Chương 10: Đoạn tin nhắn không ngờ

Ngày hôm nay đúng là một ngày không hề thoải mái chút nào với Hòa An. Anh phải cố gắng gồng mình lên chống lại cơn đau dạ dày cứ âm ỉ từ sáng tới tận chiều tan ca. Anh vừa làm vừa canh đồng hồ liên tục chỉ mong được nhanh chóng ra về. Bây giờ thực sự chỉ muốn được về nhà thôi. Phía sau anh là Trần Nhân, cậu ta vừa thu dọn đồ đạc vừa nói.

"Để em lái xe đưa anh về. Về bằng xe của em đi sẵn mai em đón anh đi làm. Em không nghĩ là anh có thể tự về được đâu. Trông anh xanh xao nhiều lắm luôn, có cần ghé bệnh viện không?"

Trần Nhân nói một mạch không cho Hòa An có cơ hội ngắt ngang. Hòa An sắc mặt nghiêm trọng không ngoái lại nhìn chỉ khẽ giọng trả lời.

"Chắc không cần, cậu đưa anh về được rồi. Cảm ơn cậu trước."

Hòa An từ chối đến bệnh viện nhưng vẫn đồng ý cho Trần Nhân đưa về. Cậu trai phía sau cứ một chút lại nhìn anh vô cùng lo lắng. Trời những ngày gần đây đều có mưa phùn vào chiều tối.

Trên đường về Hòa An ghé mua vài viên thuốc với một phần cháo trắng. Cứ như này không phải là cách. Dự án mới của công ty liên quan tới việc sản xuất ra một loại cafe pha sẵn mới. Loại cafe cũng phải chọn lại nên bắt buộc dạ dày không được bị hỏng nếu không thì có mà phải đi thử cafe bằng niềm tin.

Trời tối những ngày gần Giáng Sinh đúng nhộn nhịp, tất cả mọi người gần như đã bắt tay vào trang trí sẵn sàng mọi thứ. Hòa An ngồi phía bên trái im lặng, chọc tay vào túi lấy điện thoại ra bắt một bài nhạc với âm lượng vừa phải rồi nhắm mắt lại. Anh thực lòng không muốn nhìn ra phía đường phố đông đúc trong những ngày này.

Hôm nay chính là ngày mà hai năm trước họ chia tay. Thực ra anh không muốn nhớ, nhưng thực sự nó quá đặc biệt để có thể lãng quên.

"Giáng sinh cậu muốn đi đâu?"

Hòa An hỏi mà vẫn còn nhắm nghiền mắt. Trần Nhân quay sang nhìn anh rồi lại vội quay lại tập trung lái xe.

"Thực sự em cũng chưa biết, chỉ là em không muốn ở nhà vào ngày lễ. Anh muốn đi đâu không em đưa anh đi đó."

"Thực ra có một chỗ, anh cũng không muốn đi một mình. Hôm đó anh với cậu cùng đi được không?"

Trần Nhân bày ra một vẻ mặt vui trông thấy. Vội vàng đáp trả lại.

"Còn phải hỏi em muốn đi hay không nữa, tất nhiên là em muốn rồi. Em còn sợ anh bị ép đi cùng em tới chán ngắt luôn chứ?"

Hòa An bên cạnh chỉ cười cười cứ không trả lời, cứ vậy mà im lặng cho tới khi về tới nhà.

Anh lê từng bước mệt mỏi để trở về phòng của mình. Không phải anh không muốn thăng tiến trong công việc mà là anh không muốn có nhiều hơn một trách nhiệm nào nữa. Anh sống thoải mái phóng khoáng đã dần thành thói quen, đột nhiên bị bó buộc anh không thích.

Anh bệnh tới muốn chết đi sống lại vẫn không muốn đến bệnh viện vì sao? Vì anh không muốn sẽ vô tình gặp lại người anh không muốn gặp nhất trong tình trạng mình yếu đuối như vậy. Minh Phong là một bác sĩ, nhà anh có cả anh và mẹ anh là bác sĩ. Ba anh lại là viên chức nhà nước nên đó là lý do tại sao hai người họ mới khó khăn trong việc công khai tình cảm.

Thực ra cũng không tới mức phải trốn tránh, chỉ là nếu có thể vẫn không nên gặp thì vẫn hơn. Ngỡ là cùng một thế giới nhưng thực ra là không phải.

Tuấn Khải ở lại công ty tới hơn tám giờ tối để sắp xếp lại khối công việc anh nhận bàn giao trong ngày hôm nay. Công việc căn bản không quá khó nhưng khá nhiều và lộn xộn. Yêu cầu trong công việc anh cực kỳ cao, nếu thực sự phải nhúng tay vào thì nhất định phải làm cho thật gọn gàng.

Lúc chuẩn bị tắt máy tính anh suy nghĩ một lát thì quyết định đăng nhập email mà anh đã từng sử dụng trước lúc sang Úc. Cũng đã rất lâu rồi không nhìn tới, lần này về nước bất giác lại muốn mở lại.

Màn hình máy tính vừa chuyển trang liền đập vào mắt khoảng hơn hai mươi tin nhắn đều gửi đến từ cùng một địa chỉ. Anh click chuột mở ra tin nhắn mới nhất, hình như mới gửi vào tầm hai ngày trước.

"Chào Tuấn Khải,

Con vẫn khỏe chứ? Vài ngày nữa là Giáng Sinh rồi. Con bên đấy có ai đón ngày lễ này cùng con không? Mọi người rất nhớ con. Mong nhận được hồi âm từ con.

Cô Khoa."

Anh bị đứng hình tầm vài phút, vẫn tư thế ngồi không đổi đắn đo một lát rồi lại quyết định trả lời email. Lúc đi anh cũng không nghĩ mình sẽ được nhận những tin nhắn như thế này vào email. Bây giờ vẫn là nên trả lời mới đúng lẽ.

"Chào cô Khoa,

Con vẫn khỏe. Xin lỗi vì con mới vào lại email nên trước đó không trả lời được thư cho cô. Con đã về nước, sẽ ghé thăm mọi người. Cô vẫn ở địa chỉ cũ ạ hoặc nếu không hãy nhắn lại con nhé.

Tuấn Khải."

Bấm gửi xong anh liền ngữa lưng ra ghế thở dài một tiếng.

Thứ không thể trốn, chính là không thể nào trốn đi được...

Hot

Comments

Myhanhhuynh

Myhanhhuynh

haiio

2021-07-04

1

Hắc Thành

Hắc Thành

Uh tg

2021-04-30

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Café không bỏ đường.
2 Chương 2: Cặp bài trùng
3 Chương 3: Thực sự nhớ em
4 Chương 4: Giọng nói
5 Chương 5: Trưởng phòng mới
6 Chương 6: Năm trăm lẻ sáu và năm trăm mười hai.
7 Chương 7: Không thể nào nuốt trôi được sự trở lại này
8 Chương 8: Đi trễ
9 Chương 9: Trưởng phòng và phó phòng
10 Chương 10: Đoạn tin nhắn không ngờ
11 Chương 11: Sức hút đặc biệt
12 Chương 12: Tôi tin tưởng tôi, anh tin tưởng anh. Sau này cùng nhau vui vẻ hợp tác.
13 Chương 13: Nếu có thời gian thì gặp mặt một chút.
14 Chương 14: Anh ta chỉ là một tên mặt lạnh không hơn không kém.
15 Chương 15: Trở về thăm lại nơi thân thuộc.
16 Chương 16: Quyết tâm cắt đứt đoạn nhân duyên dày vò
17 Chương 17: Anh đã kết hôn?
18 Chương 18: Quà chào mừng có hồi âm.
19 Chương 19: Trái tim dần đập loạn nhịp?
20 Chương 20: Nhìn kiểu nào cũng thấy động lòng.
21 Chương 21: Coi như em thất hẹn với anh.
22 Chương 22: Chàng trai mãi mãi hai mươi tuổi.
23 Chương 23: Tắm chung đi!
24 Chương 24: Hôn!
25 Chương 25: Một chút cũng không nhớ
26 Chương 26: Chỉ là tai nạn!
27 Chương 27: Khởi hành
28 Chương 28: Chiếc vé
29 Chương 29: Mùi vị đặc biệt.
30 Chương 30: Pháo hoa xinh đẹp.
31 Chương 31: Cuối cùng cũng được gặp
32 Chương 32: Ánh mắt chạm ánh mắt
33 Chương 33: Tôi muốn kiểm tra.
34 Chương 34: Trái tim này, mày đập sai nhịp rồi
35 Chương 35: Toi chắc luôn rồi!
36 Chương 36: Bệnh
37 Chương 37: Có chết cũng không đi bệnh viện
38 Chương 38: Ngốc!
39 Chương 39: Hơi ấm.
40 Chương 40: Trần Nhân bị dọa.
41 Chương 41: Bệnh viện.
42 Chương 42: Cảm ơn cậu!
43 Chương 43: Lén hôn.
44 Chương 44: Trái đất này cũng quá là nhỏ đi.
45 Chương 45: Cậu chính là phiền phức.
46 Chương 46: Anh đã từng yêu ai chưa?
47 Chương 47: Tôi chưa từng thích con trai.
48 Chương 48: Khó chịu.
49 Chương 49: Tiệc.
50 Chương 50: Ra mặt.
51 Chương 51: Xác định quan hệ .
52 Chương 52: Là sự thật. Không phải giấc mơ.
53 Chương 53: Dọn nhà.
54 Chương 54: Anh sẽ dành cả đời còn lại để đối tốt với em (H)
55 Chương 55: Anh cũng quá thần kỳ rồi
56 Chương 56: Nhớ
57 Chương 57: Phú Quốc.
58 Chương 58: Trực tiếp phạt (H)
59 Chương 59: Hủ giấm chua bị bể.
60 Chương 60: Lời hứa!
61 Chương 61: Anh ta thích anh, em thích anh ta.
62 Chương 62: Lời em nói chính là nghiêm túc.
63 Chương 63: Người cậu ta thích!
64 Chương 64: Tránh mặt.
65 Chương 65: Xin lại vợ.!
66 Chương 43: Lén hôn.
67 Chương 66 phần 1: Cùng nhau. (H)
68 Chương 66 phần 2: Cùng nhau. (H+)
69 Chương 67: Sẽ hạnh phúc nếu là em.
70 Chương 68: Pháo hoa đêm ba mươi.
71 Chương 69: Anh cái gì cũng nhìn ra.
72 Chương 70: Phước Thành trở lại.
73 Chương 71: Thái độ khác lạ.
74 Chương 72: Hết hôm nay nữa thôi.
75 Chương cuối: Tỏ tình.
76 Ngoại truyện: Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (1)
77 Ngoại truyện : Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (2)
78 Ngoại truyện : Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (3)
79 Ngoại truyện : Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (cuối có H )
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Café không bỏ đường.
2
Chương 2: Cặp bài trùng
3
Chương 3: Thực sự nhớ em
4
Chương 4: Giọng nói
5
Chương 5: Trưởng phòng mới
6
Chương 6: Năm trăm lẻ sáu và năm trăm mười hai.
7
Chương 7: Không thể nào nuốt trôi được sự trở lại này
8
Chương 8: Đi trễ
9
Chương 9: Trưởng phòng và phó phòng
10
Chương 10: Đoạn tin nhắn không ngờ
11
Chương 11: Sức hút đặc biệt
12
Chương 12: Tôi tin tưởng tôi, anh tin tưởng anh. Sau này cùng nhau vui vẻ hợp tác.
13
Chương 13: Nếu có thời gian thì gặp mặt một chút.
14
Chương 14: Anh ta chỉ là một tên mặt lạnh không hơn không kém.
15
Chương 15: Trở về thăm lại nơi thân thuộc.
16
Chương 16: Quyết tâm cắt đứt đoạn nhân duyên dày vò
17
Chương 17: Anh đã kết hôn?
18
Chương 18: Quà chào mừng có hồi âm.
19
Chương 19: Trái tim dần đập loạn nhịp?
20
Chương 20: Nhìn kiểu nào cũng thấy động lòng.
21
Chương 21: Coi như em thất hẹn với anh.
22
Chương 22: Chàng trai mãi mãi hai mươi tuổi.
23
Chương 23: Tắm chung đi!
24
Chương 24: Hôn!
25
Chương 25: Một chút cũng không nhớ
26
Chương 26: Chỉ là tai nạn!
27
Chương 27: Khởi hành
28
Chương 28: Chiếc vé
29
Chương 29: Mùi vị đặc biệt.
30
Chương 30: Pháo hoa xinh đẹp.
31
Chương 31: Cuối cùng cũng được gặp
32
Chương 32: Ánh mắt chạm ánh mắt
33
Chương 33: Tôi muốn kiểm tra.
34
Chương 34: Trái tim này, mày đập sai nhịp rồi
35
Chương 35: Toi chắc luôn rồi!
36
Chương 36: Bệnh
37
Chương 37: Có chết cũng không đi bệnh viện
38
Chương 38: Ngốc!
39
Chương 39: Hơi ấm.
40
Chương 40: Trần Nhân bị dọa.
41
Chương 41: Bệnh viện.
42
Chương 42: Cảm ơn cậu!
43
Chương 43: Lén hôn.
44
Chương 44: Trái đất này cũng quá là nhỏ đi.
45
Chương 45: Cậu chính là phiền phức.
46
Chương 46: Anh đã từng yêu ai chưa?
47
Chương 47: Tôi chưa từng thích con trai.
48
Chương 48: Khó chịu.
49
Chương 49: Tiệc.
50
Chương 50: Ra mặt.
51
Chương 51: Xác định quan hệ .
52
Chương 52: Là sự thật. Không phải giấc mơ.
53
Chương 53: Dọn nhà.
54
Chương 54: Anh sẽ dành cả đời còn lại để đối tốt với em (H)
55
Chương 55: Anh cũng quá thần kỳ rồi
56
Chương 56: Nhớ
57
Chương 57: Phú Quốc.
58
Chương 58: Trực tiếp phạt (H)
59
Chương 59: Hủ giấm chua bị bể.
60
Chương 60: Lời hứa!
61
Chương 61: Anh ta thích anh, em thích anh ta.
62
Chương 62: Lời em nói chính là nghiêm túc.
63
Chương 63: Người cậu ta thích!
64
Chương 64: Tránh mặt.
65
Chương 65: Xin lại vợ.!
66
Chương 43: Lén hôn.
67
Chương 66 phần 1: Cùng nhau. (H)
68
Chương 66 phần 2: Cùng nhau. (H+)
69
Chương 67: Sẽ hạnh phúc nếu là em.
70
Chương 68: Pháo hoa đêm ba mươi.
71
Chương 69: Anh cái gì cũng nhìn ra.
72
Chương 70: Phước Thành trở lại.
73
Chương 71: Thái độ khác lạ.
74
Chương 72: Hết hôm nay nữa thôi.
75
Chương cuối: Tỏ tình.
76
Ngoại truyện: Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (1)
77
Ngoại truyện : Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (2)
78
Ngoại truyện : Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (3)
79
Ngoại truyện : Phước Thành - Trần Nhân: Số không và số một! (cuối có H )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play