Đàm Huyên Ngọc trở về nhà liền vào phòng tắm, dùng nước sạch để đầu óc tỉnh táo. Nếu không phải ngày hôm ấy, hắn say rượu rồi tưởng nhầm cô là người khác, sau đó cưỡng ép cô thì cô cũng không có thai. Ấy vậy mà sau đó hắn chẳng nhớ gì, cô cũng bị deadline đè mà quên mất mua thuốc tránh thai. Đúng, là cô đã hại chết con của mình.
Cô mặc một bộ quần áo lụa đi ra thì thấy hắn ngồi trên giường, cô ung dung bước đến bàn trang điểm sấy tóc, xem hắn như không khí.
Hắn bị bơ nên rất khó chịu. Lại giật cái máy sấy tóc khỏi tay cô:
- Sao cô có thể bình thản như vậy?
Đầu cô hiện lên vài dấu chấm hỏi to đùng. Thằng cha này bị điên à? Tâm của cô lúc này cũng đã chết, không còn gì vướng bận hắn nữa, hắn chẳng phải nên vui rồi đi tìm tình nhân hay sao?
- Không bình thản chẳng lẽ nháo nhác rồi khóc to lên à. Anh bị dở hay gì?
- Cô...được lắm
Nói rồi hắn xốc cô ném xuống giường, cả người đè lên. Cô giãy dụa:
- Anh bị điên à, buông tôi ra.
- Tôi chợt nhận ra chúng ta kết hôn đã lâu nhưng chưa thực hiện nghĩa vụ vợ chồng. Chả trách Kỷ Phu Nhân thèm hơi trai đến thế
- Anh ngậm miệng, có phải ai cũng dơ bẩn như anh đâu
Kỷ Ngạn Thần tức giận, sức lực cũng tăng lên, tựa như có thể bóp nát tay cô. Mẹ nó chứ, cô cư nhiên mắng hắn dơ bẩn.
- Được thôi, tôi sẽ cho cô xem thế nào là dơ bẩn.
Tiếng áo quần bị xé vang lên, chẳng mấy chốc thân thể cô đã hiện lên trước mắt hắn không thiếu một chỗ nào.
- Chả trách… cơ thể cô lẳng lơ vậy mà
Cô sợ hãi tột cùng, liều mạng dãy dụa. Cái cảm giác như có hàng nghìn ở cỗ xe cán qua ấy, một lần trải qua là quá đủ. Nước mắt cô như từng hạt pha lê rơi xuống, nó thật nặng. Nhưng sức nặng ấy cũng chẳng là gì so với thú tính đã được bộc phát. Hắn không có dạo đầu gì tiến thẳng vào người cô.
Cảm giác khô khốc, đau đớn khiến cô lịm đi, mặc hắn làm gì thì làm, cô chẳng còn sức mà chống cự…
____________________________________________
Sáng hôm sau
Hắn tỉnh dậy vì lạnh, không phải vì thời tiết mà vì hơi lạnh toát ra từ người bên cạnh. Hắn đã làm gì thế này. Hôm qua lỡ uống chén rượu mà hôm nay...khắp người cô đều là vết bầm tím, thoang thoảng trong không khí là mùi máu tanh nồng. M...á...u
Hắn vội vàng lật tung chăn lên thì thấy hạ thân cô không ngừng chảy máu, nó như đóa hoa Bỉ nhanh trên ga giường trắng tinh. Chết tiệt, hắn quên mất cô mới làm phẫu thuật lấy đứa bé ra.
Người nổi tiếng bình tĩnh trên thương trường như hắn giờ đây cũng chẳng giữ nổi được bình tĩnh, run rẩy gọi cho bác sĩ riêng
Kỷ Ngạn Thần đứng ngoài cửa phòng chờ đợi.
1 tiếng sau, bác sĩ Tô bước ra, đầu túa ra những giọt mồ hôi lạnh:
- Tôi không hiểu nổi cậu đang suy nghĩ cái gì nữa. Vợ thì mới phá thai mà lôi ra hành hạ đến chết đi sống lại, cậu còn có tình người không hả?
Bà là bạn thân của mẹ Kỷ, chứng kiến hắn trưởng thành. Bà không khỏi ngán ngẩm lắc đầu:
- Tuổi trẻ đương nhiên sẽ phạm phải lỗi lầm. Tuy nhiên chẳng phải lỗi lầm nào cũng sẽ được tha thứ. Cậu phải biết quý trọng, đừng để đánh mất rồi hối hận cũng không kịp.
- Cháu biết rồi. Quản gia Lý, tiễn bác sĩ Tô
Hắn đứng ngoài cửa hồi lâu rồi bước vào, cô vẫn còn đang ngủ. Khuôn mặt cô nhợt nhạt, tái mét, nhìn không có chút sinh khí nào. Cô ngủ không ngon: Khoé miệng và mắt cứ giật liên hồi, hai tay khua loạn trong không khí, thổn thức khe khẽ:
- Con, con ơi
Đàm Huyên Ngọc choàng tỉnh giấc, cả người đau điếng. Trong mơ, con của cô cứ níu lấy tay cô, hỏi cô sao lại bỏ nó, sao lại nhẫn tâm để nó không thể nhìn ánh mặt trời. Nó khóc rồi bay đi, biến mất vào hư vô.
Đến khi hoàn hồn thì cảm nhận được ánh mắt nóng rực của ai đó nhìn chằm chằm vào mình. Đàm Huyên Ngọc lạnh giọng, không chút sợ hãi:
- Anh thỏa mãn rồi chứ?
- Sao cơ?
- Buông tha cho tôi, không phải cả hai đều sẽ tự do sao?
Hắn trong mơ cũng chẳng ngờ được, người đàn bà bất chấp mọi thủ đoạn để kết hôn với hắn nay lại cầu xin hắn buông tha. Đúng là...
- Đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa
- Ly hôn đi
- Chưa phải lúc
- Tại sao?
- Tôi chơi đùa cô chưa đủ
Hắn nói rồi liên đi một mạch ra khỏi phòng. Hắn cũng chẳng hiểu nổi, bản thân mình chẳng muốn ly hôn...ít nhất là lúc này.
———————————————————————
Mấy ngày sau, Kỷ Ngạn Thần gần như không trở về nhà. Cô quay lại cuộc sống bình thường trước đây, ngày thì đi làm, tối về thì viết tiểu thuyết. Nếu không có hắn, công việc của cô cũng đủ để ăn ngon mặc đẹp cả đời, không phải phụ thuộc vào ai.
Tiếng xe truyền đến, hắn trở về. Cô vốn muốn lên lầu thì thấy bên cạnh hắn là một người phụ nữ với cùng thiếu vải, ngực và mông được bơm silicon căng mọng, mặt trét cả tấn phấn tạ son. Cô ta ra vẻ giả trân:
- Chào Đàm tiểu thư, hôm nay khách sạn hết phòng, đành tá túc nhà mình một hôm.
- …
Cô nhắm mắt chuẩn bị ngủ thì phòng bên xuất hiện những âm thanh hỗn loạn, phòng này trước đây để trống, người này hẳn là cố tình đây.
- aaaaa, Thần….nhẹ một chút
- …
- Sâu nữa đi
- …
Tiếng gầm gừ của đàn ông và rên rỉ của phụ nữ hoà trộn vào nhau, thật ghê tởm. Đàm Huyên Ngọc thấy ngột ngạt trong người, mặc thêm áo choàng rồi ra đi ra vườn hoa.
____________________________________________
Vườn hoa
Giữa một rừng Cẩm Tú Cầu, Đàm Huyên Ngọc ngồi trên chiếc xích đu, thả hồn theo mây gió. Cô thích cẩm tú cầu- một loài hoa mang nhiều ý nghĩa đẹp, chẳng hạn như lạnh lùng nhưng chân thành trong tình yêu...Những bông hoa này được chính tay cô vun trồng, chăm sóc từ khi về Kỷ Gia làm dâu, kể ra cũng đã được 3 tháng.
Cảnh và sắc ở đây đều thật tuyệt mĩ, thật giống như chốn bồng lai tiên cảnh. Cô thẩn thơ, không biết có ánh mắt theo dõi mình từ lúc nào.
Updated 41 Episodes
Comments
Táo🍏[ Tùng Lemon🍋 ]
ngược thế
nhưng tôy hơi bị thích à nha 😂😂😂😂
2021-06-14
4
Jinha
Na9 là bắc phoi à.-. ầu nâu=)))
2021-06-06
1
Uchiha Chidori
nam chính yêu nữ chính nhưng chưa biết mà lại tổn thương cô ấy. sau này nếu biết tình yêu rồi thì sẽ càng đau khổ hơn nha~ sau này ngược tra cho đã
2021-06-06
21