Sau một hồi tự mình nói tự mình nghe cuối cùng cậu quyết định thủ tiêu nam Chính là xong .Ko cần biết trước cốt truyện cậu cũng có thể sống
Bạch Nhược Hàn : tôi sẽ sống và tiêu diệt nam chính rồi còn nữ chính thì... nên diệt không ta
thấy giới thiệu nữ chính đẹp hay là mình cướp nữ chính luôn ta
quyết định vậy đi
*Sau này đổi thành cướp nam chính khỏi tay nữ chính *
chạy lâu như vậy kết quả là cậu lạc rồi ko biết đường về rồi sao
trời bây giờ cũng đã về chiều ánh nắng cũng không còn gay gắt như lúc trưa nữa rồi, ánh nắng vàng dịu nhẹ đúng thật rất đẹp
cậu đi thẳng tiếp một hồi đi đến gần vách núi thì nhìn thấy mặt trời lặn, ở hiện đại ít khi cậu ra ngoài ngắm cảnh. Đọc trong nhiều truyện, tiểu thuyết ngôn tình thì thấy cảnh này nam chính và nữ chính hay ngồi tựa nha nói chuyện rồi hôn luôn nhưng giờ cậu không phải nam chính cũng không có nữ chính bên cảnh cảm thấy thật lạc lõng làm sao vậy đó
Bạch Nhược Hàn : cảnh thì đẹp mà ko có người bên cảnh cùng ngắm chán thật đó
Cậu định ngồi xuống ngắm cảnh thì Cố Phong Thiên đi đến hù cậu 1 cái làm cậu rơi xuống vách đá may mà y nhanh tay bắt được tay cậu nhưng cả 2 lại rơi xuống dưới luôn rồi giờ cả 2 đang loay hoay làm sao mà lên đc .Nhưng cậu cũng cứ trách y làm cậu rơi xuống đây.
Bạch Nhược Hàn : Tất cả là tại huynh nếu huynh không hù ta thì cũng đâu đến mức cả 2 rơi xuống đây
giờ phải làm sao đây chứ
Cố Phong Thiên : giờ cũng khá tối rồi hay là ở đây một đêm ngày mai về cũng đc
Bạch Nhược Hàn : k-kh....
cậu định nói không được nhưng nghĩ lại nếu ở đây ra tay thủ tiêu nam chính thì đại thành công luôn rồi còn gì nữa vậy là đồng ý ở lại đêm nay
trời bắt đầu tối dần y và cậu tìm được một hang động nhỏ gần đó nên ở tạm, y đi xung quanh tìm cái gì đó ăn còn cậu thì ở lại nhóm lửa
Bạch Nhược Hàn : sao lửa ở cổ đại lại khó nhóm như vậy chứ, trước kia chỉ cần bật bếp cái là xong giờ thì ngồi đây làm như người tối cổ vậy nè
Sau một hồi vừa mắng vừa nhóm lửa thì cuối cùng cũng có ít khói bay lên, thấy vậy cậu đắc ý xoay mạnh tay hơn và lần đầu tiên cậu làm ra ngọn lửa theo cái kiểu này đúng là một chiến công đáng mừng mà
Bạch Nhược Hàn : haha cuối cùng thì ông đây cũng làm đc rồi.
Mình đúng là thiên tài mà, giỏi quá đi thôi...
Cậu đang tự luyến trầm trọng thì y đã đứng ngoài cửa động cười nhẹ một cái. Nhưng cái nụ cười này là sao đáng sợ quá đi
Có lẽ ai đó vẫn chưa biết có người nhìn nên vẫn tiếp tục hất tóc tự luyến một hồi nữa mới thôi
Sau khi cậu không nói nữa thì y cũng bước vào trên tay có cầm chút trái cây và 1 con gà rừng đã vặt sạch lông, không chỉ có lông mà cả da gà cũng ko còn luôn chứ nói gì đến lông. Cậu nhìn thấy khi đi ra khỏi hang y ăn mặc khá đẹp, chỉnh tề nhưng khi quay lại y không khắc gì con chim rụng lông. Nhìn y mà cậu nhịn cười ko nổi
Bạch Nhược Hàn :ha ha Cố Phong Thiên đừng nói nói tôi là huynh đánh nha với con gà đó nha bây giờ trông huynh không khác gì con chim rụng lông đâu.
Cô Phong Thiên : cái đó tôi.... chỉ là tại nó xông lên trước chứ bộ
Cậu nghe xong mà không nhịn được cười
Bạch Nhược Hàn : “không phải đó chứ nam chính sao lại như vậy, không phải phần giới thiệu nói hắn lạnh lùng, quả quyết sao lại có cái bộ mặt đáng yêu này chứ. Chắc mình là người đầu tiên thấy mặt này của nam chính quá thật là hân hạnh ”
Updated 77 Episodes
Comments
ttt ttt
....
2021-08-27
0
ttt ttt
...
2021-08-27
0