Chương 4: Không có đâu

Khi Vân Mộng mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm trong phòng làm việc của Lục Cẩn Hiên, trên người còn đắp một cái áo dày. Cô choáng váng bò dậy, nắm lấy cái áo kia nhìn thử, buổi sáng đến phỏng vấn có thấy Lục Cẩn Hiên mặc nó. Nhớ đến anh ta, cô sợ hãi sờ lên cổ để kiểm tra. Da thịt ở cổ trơn mịn không có lấy một vết thương, vậy chẳng lẽ chuyện xảy ra trước đó lại là ảo giác sao? Không thể nào, cảm giác chân thật như thế…

Ngay lúc Vân Mộng đang bối rối, giọng của Lục Cẩn Hiên vang lên sau lưng cô:

“Tỉnh rồi?”

Vân Mộng sợ chết khiếp mà quay phắt lại, cô kinh hoảng nhìn chằm chằm vào mắt của Lục Cẩn Hiên, không phải màu đỏ, đó là màu hổ phách rất nhạt.

“Tôi làm cô sợ à?” Lục Cẩn Hiên lên tiếng giải thích: “Vừa rồi cô đột nhiên ngất xỉu, tôi định đưa cô đến bệnh viện nhưng công ty có chuyện gấp nên đã gọi bác sĩ riêng đến xem giúp cô, ông ấy nói cô không nên làm việc quá sức.”

Ngất xỉu ư? Vân Mộng nhíu mày. Đúng vậy, cô đã ngất trong vòng tay của người đàn ông này, nhưng chắc chắn không phải vì làm việc quá sức. Cô nhớ rõ như in cảm giác khi bị răng nanh của anh cắm vào, lúc đó thật sự rất đau, toàn thân cũng căng cứng không thể cử động được!

Thấy sắc mặt cô trắng xanh, Lục Cẩn Hiên quan tâm nói:

“Tôi sẽ gọi người đưa cô về trước, nghỉ ngơi đi, ngày kia sẽ bắt đầu làm việc.”

Vân Mộng đưa ánh mắt hoài nghi về phía người đàn ông trong phòng, khuôn mặt anh trước sau không hề có chút nao núng hay dao động, bình tĩnh đến mức khiến người khác khó chịu. Cô run run đứng lên, dù không hợp tình hợp lý khi phải nói thế này nhưng mà...

“Tôi muốn hủy hợp đồng.”

Lời của cô vừa cất lên, Lục Cẩn Hiên liền nhắc nhở:

“Cô chỉ vừa ký hợp đồng mấy tiếng trước.”

“Xin lỗi, vừa rồi tôi không được tỉnh táo nên mới ký, bây giờ tôi nghĩ lại rồi, không biết Lục tổng có thể cho tôi hủy hợp đồng không?”

Vân Mộng thấy rất bất an, cô không tin mình gặp ảo giác, nó rất chân thật, cô thậm chí còn ngửi được mùi máu thoang thoảng bên chóp mũi. Trực giác nói cho cô biết, cô cần tiền nhưng càng cần mạng hơn.

Trước yêu cầu vô lý của cô, Lục Cẩn Hiên không hề tức giận:

“Cũng được, nhưng cô phải bồi thường hợp đồng.”

Một câu nói đã đủ ép Vân Mộng vào khuôn khổ. Ký xong hợp đồng cô liền trở thành người của anh, muốn đi nào có dễ thế? Hơn nữa trong quá trình cô ngủ ở đây, anh đã tìm hiểu được hoàn cảnh gia đình của cô và bước đầu nắm được điểm yếu của cô. Cô rất thiếu tiền, nếu anh bắt cô bồi thường thì cô sẽ không có can đảm hủy hợp đồng nữa.

(Truyện đăng tải độc quyền trên noveltoon/mangatoon. Các nơi khác đều là ăn cắp chất xám.)

Đúng như những gì Lục Cẩn Hiên nghĩ, Vân Mộng thoáng cái đã lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nhìn mặt cô như ăn phải ớt cay, lúng túng một cách đáng yêu, anh bật cười:

“Được rồi, như vậy đi, tôi sẽ xem như chưa nghe thấy gì, ngày kia cô vẫn sẽ đến đây đi làm bình thường.”

Nói xong, anh đi đến chỗ Vân Mộng và vươn tay ra, động tác ấy làm cô sợ đến nỗi lùi về sau liên tiếp mấy bước. Bàn tay của anh khựng lại giữa không trung rồi chuyển hướng xuống sofa, nhặt áo ngoài của mình lên và khoác vào.

Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa, Lục Cẩn Hiên ra hiệu cho cô có thể đi:

“Tài xế sẽ đưa cô về.”

“Tôi có thể tự đi được.”

Vân Mộng cắn chặt răng, dè dặt đi về phía cửa. Bởi vì mất máu nhiều, cơ thể cô không chịu nổi mà lung lay suýt ngã. Đúng lúc đó, một cánh tay rắn chắc đưa ra ôm lấy eo cô:

“Tôi đưa cô ra xe.”

Sự va chạm nhẹ nhàng đủ để toàn thân Vân Mộng nóng lên, không phải vì cô xấu hổ hay gì, mà gần như là phản xạ có điều kiện của cơ thể khi tiếp xúc với Lục Cẩn Hiên. Cô cố gắng đứng thẳng dậy, lui ra khỏi vòng tay của anh rồi nói:

“Cảm ơn Lục tổng, tôi vẫn ổn.”

Vân Mộng vội vã đi nhanh tới trước, mở cửa bước ra.

Lục Cẩn Hiên ở phía sau nhìn theo bóng lưng yếu ớt của cô, giơ tay ra tính toán một chút, hôm nay là thứ ba, vậy thì bữa ăn kế tiếp vừa vặn là ngày kia, ngày đầu tiên cô đi làm.

...

Lúc này, Vân Mộng đã được tài xế riêng của Lục Cẩn Hiên hộ tống rời khỏi Lục thị. Cô siết chặt hai tay vào nhau, mơ mơ màng màng nhìn ra cửa sổ. Đầu óc cô bắt đầu rối tung lên, làm sao đây? Không thể hủy hợp đồng được, cô làm sao mà trả nổi tiền bồi thường!

Về đến nhà vào khoảng bốn giờ chiều, Vân Mộng mệt rã người. Từ lúc tỉnh dậy đến giờ cô luôn cảm thấy chóng mặt, không hiểu bản thân rốt cuộc bị gì.

Vân Mộng nằm dài trên chiếc giường nhỏ, co cụm thân thể rồi hít một hơi thật sâu, tự trấn an bản thân:

“Trên đời này làm gì có ma cà rồng chứ, chắc chắn là mình bị ảo tưởng rồi.”

Cô thà rằng bản thân bị mắc chứng hoang tưởng nặng, còn hơn tin là Lục tổng của tập đoàn Lục thị không phải người!

Đêm đó Vân Mộng khó khăn lắm mới ngủ được, nghỉ ngơi một buổi tối xong, ngày hôm sau vừa tỉnh giấc cô đã bắt đầu tra tài liệu về Lục Cẩn Hiên. Vẫn như trước ít ỏi, nhưng lần này vì cô chịu khó tìm hiểu nên nhiều thêm được vài dòng.

Lục Cẩn Hiên năm nay ba mươi tuổi, thừa kế tập đoàn Lục thị của cha mẹ để lại, từ nhỏ đến lớn đều rất nổi bật, từ ngoại hình đến thành tích đều được người người ngưỡng mộ.

Đó là tất cả, một mớ thông tin vô dụng, thậm chí không có lấy một tin đồn về ma cà rồng nào.

Bất giác sờ cổ một lần nữa, cầm lấy cái gương trên bàn soi thật kỹ, Vân Mộng rốt cuộc thở ra một hơi:

“Mình nghĩ nhiều rồi, có lẽ do căng thẳng kéo dài nên mới ngất trước mặt người ta…”

Trên đời này thật sự không có ma cà rồng đâu.

Hot

Comments

Vân Lương

Vân Lương

woa!!! woa chắc hay lắm đây???

2023-01-20

0

Thư

Thư

bánh cuốn quá

2022-01-31

0

👼👼👼anger👼👼👼

👼👼👼anger👼👼👼

cho mình hỏi nu9 bao nhiêu tuổi?

2021-12-09

0

Toàn bộ
Chapter
1 Giới thiệu sơ lược.
2 Chương 1: Ác mộng
3 Chương 2: Có từng yêu ai chưa?
4 Chương 3: Một tuần "cho ăn" hai lần
5 Chương 4: Không có đâu
6 Chương 5: Ngày đầu đi làm đã gặp rắc rối
7 Chương 6: Quên rồi sao?
8 Chương 7: Đặc quyền của “tình nhân”
9 Chương 8: Ở trên giường em có thể gọi tôi là Cẩn Hiên (H)
10 Chương 9: Họ Lục thối tha... (H)
11 Chương 10: Lục Tử Tiệp
12 Chương 11: Chỉ sờ thì không tính
13 Chương 12: Sự ghen tỵ của phụ nữ
14 Chương 13: Không cố ý
15 Chương 14: Tần Mạch
16 Chương 15: Lục Cẩn Hiên nghi ngờ
17 Chương 16: Ai làm?
18 Chương 17: Lục gia
19 Chương 18: Nửa huyết tộc nửa nhân loại
20 Chương 19: Sự đối lập của anh em Lục gia
21 Chương 20: Phát sốt
22 Chương 21: Đi thăm bệnh
23 Chương 22: Cánh cửa đáng thương
24 Chương 23: Bạn trai
25 Chương 24: Của em của anh?
26 Chương 25: Cảnh cáo
27 Chương 26: Tra nam!
28 Chương 27: Ở đây có một con sói đói
29 Chương 28: Con khốn!
30 Chương 29: Chuẩn bị tinh thần đi
31 Chương 30: Tử Tiệp đâu?
32 Chương 31: Nguy hiểm
33 Chương 32: Em không nên hỏi nhiều thì hơn
34 Chương 33: Tẩy ký ức
35 Chương 34: Đừng động vào cô ấy
36 Chương 35: Em sẽ xem như chưa biết gì hết
37 Chương 36: Tôi đói rồi!
38 Chương 37: Thợ săn tự do
39 Chương 38: Ba ủng hộ con
40 Chương 39: Chỉ vận động, tôi không cần máu
41 Chương 40: Làm bạn gái của anh
42 Chương 41: Đừng sợ, không có gì đâu
43 Chương 42: Lục Ảnh tức giận
44 Chương 43: Người phụ nữ kỳ lạ
45 Chương 44: Cà phê
46 Chương 45: Bị hạ độc
47 Chương 46: Lương Ninh!
48 Chương 47: Liên hôn
49 Chương 48: Loại người không sạch sẽ
50 Chương 49: Em có chắc là thích chị?
51 Chương 50: Tôi đi ngang qua thôi
52 Chương 51: Tớ yêu rồi
53 Chương 52: Đồ xúi quẩy
54 Chương 53: Anh dạy em cách dùng súng
55 Chương 54: Nghi ngờ
56 Chương 55: Thuốc kích dục
57 Chương 56: Nếu tôi là cô thì tôi sẽ không làm vậy đâu
58 Chương 57: Kế hoạch
59 Chương 58: Vì an toàn của em
60 Chương 59: Em nên cảm thấy may mắn vì em họ Lục
61 Chương 60: Thân phận thật sự của Phùng Linh An
62 Chương 61: Một cánh tay
63 Chương 62: Tần Mạch nhượng bộ
64 Chương 63: Nhỏ như vậy
65 Chương 64: Nắng nóng (H)
66 Chương 65: Ba chồng
67 Chương 66: Vandelisa
68 Chương 67: Thuốc dẫn
69 Chương 68: Con sẽ đưa anh ấy về ra mắt!
70 Chương 69: Chú già
71 Chương 70: Em vợ và anh rể
72 Chương 71: Chu Lệ uống say
73 Chương 72: Phiền thật đó
74 Chương 73: Chuyện không ngờ tới
75 Chương 74: Lý Bân ghé qua
76 Chương 75: Bị uy hiếp
77 Chương 76: Nghi lễ hồi sinh
78 Chương 77: Đuổi tới
79 Chương 78: Cô không phải Vân Mộng
80 Chương 79: Chủ nhân vĩ đại
81 Chương 80: Huyết tộc từ đất tổ tới
82 Chương 81: Sắp không phân rõ được nữa rồi
83 Chương 82: Lũ sâu bọ!
84 Chương 83: Ý thức của Vân Mộng vẫn còn
85 Chương 84: Cô ấy chắc chắn sẽ không làm vậy!
86 Chương 85: Vandelisa nổi giận
87 Chương 86:Trận chiến ở đất tổ
88 Chương 87: Giành lại quyền kiểm soát cơ thể
89 Chương 88: Em định làm gì?
90 Chương 89: Thời gian không còn nhiều nữa
91 Chương 90: Ước nguyện của Vandelisa
92 Chương 91: Chu Lệ hối hận
93 Chương 92: Anh rể
94 Chương 93: Mang thai rồi
95 Chương 94: Thời gian dự sinh
96 Chương 95: Một cặp
97 Chương 96: Ngày sinh
98 Chương 97: Hy sinh
99 Chương 98: Trận chiến kết thúc
100 Chương 99: Thu dọn tàn cuộc
101 Chương 100: Trở về
102 Chương 101: Yên bình
103 Chương 102: Trời đất chứng giám (END)
104 Chương 103: Ngoại truyện (1)
105 Chương 104: Ngoại truyện (2)
106 Chương 105: Ngoại truyện (3)
107 Lời cuối.
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Giới thiệu sơ lược.
2
Chương 1: Ác mộng
3
Chương 2: Có từng yêu ai chưa?
4
Chương 3: Một tuần "cho ăn" hai lần
5
Chương 4: Không có đâu
6
Chương 5: Ngày đầu đi làm đã gặp rắc rối
7
Chương 6: Quên rồi sao?
8
Chương 7: Đặc quyền của “tình nhân”
9
Chương 8: Ở trên giường em có thể gọi tôi là Cẩn Hiên (H)
10
Chương 9: Họ Lục thối tha... (H)
11
Chương 10: Lục Tử Tiệp
12
Chương 11: Chỉ sờ thì không tính
13
Chương 12: Sự ghen tỵ của phụ nữ
14
Chương 13: Không cố ý
15
Chương 14: Tần Mạch
16
Chương 15: Lục Cẩn Hiên nghi ngờ
17
Chương 16: Ai làm?
18
Chương 17: Lục gia
19
Chương 18: Nửa huyết tộc nửa nhân loại
20
Chương 19: Sự đối lập của anh em Lục gia
21
Chương 20: Phát sốt
22
Chương 21: Đi thăm bệnh
23
Chương 22: Cánh cửa đáng thương
24
Chương 23: Bạn trai
25
Chương 24: Của em của anh?
26
Chương 25: Cảnh cáo
27
Chương 26: Tra nam!
28
Chương 27: Ở đây có một con sói đói
29
Chương 28: Con khốn!
30
Chương 29: Chuẩn bị tinh thần đi
31
Chương 30: Tử Tiệp đâu?
32
Chương 31: Nguy hiểm
33
Chương 32: Em không nên hỏi nhiều thì hơn
34
Chương 33: Tẩy ký ức
35
Chương 34: Đừng động vào cô ấy
36
Chương 35: Em sẽ xem như chưa biết gì hết
37
Chương 36: Tôi đói rồi!
38
Chương 37: Thợ săn tự do
39
Chương 38: Ba ủng hộ con
40
Chương 39: Chỉ vận động, tôi không cần máu
41
Chương 40: Làm bạn gái của anh
42
Chương 41: Đừng sợ, không có gì đâu
43
Chương 42: Lục Ảnh tức giận
44
Chương 43: Người phụ nữ kỳ lạ
45
Chương 44: Cà phê
46
Chương 45: Bị hạ độc
47
Chương 46: Lương Ninh!
48
Chương 47: Liên hôn
49
Chương 48: Loại người không sạch sẽ
50
Chương 49: Em có chắc là thích chị?
51
Chương 50: Tôi đi ngang qua thôi
52
Chương 51: Tớ yêu rồi
53
Chương 52: Đồ xúi quẩy
54
Chương 53: Anh dạy em cách dùng súng
55
Chương 54: Nghi ngờ
56
Chương 55: Thuốc kích dục
57
Chương 56: Nếu tôi là cô thì tôi sẽ không làm vậy đâu
58
Chương 57: Kế hoạch
59
Chương 58: Vì an toàn của em
60
Chương 59: Em nên cảm thấy may mắn vì em họ Lục
61
Chương 60: Thân phận thật sự của Phùng Linh An
62
Chương 61: Một cánh tay
63
Chương 62: Tần Mạch nhượng bộ
64
Chương 63: Nhỏ như vậy
65
Chương 64: Nắng nóng (H)
66
Chương 65: Ba chồng
67
Chương 66: Vandelisa
68
Chương 67: Thuốc dẫn
69
Chương 68: Con sẽ đưa anh ấy về ra mắt!
70
Chương 69: Chú già
71
Chương 70: Em vợ và anh rể
72
Chương 71: Chu Lệ uống say
73
Chương 72: Phiền thật đó
74
Chương 73: Chuyện không ngờ tới
75
Chương 74: Lý Bân ghé qua
76
Chương 75: Bị uy hiếp
77
Chương 76: Nghi lễ hồi sinh
78
Chương 77: Đuổi tới
79
Chương 78: Cô không phải Vân Mộng
80
Chương 79: Chủ nhân vĩ đại
81
Chương 80: Huyết tộc từ đất tổ tới
82
Chương 81: Sắp không phân rõ được nữa rồi
83
Chương 82: Lũ sâu bọ!
84
Chương 83: Ý thức của Vân Mộng vẫn còn
85
Chương 84: Cô ấy chắc chắn sẽ không làm vậy!
86
Chương 85: Vandelisa nổi giận
87
Chương 86:Trận chiến ở đất tổ
88
Chương 87: Giành lại quyền kiểm soát cơ thể
89
Chương 88: Em định làm gì?
90
Chương 89: Thời gian không còn nhiều nữa
91
Chương 90: Ước nguyện của Vandelisa
92
Chương 91: Chu Lệ hối hận
93
Chương 92: Anh rể
94
Chương 93: Mang thai rồi
95
Chương 94: Thời gian dự sinh
96
Chương 95: Một cặp
97
Chương 96: Ngày sinh
98
Chương 97: Hy sinh
99
Chương 98: Trận chiến kết thúc
100
Chương 99: Thu dọn tàn cuộc
101
Chương 100: Trở về
102
Chương 101: Yên bình
103
Chương 102: Trời đất chứng giám (END)
104
Chương 103: Ngoại truyện (1)
105
Chương 104: Ngoại truyện (2)
106
Chương 105: Ngoại truyện (3)
107
Lời cuối.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play