tôi học đến chương thứ mười bốn thì bộ CPU trong đầu đã không cách nào chịu đựng được cơn buồn ngủ nữa rồi. Cho nên sáng nay tôi đã dậy sớm rồi lên thắp hương một lượt thử vận may..

Ngoài ý muốn là buổi thi hôm ấy suôn sẻ một cách bất ngờ, không biết tôi có thể gọi đây là một chuyện thần kỳ không nữa khi câu hỏi tôi lấy được lại là câu cuối cùng tôi học ngày hôm qua. Ký ức của tôi vẫn còn mới mẻ lắm nên không thể nào nhớ sai được. Giảng viên coi thi cũng khá hài lòng với câu trả lời nên tôi nghĩ kết quả cũng tương đối khả quan.

Ban đầu, tôi cũng nghĩ là do xác suất trúng câu đã học bài cao hơn thôi, dù sao tôi cũng đã học được mười bốn trong tổng số mười bảy chương rồi. Nhưng không, những người vào thi sau tôi mới khiến tôi phải rùng mình, bởi đại đa số câu hỏi đều nằm ở ngay ba chương mà tôi không hề đếm xỉa đến.

“Cảm tạ ông bà đã phù hộ con!”, tôi chắp tay trước ngực rồi âm thầm lẩm bẩm.

“Tử Duy, làm gì đấy?”, một thanh âm đột nhiên vang lên từ sau lưng, tôi giật mình quay lại xem thử là người nào vừa hù dọa, thậm chí còn định mắng một tiếng nhưng khi thấy người đó thì miệng của tôi cũng tự động ngậm lại ngay.

Người vừa gọi đương nhiên là bạn tôi, hơn nữa lại còn là bạn rất thân. Tính tình của tôi khá hướng nội nên rất khó để có được nhiều bạn nhưng nếu nói đến bạn tri kỷ thì tôi có thể kể từng cái tên một ra cho mọi người. Nhu Vân là một trong số đó.

Nhu Vân là một cô gái không cao, chỉ tầm một mét năm lăm ngang với chiều cao trung bình của nữ ở trong nước. Tôi lại cao hơn hẳn cô một cái đầu nên cũng thường xuyên trêu chọc lắm, kết quả muôn lần vẫn như một, cô nàng đá thật mạnh vào chân tôi một cái, còn tôi thì co chân nhảy lò cò vài vòng.

Nhu Vân có gương mặt bầu bĩnh khá đáng yêu, không khí xung quanh cô vẫn luôn dễ chịu dễ gần, ai ai nhìn vào cũng thấy thích nhưng đừng nhìn vẻ bề ngoài rồi đánh giá vội. Nhu Vân rất khó tính, tôi thường hay trêu cô là Vân bô lão, một phần là vì tính cách, một phần cũng là vì cô hơn tôi một tuổi. Ngày trước Nhu Vân từng trượt Đại học một lần, vì vậy mới phải học chậm một năm nhưng với vẻ ngoài hồn nhiên yêu đời, tất cả bạn cùng lớp đều quên đi mất tuổi tác thực sự chênh lệch như thế nào.

“Tự mình cầu nguyện cho ông bà thôi”, tôi mỉm cười đáp.

Nhu Vân híp mắt lại nhìn tôi một chút rồi nhoẻn miệng cười, cô nàng đột nhiên huých tay vào một bên hông tôi rồi nói:

“Xem ra cậu thi cử suôn sẻ nhỉ?”.

Một câu này nghe ra mùi thuốc súng cực kỳ nồng đậm, tôi chỉ cần trả lời trật ý thôi là đảm bảo sẽ lãnh đủ ngay. Nhưng với câu hỏi có/không như thế này thì rất khó để tránh, thậm chí muốn tránh có khi cũng không được.

“Cũng không đến nỗi nào, vẫn trong vùng an toàn”, tôi quyết định thành thật với lòng mình, nói giảm nói tránh, còn việc cô hiểu sao thì tùy, chỉ cần không nói thẳng thì đảm bảo sẽ không bị ăn đòn.

Nhu Vân nghe vậy liền bĩu môi, cô chỉ hỏi thôi, dù sao từ đầu cũng biết tôi không có lý do gì để thi thấp điểm rồi.

“Trưa nay đợi tớ, chúng ta đi ăn cùng”.

Tôi gật đầu rồi vẫy tay “đuổi” Nhu Vân vào phòng thi, bởi giảng viên coi thi đã gọi đến tên rồi. Nếu tính như những môn thi vấn đáp khác thì các giảng viên thường lựa chọn gọi theo ABC cho dễ nhớ nhưng ngày hôm nay lại khác đôi chút, gọi theo kiểu vòng quay may mắn.

Ai may thì vào, ai xui thì đợi.

Thông thường, tên tôi và Nhu Vân sẽ cách nhau cực kỳ xa, người đầu bảng, người cuối bảng, muốn đi ăn cũng phải chờ đến tận đầu giờ chiều. Nhưng may là môn này thay đổi thể lệ, chúng tôi có thể đi ăn sớm hơn một chút rồi.

. . .

Ba mươi phút sau, Nhu Vân rời phòng, sắc mặt ảm đạm nhìn tôi cười ha ha mấy tiếng không chút sức lực. Tôi đại khái cũng hiểu tình cảnh của cô rồi, nhẹ thì qua môn, nặng thì “toang” cả kỳ. Nhưng tôi không lên tiếng an ủi bởi Nhu Vân là người rất mạnh mẽ, một chút này chưa là gì đâu, dù sao trước đó cũng nợ sẵn hai, ba môn rồi, thêm một môn cũng không khiến cô buồn rầu.

“Đi ăn thôi, tớ bao”, tôi nói.

Nghe vậy, Nhu Vân liền thay đổi sắc mặt rồi cười rất tươi, nét ảm đạm trước đó đã không cánh mà bay, thậm chí còn không có chút dấu vết tồn tại nào nữa kia. Quả nhiên là người của chủ nghĩa cơ hội mà.

Tôi cùng Nhu Vân đến ăn một tiệm cơm gà xối mỡ ở gần trường, tiệm này không lớn lắm nhưng được cái sạch sẽ, giá cũng rất sinh viên, khoảng hai mươi nghìn trở lại thôi. Tuy nói trong trường cũng có nhà ăn nhưng mọi người biết đấy, cơm trường không mấy khi ngon, mà giá lại còn cắt cổ nữa.

Ăn ngoài như thế này vừa ngon lại vừa rẻ, vừa “cân” được cái dạ dày không đáy kia của Nhu Vân. Mặc dù đã nhìn cô nàng khá nhiều rồi nhưng tôi vẫn luôn tự hỏi thức ăn vào bên trong dạ dày cô xong thì sẽ đi đâu. Nhu Vân ăn rất nhiều, sức ăn của cô phải hơn tôi một chút nhưng chẳng bao giờ lên cân nổi, tôi đảm bảo những cô gái ngoài kia sẽ phải ghen tị Nhu Vân nhiều lắm đây.

“Tử Duy, cậu có người yêu chưa?”, giữa bữa ăn, Nhu Vân đột nhiên hỏi.

Tôi có hơi ngạc nhiên với câu hỏi này, không đầu không đuôi tự nhiên lại đi hỏi chuyện yêu đương nhưng nhìn thần sắc nhiều chuyện kia thì tôi lại lò mò đoán được gì đó. Tôi từ tốn quay lại nhìn đằng sau, vừa vặn, một cô gái ở cách đó hai bàn bỗng dưng vội vã cúi gằm xuống ăn phần cơm của mình.

Tôi quay lại nhìn Nhu Vân nói:

“Không có, tớ không có ý định yêu ai”.

“Hay là có anh chàng nào rồi?”, Nhu Vân hỏi nhỏ, nét mặt tựa hồ có chút thích thú cùng hiếu kỳ khi đề cập đến chuyện này.

“Không có đâu, cậu nghĩ nhiều rồi. Mau ăn đi, đầu giờ chiều còn phải vào lớp nữa”, tôi đáp.

Nhu Vân híp mắt lại nhìn tôi đầy thâm ý nhưng thân là đứa hướng nội, tôi dư sức bảo trì được sắc mặt của mình, cô nàng cũng chẳng thể nào nhìn ra được điểm gì lạ, chỉ có thể cúi đầu xuống ăn nốt phần gà còn dang dở kia.

Nhu Vân không biết tôi là người đồng tính nhưng tôi đoán có lẽ cô nàng đã lờ mờ đoán được gì đó rồi. Tôi biết cô là một cô gái tốt nhưng có một số chuyện, tôi cũng ngại chia sẻ, cũng may, cô vẫn là một người bạn hiểu chuyện. Chỉ là thi thoảng không kiềm chế được bản tính tò mò ở trong người mình thôi.

. . .

Đầu giờ chiều này, chúng tôi có một buổi sinh hoạt lớp để đánh giá điểm rèn luyện cuối kỳ. Thông thường không ai muốn đi những buổi như thế này đâu, ai chẳng biết điểm rèn luyện chỉ mang tính hình thức nhưng vì lớp trưởng đã làm căng lên nên cũng nói gì được.

Rất nhiều người bất mãn với chuyện này nhưng để nói thẳng ra thì đảm bảo chẳng có người nào đâu, bởi lớp trưởng làm đúng nguyên tắc của trường, hơn nữa lại được rất nhiều giảng viên trong khoa ưa thích, gọi thẳng là con cưng của các cô, các thầy. Vì vậy, chẳng ai muốn đối nghịch với thế lực gọi là “lớp trưởng” đâu.

“Tử Duy, áo này cậu mua đâu vậy?”, cậu bạn ở bàn bên đột nhiên chồm qua hỏi nhỏ. Tôi đang cảm thấy chán với buổi đánh giá này nên có thêm một người để trò chuyện cũng không phải ý tưởng tồi.

“H&L, ở trung tâm thương mại V ấy”, tôi đáp.

Nghe vậy, cậu bạn kia liền nhìn tôi với ánh mắt chớp chớp ngạc nhiên rồi chuyển mắt xuống nhìn con Hoodie tôi đang mặc ở trên người. Thành thật thì gu thời trang của tôi cũng khá ổn bởi tôi thích phong cách tối giản, vừa dễ phối đồ, lại vừa tôn được dáng người.

Tôi cao một mét bảy tư, nặng cũng tầm sáu ba, sáu tư ký gì đó, lâu rồi tôi không cân nhưng con số cũng chỉ dao động qua lại thế thôi. Ngày trước, tôi vốn không phải là một người siêng tập luyện thể thao bởi tôi tự tin vào bộ gen di truyền nhà mình. Cả ba và mẹ tôi đều rất cao, thậm chí hiện nay người thấp nhất nhà là mẹ mà chỉ thấp hơn tôi hai phân (cm) cũng đủ hiểu rồi.

Nhưng do từ nhỏ tôi hay bị bệnh vặt, phải điều trị bằng thuốc tây nhiều, dẫn đến cơ thể suy nhược khó phát triển. Chuyện này thể hiện rõ nhất vào năm cuối cấp hai, khi ấy, bạn bè đều đã “nhổ giò” trên một mét sáu, chỉ có tôi là vẫn giậm chân ở một mét rưỡi. Tôi nghe nói một khi qua độ tuổi dậy thì, cơ thể sẽ không thể cao được hơn mấy phân nữa. Cho nên từ đó về sau, ngày nào tôi cũng điên cuồng lao vào luyện tập giãn cơ.

Cũng may trời không phụ lòng người, tôi phát triển muộn nhưng bản thân dường như vẫn thuộc bộ gen lặn ở trong nhà nên chiều cao chỉ dừng lại ở một mét bảy tư. Mà đây đã là kết quả của sự nỗ lực giãn cơ nhiều năm liền rồi đấy, đến ông anh ruột của tôi lười chảy thây suốt ngày chỉ có ăn với nằm thôi mà cũng cao đến tận hơn mét tám rồi. Đúng là người ăn không hết kẻ lần chẳng ra.

Quay lại với gu thời trang, tôi ăn mặc tương đối đơn giản, quần jeans dài, áo thun trắng trơn cùng con Hoodie đen của hãng H&L. Dưới chân mang một đôi Timberland màu nâu đất cổ điển phù hợp với những ngày mưa cuối năm, người đam mê thời trang một chút thôi thì nhìn vào sẽ tính ra được tổng số tiền đang đắp lên người tôi đây. Ngành học của tôi là truyền thông và PR, vẻ bề ngoài rất quan trọng, cho dù có nghèo rớt mồng tơi thì cũng đầu tư quần áo cho mình rất đường hoàng. Vẻ bề ngoài rất quan trọng đối với ấn tượng đầu, không chỉ trong công việc mà cũng trong tình yêu.

Tôi cùng cậu bạn bên cạnh cũng chỉ trò chuyện qua loa một vài câu rồi phần ai người nấy lại tiếp tục làm làm bản đánh giá của mình. Tôi không có sẵn bút trên tay nên định mở túi lấy, bất giác, ánh mắt dừng lại trên ô cửa sổ ở bên cạnh.

Ngoài trời đang mưa nhưng tôi lại không đa sầu đa cảm đến như vậy đâu, tôi nhìn là căn phòng ở dãy nhà đối diện, vừa vặn bên đó cũng có một ô cửa sổ lớn không kém. Bên trong căn phòng đó là một cậu trai đang cúi đầu cặm cụi làm bài thi, dáng vẻ trông rất nghiêm túc.

Tôi nhận ra cậu trai đó, chúng tôi vốn học cùng khoa, chẳng qua khác lớp nên giờ thi vấn đáp cũng khác buổi nhau. Đây không phải lần đầu tôi thấy cậu ấy nhưng chỉ có lần này là có chút đặc biệt. Tôi nhìn cậu ấy rất chăm chú, hai chúng tôi ở hai dãy nhà khác nhau nhưng tôi có cảm giác như đang ngồi bên vậy.

Ngày hôm đó, tôi không nhớ được lớp trưởng đã nói những gì nhưng tôi cũng không quản lắm. Bởi trong khoảnh khắc đó, thế giới trong mắt tôi chỉ có người con trai ấy thôi.

Hot

Comments

Thin Huynh

Thin Huynh

ô kê chuyên của em rất ổn rất gần gủi 💖💖💖💖💖

2023-05-17

0

Vũ Minh Sơn

Vũ Minh Sơn

gu truyện tuôi :333

2021-04-15

3

Vũ Minh Sơn

Vũ Minh Sơn

lập luận logic,lối văn rất tự nhiên,tả tình huống rất chi là ưng

2021-04-15

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tử Duy
2 Chương 2: Hai dãy nhà
3 Chương 3: Phòng tập gym
4 Chương 4: Bệnh
5 Chương 5: Ba lần là định mệnh
6 Chương 6: Tâm trạng
7 Chương 7: Tin đồn
8 Chương 8: Group kín
9 Chương 9: Fuck Boy
10 Chương 10: Thú dữ chớ lại gần (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
11 Chương 11: Thú dữ chớ lại gần (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
12 Chương 12: Thú dữ chớ lại gần (3)【Góc nhìn của Hải Minh】
13 Chương 13: Miễn làm phiền
14 Chương 14: Lại gặp “tình địch”
15 Chương 15: Play Boy
16 Chương 16: Gặp nhau
17 Chương 17: Làm quen
18 Chương 18: Thời điểm chính là duyên số
19 Chương 19:『 Chasing Inspiration 』
20 Chương 20: Cuộc trò chuyện trẻ con
21 Chương 21: Biển
22 Chương 22: Đồng xu
23 Chương 23: Khủng hoảng tuổi hai mươi
24 Chương 24: Dấu mũ đôi
25 Chương 25: Bức ảnh chụp
26 Chương 26: Windy Pub
27 Chương 27: Pháo hoa
28 Chương 28: Một cặp đôi
29 Chương 29: Qua đêm
30 Chương 30: Bí ẩn không lời giải
31 Chương 31: Hoang dã【Góc nhìn của Hải Minh】
32 Chương 32: Đả kích【Góc nhìn của Hải Minh】
33 Chương 33: Biến thái【H】
34 Chương 34: Ground kỳ lạ
35 Chương 35: Học nhóm
36 Chương 36: Bữa trưa
37 Chương 37: Kích thích và lo sợ
38 Chương 38: Tức giận
39 Chương 39: Mệt mỏi
40 Chương 40: Chất lượng FHD không che
41 Chương 41: Vụng trộm
42 Chương 42: Quyết tâm
43 Chương 43: Sườn xào chua ngọt
44 Chương 44: Lạm dụng, biển thủ
45 Chương 45: Ngồi khóc gọi Bụt
46 Chương 46: Hiểu
47 Chương 47: Lộ thân
48 Chương 48: Mở mắt đã về nhà
49 Chương 49: Thính
50 Chương 50: Đêm không ngủ (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
51 Chương 51: Đêm không ngủ (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
52 Chương 52: Đêm không ngủ (3)【Góc nhìn của Hải Minh】
53 Chương 53: Lười kinh niên
54 Chương 54: Hơi ấm
55 Chương 55: Giận dỗi
56 Chương 56: Đêm Giáng Sinh
57 Chương 57: Ăn gian
58 Chương 58: Hòa hợp (1)
59 Chương 59: Hòa hợp (2)
60 Chương 60: Tình yêu thật đáng sợ
61 Chương 61: Sắp không nhịn được nữa rồi
62 Chương 62: Từng bước, từng bước một
63 Chương 63: Tượng thần Hi Lạp
64 Chương 64: Tính toán
65 Chương 65: Không thể ngừng yêu
66 Chương 66: Năm mới
67 Chương 67: Hòa quyện (1)【H+】
68 Chương 68: Hòa quyện (2)【H+】
69 Chương 69: Thế giới (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
70 Chương 70: Thế giới (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
71 Chương 71: Bong bóng xà bông【Góc nhìn của Hải Minh】
72 Chương 72: Lần đầu tiên【Góc nhìn của Hải Minh】
73 Chương 73: Lời hứa
74 Chương 74: Phòng tắm【H+】
75 Chương 75: Nhếch mép, lộ tẩy
76 Chương 76: Thiên đàng và địa ngục
77 Chương 77: Come out
78 Chương 78: Trong cái rủi có cái may
79 Chương 79: Em dâu【Góc nhìn của Hải Minh】
80 Chương 80: Anh nhớ em【Góc nhìn của Hải Minh】
81 Chương 81: Anh yêu em【Góc nhìn của Hải Minh】
82 Chương 82: Thần giao cách cảm
83 Chương 83: Chơi với lửa
84 Chương 84: Một nhà hai người
85 Chương 85: Một mũi tên trúng hai con nhạn
86 Chương 86: Nghẹn
87 Chương 87: G và B
88 Chương 88: Cơm chó
89 Chương 89: Yêu
90 Chương 90: TD HM
91 Chương 91: Người yêu cũ (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
92 Chương 92: Người yêu cũ (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
93 Chương 93: Quá khứ là quá khứ, hiện tại mới quan trọng
94 Chương 94: Ghen
95 Chương 95: Ngày Trắng (1)
96 Chương 96: Ngày Trắng (2)
97 Chương 97: Không thể thiếu (1)【H+】
98 Chương 98: Không thể thiếu (2)【H+】
99 Chương 99: Không thể thiếu (3)【Góc nhìn của Hải Minh】【H+】
100 Chương 100: Không thể thiếu (4)【H+】
101 Chương 101: Thương
102 Chương 102: Mát xa【H-】
103 Chương 103: Tiến về tương lai
104 Chương 104: Cơ hội mới, cuộc sống mới
105 Chương 105: Cao
106 Chương 106: Kỷ niệm cuối
107 Chương 107: Lên đường
108 Chương 108: Thằng nào đây?【Góc nhìn của Hải Minh】
109 Chương 109: Làm chuyện người lớn【Góc nhìn của Hải Minh】
110 Chương 110: Đơn côi
111 Chương 111: Đêm khuya
112 Chương 112: Khoả thân, hơi ấm
113 Chương 113: Cú lừa
114 Chương 114: Niềm hạnh phúc tột độ
115 Chương 115: Đồ đôi
116 Chương 116: Ham muốn (1)【Góc nhìn của Hải Minh】【H+】
117 Chương 117: Ham muốn (2)【Góc nhìn của Hải Minh】【H+】
118 Chương 118: Ham muốn (3)【H+】
119 Chương 119: Ham muốn (4)【H+】
120 Chương 120: An tâm
121 Chương 121: Cuộc ghé thăm bất ngờ
122 Chương 122: Điểm chung
123 Chương 123: Trúc mã trúc mã【Góc nhìn của Hải Minh】
124 Chương 124: Khoảng cách giữa kỳ vọng và thất vọng【Góc nhìn của Hải Minh】
125 Chương 125: Trách nhiệm【Góc nhìn của Hải Minh】
126 Chương 126: Con thỏ【Góc nhìn của Hải Minh】
127 Chương 127: Một bữa bình thường
128 Chương 128: Lửa tình trong đêm dài
129 Chương 129: Popper【H】
130 Chương 130: “Xem con này, tay lạnh hết cả”
131 Chương 131: Hạnh phúc
132 Chương 132: Gánh nặng
133 Chương 133: Ra mắt (1)
134 Chương 134: Ra mắt (2)
135 Chương 135: Chịu không nổi mất
136 Chương 136: Cam Lai (Hết truyện)
Chapter

Updated 136 Episodes

1
Chương 1: Tử Duy
2
Chương 2: Hai dãy nhà
3
Chương 3: Phòng tập gym
4
Chương 4: Bệnh
5
Chương 5: Ba lần là định mệnh
6
Chương 6: Tâm trạng
7
Chương 7: Tin đồn
8
Chương 8: Group kín
9
Chương 9: Fuck Boy
10
Chương 10: Thú dữ chớ lại gần (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
11
Chương 11: Thú dữ chớ lại gần (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
12
Chương 12: Thú dữ chớ lại gần (3)【Góc nhìn của Hải Minh】
13
Chương 13: Miễn làm phiền
14
Chương 14: Lại gặp “tình địch”
15
Chương 15: Play Boy
16
Chương 16: Gặp nhau
17
Chương 17: Làm quen
18
Chương 18: Thời điểm chính là duyên số
19
Chương 19:『 Chasing Inspiration 』
20
Chương 20: Cuộc trò chuyện trẻ con
21
Chương 21: Biển
22
Chương 22: Đồng xu
23
Chương 23: Khủng hoảng tuổi hai mươi
24
Chương 24: Dấu mũ đôi
25
Chương 25: Bức ảnh chụp
26
Chương 26: Windy Pub
27
Chương 27: Pháo hoa
28
Chương 28: Một cặp đôi
29
Chương 29: Qua đêm
30
Chương 30: Bí ẩn không lời giải
31
Chương 31: Hoang dã【Góc nhìn của Hải Minh】
32
Chương 32: Đả kích【Góc nhìn của Hải Minh】
33
Chương 33: Biến thái【H】
34
Chương 34: Ground kỳ lạ
35
Chương 35: Học nhóm
36
Chương 36: Bữa trưa
37
Chương 37: Kích thích và lo sợ
38
Chương 38: Tức giận
39
Chương 39: Mệt mỏi
40
Chương 40: Chất lượng FHD không che
41
Chương 41: Vụng trộm
42
Chương 42: Quyết tâm
43
Chương 43: Sườn xào chua ngọt
44
Chương 44: Lạm dụng, biển thủ
45
Chương 45: Ngồi khóc gọi Bụt
46
Chương 46: Hiểu
47
Chương 47: Lộ thân
48
Chương 48: Mở mắt đã về nhà
49
Chương 49: Thính
50
Chương 50: Đêm không ngủ (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
51
Chương 51: Đêm không ngủ (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
52
Chương 52: Đêm không ngủ (3)【Góc nhìn của Hải Minh】
53
Chương 53: Lười kinh niên
54
Chương 54: Hơi ấm
55
Chương 55: Giận dỗi
56
Chương 56: Đêm Giáng Sinh
57
Chương 57: Ăn gian
58
Chương 58: Hòa hợp (1)
59
Chương 59: Hòa hợp (2)
60
Chương 60: Tình yêu thật đáng sợ
61
Chương 61: Sắp không nhịn được nữa rồi
62
Chương 62: Từng bước, từng bước một
63
Chương 63: Tượng thần Hi Lạp
64
Chương 64: Tính toán
65
Chương 65: Không thể ngừng yêu
66
Chương 66: Năm mới
67
Chương 67: Hòa quyện (1)【H+】
68
Chương 68: Hòa quyện (2)【H+】
69
Chương 69: Thế giới (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
70
Chương 70: Thế giới (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
71
Chương 71: Bong bóng xà bông【Góc nhìn của Hải Minh】
72
Chương 72: Lần đầu tiên【Góc nhìn của Hải Minh】
73
Chương 73: Lời hứa
74
Chương 74: Phòng tắm【H+】
75
Chương 75: Nhếch mép, lộ tẩy
76
Chương 76: Thiên đàng và địa ngục
77
Chương 77: Come out
78
Chương 78: Trong cái rủi có cái may
79
Chương 79: Em dâu【Góc nhìn của Hải Minh】
80
Chương 80: Anh nhớ em【Góc nhìn của Hải Minh】
81
Chương 81: Anh yêu em【Góc nhìn của Hải Minh】
82
Chương 82: Thần giao cách cảm
83
Chương 83: Chơi với lửa
84
Chương 84: Một nhà hai người
85
Chương 85: Một mũi tên trúng hai con nhạn
86
Chương 86: Nghẹn
87
Chương 87: G và B
88
Chương 88: Cơm chó
89
Chương 89: Yêu
90
Chương 90: TD HM
91
Chương 91: Người yêu cũ (1)【Góc nhìn của Hải Minh】
92
Chương 92: Người yêu cũ (2)【Góc nhìn của Hải Minh】
93
Chương 93: Quá khứ là quá khứ, hiện tại mới quan trọng
94
Chương 94: Ghen
95
Chương 95: Ngày Trắng (1)
96
Chương 96: Ngày Trắng (2)
97
Chương 97: Không thể thiếu (1)【H+】
98
Chương 98: Không thể thiếu (2)【H+】
99
Chương 99: Không thể thiếu (3)【Góc nhìn của Hải Minh】【H+】
100
Chương 100: Không thể thiếu (4)【H+】
101
Chương 101: Thương
102
Chương 102: Mát xa【H-】
103
Chương 103: Tiến về tương lai
104
Chương 104: Cơ hội mới, cuộc sống mới
105
Chương 105: Cao
106
Chương 106: Kỷ niệm cuối
107
Chương 107: Lên đường
108
Chương 108: Thằng nào đây?【Góc nhìn của Hải Minh】
109
Chương 109: Làm chuyện người lớn【Góc nhìn của Hải Minh】
110
Chương 110: Đơn côi
111
Chương 111: Đêm khuya
112
Chương 112: Khoả thân, hơi ấm
113
Chương 113: Cú lừa
114
Chương 114: Niềm hạnh phúc tột độ
115
Chương 115: Đồ đôi
116
Chương 116: Ham muốn (1)【Góc nhìn của Hải Minh】【H+】
117
Chương 117: Ham muốn (2)【Góc nhìn của Hải Minh】【H+】
118
Chương 118: Ham muốn (3)【H+】
119
Chương 119: Ham muốn (4)【H+】
120
Chương 120: An tâm
121
Chương 121: Cuộc ghé thăm bất ngờ
122
Chương 122: Điểm chung
123
Chương 123: Trúc mã trúc mã【Góc nhìn của Hải Minh】
124
Chương 124: Khoảng cách giữa kỳ vọng và thất vọng【Góc nhìn của Hải Minh】
125
Chương 125: Trách nhiệm【Góc nhìn của Hải Minh】
126
Chương 126: Con thỏ【Góc nhìn của Hải Minh】
127
Chương 127: Một bữa bình thường
128
Chương 128: Lửa tình trong đêm dài
129
Chương 129: Popper【H】
130
Chương 130: “Xem con này, tay lạnh hết cả”
131
Chương 131: Hạnh phúc
132
Chương 132: Gánh nặng
133
Chương 133: Ra mắt (1)
134
Chương 134: Ra mắt (2)
135
Chương 135: Chịu không nổi mất
136
Chương 136: Cam Lai (Hết truyện)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play