CHƯƠNG 18: QUÂN BINH LÀM CÀN

Túc Kỳ có chút ngạc nhiên, nơi thi hành án tử của quốc gia vốn dĩ phải được bảo mật thật nghiêm mới đúng. Thế mà Hoắc Kiến Trương lại muốn dẫn một người ngoài như cô đến đó để làm gì?

Hàng loạt câu hỏi liên tục xuất hiện trong não bộ của cô, cuối cùng đành nuốt lại tò mò, không hỏi thêm gì nữa.

Đây là lần đầu tiên Túc Kỳ được tận mắt trông thấy Hoắc Kiến Trương mặc quân phục. Màu áo xanh thẫm đặc trưng của quân đội, phần cổ bẻ đính hai dải huy hiệu dọc trên cầu vai, ôm sát từng đường nét cường tráng trên cơ thể của Hoắc Kiến Trương, khiến anh không chỉ trở nên đạo mạo, nghiêm túc mà còn toát ra khí chất vô cùng quyền lực. Trái ngược hoàn toàn với tính cách cầm thú, tàn độc mà Túc Kỳ phải miễn cưỡng tiếp xúc.

Anh đang cài cúc áo, thấy Túc Kỳ im lặng liền đảo mắt nhìn cô. Người con gái này đứng tựa lưng vào tường, hàm răng trắng đều tăm tắp đang cắn cắn môi dưới, lông mày thanh tú nhíu chặt lại, đăm chiêu suy nghĩ rất lâu.

Môi mỏng Hoắc Kiến Trương cong nhẹ, động tác cài nút áo cũng dừng lại. Anh chỉ một ngón tay về phía Túc Kỳ, ra hiệu cho cô bước gần tới bên mình.

- Cài khuy áo cho tôi!

Túc Kỳ khó hiểu nhìn anh, hất cằm thắc mắc:

- Chỉ còn một chiếc khuy nữa, sao anh không tự cài nốt đi!

Hoắc Kiến Trương không nói hai lời, trực tiếp dùng tay tháo sạch hàng khuy áo vừa mới cài, vênh mặt đáp:

- Ồ! Mắt nào của cô trông thấy tôi đã cài sắp xong? Hửm?!

- Anh... Anh!

Túc Kỳ câm nín, đành miễn cưỡng đưa tay chạm lên ngực Hoắc Kiến Trương, cẩn thận giúp anh cài lại từng chiếc khuy áo.

Hoắc Kiến Trương cao một mét chín, hơn hẳn Túc Kỳ hai cái đầu. Thân hình cao lớn, bờ vai rộng rãi, cơ bụng cuồn cuộn khẽ phập phồng theo từng nhịp thở. Túc Kỳ phải kiễng chân lên cao mới có thể với tới hàng khuy đầu tiên.

Anh lặng lẽ quan sát từ trên cao, thấy cô gái nhỏ khổ sở kiễng chân, mấy lần suýt té, không nhịn được liền tỏ ý chán ghét, hất tay cô ra khỏi ngực mình.

- Thấp như thế này, sau nòi giống nhà họ Hoắc cũng nấm lùn như vậy thì chết với tôi!

Túc Kỳ nghe không rõ, ngửa cổ hỏi lại anh:

- Anh nói gì cơ?

Tuy nhiên, Hoắc Kiến Trương không đáp, luồn hai bàn tay cứng nhắc sang vòng eo thon nhỏ của cô, đoạn nhấc bổng Túc Kỳ lên cao. Túc Kỳ bám chặt lấy hai cánh tay cơ bắp của anh, còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra liền bị Hoắc Kiến Trương đặt ngồi lên bàn ăn.

- Tiếp tục đi!

Hoắc Kiến Trương hơi chúi đầu gối chân, nhàn nhạt ra lệnh. Vì Túc Kỳ được anh bế ngồi lên bàn nên chiều cao cũng được cải thiện ít nhiều, vừa tầm hơn. Cô cúi đầu, lúi húi cài tiếp khuy áo cho anh. Ở khoảng cách gần như thế này, cơ thể cường tráng của Hoắc Kiến Trương như đang phủ lên toàn bộ thân thể nhỏ bé Túc Kỳ.

Cả hai người đều im lặng phăng phắc. Chờ tới khi xong việc, Hoắc Kiến Trương còn rất thỏa mãn mà vươn tay về phía cô, đem Túc Kỳ đặt ngồi lên đùi mình.

- Buông ra! Ở đây có rất nhiều người!

Cô bị anh giữ chặt, ngồi trên đùi anh ngay trước mặt quản gia và một số người giúp việc, tâm trạng vô cùng xấu hổ.

Hoắc Kiến Trương không thèm để tâm, đưa khuôn mặt tuấn mỹ ghé sát lên vành tai cô, chóp mũi cao vút còn đê tiện mà cọ cọ lên má Túc Kỳ:

- Vừa xong, có phải cô đang suy nghĩ, khi Thừa tướng đây khoác lên mình bộ quân phục này trông thật đẹp trai, phải không?

Túc Kỳ há hốc miệng, muốn phản bác lại, nhưng Hoắc Kiến Trương đâu để cho cô kịp nói, lập tức chế giễu:

- Nên nhớ, sau khi bộ quân phục này được cởi ra, cô sẽ trở thành món ăn của tôi! Mọi lúc, mọi nơi!

Túc Kỳ mơ màng còn nghe được tiếng cười khẽ của anh. Đến lúc bị Hoắc Kiến Trương bắt ngồi lên xe oto, cô vẫn còn chưa hoàn hồn.

Quảng trường Chung Niệm Sơ nằm về phía Đông thành phố. Tốc độ lái xe của Hoắc Kiến Trương đạt đến trình độ thượng thừa, lao vun vút trên mọi cung đường ngoằn ngoèo, nhiều lần khiến Túc Kỳ sợ xanh mặt, hai bàn tay bấu chặt lấy đai an toàn.

Vì đây là nơi thi hành án tử cho các phạm nhân chịu trọng tội nên Chung Niệm Sơ được rào chắn rất kỹ lưỡng, nằm tách biệt hẳn với lòng thành phố. Bốn phía xung quanh bao phủ bởi cây cối rậm rạp, còn tồn tại cả sườn núi thoai thoải nằm ở góc quảng trường, được chọn làm nơi tập bắn cho các quân sĩ.

Chiếc Maybach đen bóng phóng nhanh vào bãi đỗ xe. Hoắc Kiến Trương mở cửa bước xuống, lập tức quân sĩ đều cúi rạp đầu, nghiêm trang giơ tay chào .

Gương mặt tuấn mỹ của anh vô cùng lạnh nhạt, ngay cả liếc nhìn họ, Hoắc Kiến Trương cũng chỉ gật nhẹ đầu, sau đó bước thẳng qua.

Túc Kỳ lẽo đẽo đi theo phía sau anh. Quân nhân vô cùng đông đúc, đang chăm chỉ tập luyện, còn có cả những phạm nhân mặc áo tù màu cam, chưa đến ngày xử án đều bị đem ra chân núi lao động khổ sai.

Nhìn thấy màu áo tù quen thuộc, ký ức bốn năm về trước lại trở về trong trí nhớ của Túc Kỳ. Ba năm đó, cô thân đơn thế độc, gồng mình chống chọi lại những cú đòn bắt nạt của đám phạm nhân hung hăng xung quanh. Cũng trong suốt ba năm ấy, cha mẹ và em gái cô chưa bao giờ chịu đến thăm Túc Kỳ, dù chỉ một lần.

- Muốn đến trường bắn không?

Hoắc Kiến Trương nghiêng đầu nhìn cô, lạnh nhạt hỏi.

Từ trước tới nay, Túc Kỳ vốn rất sợ tiếng nổ chói tai của súng đạn. Do vậy, ngay khi anh nhắc đến trường bắn, cô lập tức lắc đầu từ chối.

- Không cần! Tôi sẽ đi xung quanh để quan sát nơi này một lần!

Hoắc Kiến Trương cũng không hỏi gì thêm, quay người cất bước đi thẳng.

Đợi anh khuất xa, Túc Kỳ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Cô hít sâu một hơi, tự mình đi dạo xung quanh khuôn viên quảng trường Chung Niệm Sơ. Không ngờ phía quân đội lại lập nên một nơi rộng lớn như thế này, tất cả chỉ để thực hiện án tử cho phạm nhân là chính.

Một vài quân sĩ đi qua Túc Kỳ, liên tục đảo mắt nhìn cô, âm thầm khen ngợi trước sắc đẹp kiều diễm. Tuy nhiên, họ không dám làm càn, bởi trông thấy Túc Kỳ đi theo Thừa tướng nên chỉ đành dám ngắm cô từ phía xa.

Càng đi sâu về phía sau quảng trường, Túc Kỳ càng nghe thấy một vài tiếng động lạ. Cô nhẹ nhàng đứng nép người về phía bức rào chắn, ghé đầu nhìn sang, phát hiện năm quân nhân súng giắt bên hông đang không ngừng chỉ trỏ, chửi bới phạm nhân.

Những phạm nhân trước mặt này đều là nữ, gồm tám người, được xếp thành hai hàng đều nhau. Mỗi khi nam quân nhân cắt đầu đinh lên tiếng gọi, lần lượt các nữ tù sẽ đi lên phía trên, ngoan ngoãn quỳ rạp xuống dưới chân anh ta.

Túc Kỳ không hiểu họ đang làm gì. Bởi nơi này nằm khuất trong quảng trường, lại còn bị rào chắn che trước, nếu không để ý sẽ chẳng ai phát hiện ra.

- Có muốn tao đánh gãy răng hay không? Mau ngậm cái miệng chó lại!

Quân nhân cắt đầu đinh kia tên là Mộ Đàn, là một chỉ huy trưởng, phụ trách chỉ huy bộ phận tù nhân nhỏ làm việc, cụ thể ở đây đó là trồng rau theo khu vực đã được phân phó.

Nữ tù Phổ Yên quỳ rạp trên đất, tuổi đời còn khá trẻ, khuôn mặt xinh đẹp mọng nước, cay đắng trả lời:

- Xin lỗi, ngài Mỗ! Lần sau tôi không dám cãi lại nữa!

Phổ Yên vừa dứt lời, cả người liền bị Mộ Đàn dùng lực túm lấy cổ áo, kéo thốc lên cao, sau đó ném mạnh lên chiếc bàn gỗ mốc meo bên cạnh.

Lập tức, những tù nhân còn lại đều cúi rạp đầu xuống, không dám nhìn lên. Dường như, họ đều đã quá quen thuộc với sự việc này.

Diễn biến xảy ra tiếp theo khiến Túc Kỳ sửng sốt tới nghẹn họng, chân tay lập tức cứng ngắc, mặt cắt không còn giọt máu.

Hai nam quân nhân khác đem Phổ Yên nằm úp trên bàn, mỗi người giữ một bên tay Phổ Yên. Kẻ còn lại thuần thục dùng lực tụt quần của cô xuống, để lộ bờ mông căng tròn, trắng muốt, lồ lộ trước con mắt của bao người.

Mộ Đàn nhanh chóng kéo khóa quần, lôi ra vật tượng trưng đã vươn cao, tay còn lại giữ chặt lấy eo Phổ Yên, sau đó tàn nhẫn thúc ép cô từ phía đằng sau.

- Chó chết!

Túc Kỳ lúc này mới lấy được bình tĩnh, căm tức tới cực điểm, co chân đạp tung rào chắn mỏng, hét ầm lên về phía Mộ Đàn:

- Mau thả cô ấy ra!!!

Mộ Đàn vẫn liên tục làm càn trong thân thể Phổ Yên. Cô rất cam chịu, những chuyện như thế này xảy ra thường xuyên, không còn xa lạ gì nữa.

Nghe tiếng hét, đám người giật mình. Mộ Đàn gấp gáp rút ra khỏi cơ thể Phổ Yên, trừng mắt nhìn về phía Túc Kỳ, gằn giọng hỏi gã quân sĩ bên cạnh:

- Cô ta là ai?

Hot

Comments

My love is this

My love is this

:)) ông nam chính đang nói t à

2024-03-21

0

kim anh tran

kim anh tran

mau thả cô ấy ra,,ngươi vô liêm sỉ đồ biên thái quá

2024-02-14

0

Memm Zan✨

Memm Zan✨

vô liêm sỉ

2023-12-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 01: BA NĂM TÙ GIAM
2 CHƯƠNG 02: ÂM MƯU KHÔNG THỂ NGỜ
3 CHƯƠNG 03: CƠN ÁC MỘNG
4 CHƯƠNG 04: KHÔNG CẦN DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ
5 CHƯƠNG 05: BỘ MẶT GIẢ TẠO
6 CHƯƠNG 06: NGƯỜI LẠ KHÔNG MỜI
7 CHƯƠNG 07: QUỲ TÔI MỘT LẠY
8 CHƯƠNG 08: THẬT ĐÁNG THƯƠNG!
9 CHƯƠNG 09: THUỐC TRÁNH THAI KHẨN CẤP
10 CHƯƠNG 10: HỦY VAI NỮ CHÍNH
11 CHƯƠNG 11: TO GAN CHỬI BẬY
12 CHƯƠNG 12: CHẬC... CÔ GIỎI LẮM!
13 CHƯƠNG 13: LUCKY MẤT TÍCH
14 CHƯƠNG 14: DỤ DỖ ĐẾN PHÒNG NGỦ
15 CHƯƠNG 15: TÔI HỨA CHỈ ÔM THÔI
16 CHƯƠNG 16: LÉN LÚT BÔI THUỐC
17 CHƯƠNG 17: QUẢNG TRƯỜNG CHUNG NIỆM SƠ
18 CHƯƠNG 18: QUÂN BINH LÀM CÀN
19 CHƯƠNG 19: LOẠI NGƯỜI NHƯ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM THIẾU TƯỚNG
20 CHƯƠNG 20: ÉP QUỲ TRÊN MỘ
21 CHƯƠNG 21: CƯỠNG ĐOẠT TRÊN XE
22 CHƯƠNG 22: GÃ KHỐN NÀY!
23 CHƯƠNG 23: TÔI GIẾT CHẾT ANH
24 CHƯƠNG 24: SỰ TÀN ĐỘC CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
25 CHƯƠNG 25: TIN TỨC CHẤN ĐỘNG TỪ QUÊ NHÀ
26 CHƯƠNG 26: ĐÓN CÔ VỀ
27 CHƯƠNG 27: ƯM... TÔI MUỐN CÔ!
28 CHƯƠNG 28: ÂN ÁI HOAN LẠC
29 CHƯƠNG 29: CÔNG KÍCH ĐỈNH ĐIỂM
30 CHƯƠNG 30: ÉP KÝ GIẤY BÁN THÂN
31 CHƯƠNG 31: LẦN SAU CÒN DÁM KHÔNG?
32 CHƯƠNG 32: ĐỪNG LÀM TÔI CÁU
33 CHƯƠNG 33: CHỈ LÀ ĐỒ CHƠI, CHƠI CHÁN THÌ VỨT
34 CHƯƠNG 34: NÉM VÀO TRONG RỪNG SÂU
35 CHƯƠNG 35: TỪ CHỨC
36 CHƯƠNG 36: TRÙNG HỢP QUÁ NHỈ?
37 CHƯƠNG 37: ĐỀ NGHỊ KẾT HÔN
38 CHƯƠNG 38: MIỄN LÀ ANH ĐAU KHỔ
39 CHƯƠNG 39: DỄ GÌ DẮT MŨI
40 CHƯƠNG 40: NỤ HÔN KHẲNG ĐỊNH CHỦ QUYỀN
41 CHƯƠNG 41: EM CHẾT, TÔI CHẾT CÙNG EM!
42 CHƯƠNG 42: ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT
43 CHƯƠNG 43: SAO NAY EM NGOAN THẾ?
44 CHƯƠNG 44: CHÁY NHÀ BẾP
45 CHƯƠNG 45: ÂM MƯU CỦA PHƯƠNG CHU TÂM
46 CHƯƠNG 46: NGOAN! KẺ NÀO TO GAN DÁM BẮT NẠT EM?
47 CHƯƠNG 47: KHÔNG TIN ANH NỮA
48 CHƯƠNG 48: TRA TẤN TRONG PHÒNG MẬT THẤT
49 CHƯƠNG 49: MANG THAI CON CỦA TÔI
50 CHƯƠNG 50: XU HƯỚNG SM
51 CHƯƠNG 51: ĐỪNG HÒNG XIN THA THỨ
52 CHƯƠNG 52: BẪY TRONG BẪY
53 CHƯƠNG 53: MÊ LOẠN TÌNH ÁI
54 CHƯƠNG 54: YÊU ĐẾN THỔ HUYẾT
55 CHƯƠNG 55: CON DÂU NHÀ HỌ HOẮC
56 CHƯƠNG 56: BỘ MẶT THẬT CỦA TÚC KỲ?
57 CHƯƠNG 57: SỰ THẬT LỒNG TRONG SỰ THẬT
58 CHƯƠNG 58: GỬI NHỜ NÒNG NỌC
59 CHƯƠNG 59: HÔN ANH ĐI!
60 CHƯƠNG 60: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 1)
61 CHƯƠNG 61: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 2)
62 CHƯƠNG 62: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 3)
63 CHƯƠNG 63: CHẾT CẢ LŨ
64 CHƯƠNG 64: ANH ĐẾN ĐỂ BÙ ĐẮP CHO EM
65 CHƯƠNG 65: UYÊN ƯƠNG MỆNH KHỔ
66 CHƯƠNG 66: GHÉP THẬN CỦA CHÁU GÁI
67 CHƯƠNG 67: ĐẸP HƠN CẢ CON GÁI
68 CHƯƠNG 68: HOẮC KIẾN TRƯƠNG LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA TÔI!
69 CHƯƠNG 69: KHÔNG SAY KHÔNG VỀ
70 CHƯƠNG 70: MÀY CHẾT VỚI BÀ
71 CHƯƠNG 71: RÚT SẠCH MÓNG TAY
72 CHƯƠNG 72: CÚT RA BÊN NGOÀI
73 CHƯƠNG 73: SỰ XUẤT HIỆN CỦA MỘT NHÂN VẬT ĐẶC BIỆT
74 CHƯƠNG 74: CỞI ĐỒ RA, TÔI SẼ ĂN SẠCH ANH!
75 CHƯƠNG 75: NHỮNG NGÓN TAY CÀN RỠ HƯ HỎNG
76 CHƯƠNG 76: HOẮC KIẾN TRƯƠNG - LỤC NGHỊ PHÀM, CẶP BÀI TRÙ TOÀN MỸ
77 CHƯƠNG 77: DẤU HIỆU MANG THAI
78 CHƯƠNG 78: CON À, CHÚNG TA KHÔNG CẦN MỘT NGƯỜI CHA TỒI TỆ!
79 CHƯƠNG 79: CÚT!
80 CHƯƠNG 80: BẼ MẶT TRƯỚC ĐÁM ĐÔNG
81 CHƯƠNG 81: NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG SỢ VỢ
82 CHƯƠNG 82: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
83 CHƯƠNG 83: BÉ YÊU CỦA TÔI! EM ĐẸP QUÁ!
84 CHƯƠNG 84: PHỤ NỮ MANG THAI THƯỜNG HAY GIẬN DỖI
85 CHƯƠNG 85: TÚC KỲ GẶP NẠN
86 CHƯƠNG 86: KHẮP NGƯỜI ĐỀU LÀ VẾT ROI ĐÁNH
87 CHƯƠNG 87: HOẮC KIẾN TRƯƠNG NỔI GIẬN
88 CHƯƠNG 88: CẮN NÁT NGÓN TAY
89 CHƯƠNG 89: VAN XIN THƯỢNG TƯỚNG THA MẠNG!
90 CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUYẾN RŨ NGƯỜI TÌNH CỦA LIONA
91 CHƯƠNG 91: VẶN GÃY MŨI LIONA
92 CHƯƠNG 92: NỖI SỢ HÃI CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
93 CHƯƠNG 93: CẢNH TƯỢNG KINH HOÀNG
94 CHƯƠNG 94: MẸ CON MÌNH KHÔNG TRỤ ĐƯỢC NỮA
95 CHƯƠNG 95: TÔI LÀM BỐ RỒI SAO?
96 CHƯƠNG 96: TÚC KỲ, THÀNH PHỐ NÀY ĐÃ CÓ ANH CHỐNG ĐỠ!
97 CHƯƠNG 97: THỨ ĐÀN ÔNG HÈN NHÁT
98 CHƯƠNG 98: DÙNG THÂN XÁC BÁO ƠN KHÔNG?
99 CHƯƠNG 99: LỜI MỜI GỌI CỦA TRÙM MAFIA
100 CHƯƠNG 100: KIẾN TRƯƠNG, EM Ở ĐÂY!
101 CHƯƠNG 101: MỔ XÁC CHẾT LẤY USB
102 CHƯƠNG 102: LÀ EM PHẢI KHÔNG?
103 CHƯƠNG 103: GÃ ĐÀN ÔNG TỒI NÀY, EM THÈM ANH RỒI!
104 CHƯƠNG 104: CÁI TAY CỦA ANH RẤT HƯ
105 CHƯƠNG 105: KẾT HÔN VỚI ANH, EM DÁM TỪ CHỐI!
106 CHƯƠNG 106: VỀ NHÀ CHĂM VỢ, CHĂM CON
107 CHƯƠNG 107: NGHÉN MÙI THỊT CỦA ANH
108 CHƯƠNG 108: BIỆT THỰ NÀY LÀ CỦA TAO!
109 CHƯƠNG 109: SỮA PHA NƯỚC BỒN CẦU
110 CHƯƠNG 110: CHƠI XỎ PHƯƠNG CHU TÂM
111 CHƯƠNG 111: ANH VÀ HUỆ PHI ĐÃ TỪNG CÓ CON?
112 CHƯƠNG 112: DÁM CHO VỢ TÔI UỐNG NƯỚC BỒN CẦU À?
113 CHƯƠNG 113: GIỌT NƯỚC MẮT CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
114 CHƯƠNG 114: CHÚNG MÀY CHẾT HẾT ĐI!
115 CHƯƠNG 115: TẠI SAO MẸ CÓ THỂ ĐỘC ÁC TỚI NHƯ VẬY?
116 CHƯƠNG 116: CHÀO EM! CHÚNG TA LẠI GẶP NHAU!
117 CHƯƠNG 117: ĐẾN ĐỖ GIA NHẬN CON
118 CHƯƠNG 118: GIAN DỐI KHI LÀM XÉT NGHIỆM
119 CHƯƠNG 119: DẪN BẠN TRAI VỀ RA MẮT
120 CHƯƠNG 120: BỨC THƯ TỪ NGƯỜI CHẾT
121 CHƯƠNG 121: BÓNG MA ĐÒI MẠNG
122 CHƯƠNG 122: VÉN MÀN SỰ THẬT
123 CHƯƠNG 123: ĐỨA CON HƯ HỎNG
124 CHƯƠNG 124: HOÁN DA ĐỔI THỊT, GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU
125 CHƯƠNG 125: DÙ TRỜI ĐẤT CÓ SẬP, ANH VẪN LUÔN Ở ĐÂY!
126 CHƯƠNG 126: KHAI QUẬT QUAN TÀI
127 CHƯƠNG 127: TÔI LUÔN NÓI CẦN CÔ ẤY, NHƯNG TÔI CHƯA CHỨNG MINH ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ
128 CHƯƠNG 128: TẬN CÙNG MÁU LẠNH CỦA NGHIỆP BÁO
129 CHƯƠNG 129: KIẾN TRƯƠNG, EM YÊU ANH!
130 CHƯƠNG 130: BÌNH YÊN CỦA EM
131 CHƯƠNG 131: DẠI DỘT NGHE LỤC NGHỊ PHÀM XUI DẠI
132 CHƯƠNG 132: ÔNG TRỜI ƠI, TÔI LẤY ĐƯỢC VỢ RỒI!
133 CHƯƠNG 133: CẢM ƠN EM VÌ ĐÃ YÊU ANH (END)
134 CHƯƠNG 134: ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP ĐÁNG YÊU (NGOẠI TRUYỆN 1)
135 CHƯƠNG 135: CÙNG EM NẮM TAY TỚI ĐẦU BẠC RĂNG LONG (NGOẠI TRUYỆN 2)
136 CHƯƠNG 136: LỜI CẢM ƠN CHÂN THÀNH!
137 Chương 137: Hệ liệt Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thượng Tướng
Chapter

Updated 137 Episodes

1
CHƯƠNG 01: BA NĂM TÙ GIAM
2
CHƯƠNG 02: ÂM MƯU KHÔNG THỂ NGỜ
3
CHƯƠNG 03: CƠN ÁC MỘNG
4
CHƯƠNG 04: KHÔNG CẦN DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ
5
CHƯƠNG 05: BỘ MẶT GIẢ TẠO
6
CHƯƠNG 06: NGƯỜI LẠ KHÔNG MỜI
7
CHƯƠNG 07: QUỲ TÔI MỘT LẠY
8
CHƯƠNG 08: THẬT ĐÁNG THƯƠNG!
9
CHƯƠNG 09: THUỐC TRÁNH THAI KHẨN CẤP
10
CHƯƠNG 10: HỦY VAI NỮ CHÍNH
11
CHƯƠNG 11: TO GAN CHỬI BẬY
12
CHƯƠNG 12: CHẬC... CÔ GIỎI LẮM!
13
CHƯƠNG 13: LUCKY MẤT TÍCH
14
CHƯƠNG 14: DỤ DỖ ĐẾN PHÒNG NGỦ
15
CHƯƠNG 15: TÔI HỨA CHỈ ÔM THÔI
16
CHƯƠNG 16: LÉN LÚT BÔI THUỐC
17
CHƯƠNG 17: QUẢNG TRƯỜNG CHUNG NIỆM SƠ
18
CHƯƠNG 18: QUÂN BINH LÀM CÀN
19
CHƯƠNG 19: LOẠI NGƯỜI NHƯ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM THIẾU TƯỚNG
20
CHƯƠNG 20: ÉP QUỲ TRÊN MỘ
21
CHƯƠNG 21: CƯỠNG ĐOẠT TRÊN XE
22
CHƯƠNG 22: GÃ KHỐN NÀY!
23
CHƯƠNG 23: TÔI GIẾT CHẾT ANH
24
CHƯƠNG 24: SỰ TÀN ĐỘC CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
25
CHƯƠNG 25: TIN TỨC CHẤN ĐỘNG TỪ QUÊ NHÀ
26
CHƯƠNG 26: ĐÓN CÔ VỀ
27
CHƯƠNG 27: ƯM... TÔI MUỐN CÔ!
28
CHƯƠNG 28: ÂN ÁI HOAN LẠC
29
CHƯƠNG 29: CÔNG KÍCH ĐỈNH ĐIỂM
30
CHƯƠNG 30: ÉP KÝ GIẤY BÁN THÂN
31
CHƯƠNG 31: LẦN SAU CÒN DÁM KHÔNG?
32
CHƯƠNG 32: ĐỪNG LÀM TÔI CÁU
33
CHƯƠNG 33: CHỈ LÀ ĐỒ CHƠI, CHƠI CHÁN THÌ VỨT
34
CHƯƠNG 34: NÉM VÀO TRONG RỪNG SÂU
35
CHƯƠNG 35: TỪ CHỨC
36
CHƯƠNG 36: TRÙNG HỢP QUÁ NHỈ?
37
CHƯƠNG 37: ĐỀ NGHỊ KẾT HÔN
38
CHƯƠNG 38: MIỄN LÀ ANH ĐAU KHỔ
39
CHƯƠNG 39: DỄ GÌ DẮT MŨI
40
CHƯƠNG 40: NỤ HÔN KHẲNG ĐỊNH CHỦ QUYỀN
41
CHƯƠNG 41: EM CHẾT, TÔI CHẾT CÙNG EM!
42
CHƯƠNG 42: ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT
43
CHƯƠNG 43: SAO NAY EM NGOAN THẾ?
44
CHƯƠNG 44: CHÁY NHÀ BẾP
45
CHƯƠNG 45: ÂM MƯU CỦA PHƯƠNG CHU TÂM
46
CHƯƠNG 46: NGOAN! KẺ NÀO TO GAN DÁM BẮT NẠT EM?
47
CHƯƠNG 47: KHÔNG TIN ANH NỮA
48
CHƯƠNG 48: TRA TẤN TRONG PHÒNG MẬT THẤT
49
CHƯƠNG 49: MANG THAI CON CỦA TÔI
50
CHƯƠNG 50: XU HƯỚNG SM
51
CHƯƠNG 51: ĐỪNG HÒNG XIN THA THỨ
52
CHƯƠNG 52: BẪY TRONG BẪY
53
CHƯƠNG 53: MÊ LOẠN TÌNH ÁI
54
CHƯƠNG 54: YÊU ĐẾN THỔ HUYẾT
55
CHƯƠNG 55: CON DÂU NHÀ HỌ HOẮC
56
CHƯƠNG 56: BỘ MẶT THẬT CỦA TÚC KỲ?
57
CHƯƠNG 57: SỰ THẬT LỒNG TRONG SỰ THẬT
58
CHƯƠNG 58: GỬI NHỜ NÒNG NỌC
59
CHƯƠNG 59: HÔN ANH ĐI!
60
CHƯƠNG 60: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 1)
61
CHƯƠNG 61: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 2)
62
CHƯƠNG 62: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 3)
63
CHƯƠNG 63: CHẾT CẢ LŨ
64
CHƯƠNG 64: ANH ĐẾN ĐỂ BÙ ĐẮP CHO EM
65
CHƯƠNG 65: UYÊN ƯƠNG MỆNH KHỔ
66
CHƯƠNG 66: GHÉP THẬN CỦA CHÁU GÁI
67
CHƯƠNG 67: ĐẸP HƠN CẢ CON GÁI
68
CHƯƠNG 68: HOẮC KIẾN TRƯƠNG LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA TÔI!
69
CHƯƠNG 69: KHÔNG SAY KHÔNG VỀ
70
CHƯƠNG 70: MÀY CHẾT VỚI BÀ
71
CHƯƠNG 71: RÚT SẠCH MÓNG TAY
72
CHƯƠNG 72: CÚT RA BÊN NGOÀI
73
CHƯƠNG 73: SỰ XUẤT HIỆN CỦA MỘT NHÂN VẬT ĐẶC BIỆT
74
CHƯƠNG 74: CỞI ĐỒ RA, TÔI SẼ ĂN SẠCH ANH!
75
CHƯƠNG 75: NHỮNG NGÓN TAY CÀN RỠ HƯ HỎNG
76
CHƯƠNG 76: HOẮC KIẾN TRƯƠNG - LỤC NGHỊ PHÀM, CẶP BÀI TRÙ TOÀN MỸ
77
CHƯƠNG 77: DẤU HIỆU MANG THAI
78
CHƯƠNG 78: CON À, CHÚNG TA KHÔNG CẦN MỘT NGƯỜI CHA TỒI TỆ!
79
CHƯƠNG 79: CÚT!
80
CHƯƠNG 80: BẼ MẶT TRƯỚC ĐÁM ĐÔNG
81
CHƯƠNG 81: NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG SỢ VỢ
82
CHƯƠNG 82: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
83
CHƯƠNG 83: BÉ YÊU CỦA TÔI! EM ĐẸP QUÁ!
84
CHƯƠNG 84: PHỤ NỮ MANG THAI THƯỜNG HAY GIẬN DỖI
85
CHƯƠNG 85: TÚC KỲ GẶP NẠN
86
CHƯƠNG 86: KHẮP NGƯỜI ĐỀU LÀ VẾT ROI ĐÁNH
87
CHƯƠNG 87: HOẮC KIẾN TRƯƠNG NỔI GIẬN
88
CHƯƠNG 88: CẮN NÁT NGÓN TAY
89
CHƯƠNG 89: VAN XIN THƯỢNG TƯỚNG THA MẠNG!
90
CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUYẾN RŨ NGƯỜI TÌNH CỦA LIONA
91
CHƯƠNG 91: VẶN GÃY MŨI LIONA
92
CHƯƠNG 92: NỖI SỢ HÃI CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
93
CHƯƠNG 93: CẢNH TƯỢNG KINH HOÀNG
94
CHƯƠNG 94: MẸ CON MÌNH KHÔNG TRỤ ĐƯỢC NỮA
95
CHƯƠNG 95: TÔI LÀM BỐ RỒI SAO?
96
CHƯƠNG 96: TÚC KỲ, THÀNH PHỐ NÀY ĐÃ CÓ ANH CHỐNG ĐỠ!
97
CHƯƠNG 97: THỨ ĐÀN ÔNG HÈN NHÁT
98
CHƯƠNG 98: DÙNG THÂN XÁC BÁO ƠN KHÔNG?
99
CHƯƠNG 99: LỜI MỜI GỌI CỦA TRÙM MAFIA
100
CHƯƠNG 100: KIẾN TRƯƠNG, EM Ở ĐÂY!
101
CHƯƠNG 101: MỔ XÁC CHẾT LẤY USB
102
CHƯƠNG 102: LÀ EM PHẢI KHÔNG?
103
CHƯƠNG 103: GÃ ĐÀN ÔNG TỒI NÀY, EM THÈM ANH RỒI!
104
CHƯƠNG 104: CÁI TAY CỦA ANH RẤT HƯ
105
CHƯƠNG 105: KẾT HÔN VỚI ANH, EM DÁM TỪ CHỐI!
106
CHƯƠNG 106: VỀ NHÀ CHĂM VỢ, CHĂM CON
107
CHƯƠNG 107: NGHÉN MÙI THỊT CỦA ANH
108
CHƯƠNG 108: BIỆT THỰ NÀY LÀ CỦA TAO!
109
CHƯƠNG 109: SỮA PHA NƯỚC BỒN CẦU
110
CHƯƠNG 110: CHƠI XỎ PHƯƠNG CHU TÂM
111
CHƯƠNG 111: ANH VÀ HUỆ PHI ĐÃ TỪNG CÓ CON?
112
CHƯƠNG 112: DÁM CHO VỢ TÔI UỐNG NƯỚC BỒN CẦU À?
113
CHƯƠNG 113: GIỌT NƯỚC MẮT CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
114
CHƯƠNG 114: CHÚNG MÀY CHẾT HẾT ĐI!
115
CHƯƠNG 115: TẠI SAO MẸ CÓ THỂ ĐỘC ÁC TỚI NHƯ VẬY?
116
CHƯƠNG 116: CHÀO EM! CHÚNG TA LẠI GẶP NHAU!
117
CHƯƠNG 117: ĐẾN ĐỖ GIA NHẬN CON
118
CHƯƠNG 118: GIAN DỐI KHI LÀM XÉT NGHIỆM
119
CHƯƠNG 119: DẪN BẠN TRAI VỀ RA MẮT
120
CHƯƠNG 120: BỨC THƯ TỪ NGƯỜI CHẾT
121
CHƯƠNG 121: BÓNG MA ĐÒI MẠNG
122
CHƯƠNG 122: VÉN MÀN SỰ THẬT
123
CHƯƠNG 123: ĐỨA CON HƯ HỎNG
124
CHƯƠNG 124: HOÁN DA ĐỔI THỊT, GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU
125
CHƯƠNG 125: DÙ TRỜI ĐẤT CÓ SẬP, ANH VẪN LUÔN Ở ĐÂY!
126
CHƯƠNG 126: KHAI QUẬT QUAN TÀI
127
CHƯƠNG 127: TÔI LUÔN NÓI CẦN CÔ ẤY, NHƯNG TÔI CHƯA CHỨNG MINH ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ
128
CHƯƠNG 128: TẬN CÙNG MÁU LẠNH CỦA NGHIỆP BÁO
129
CHƯƠNG 129: KIẾN TRƯƠNG, EM YÊU ANH!
130
CHƯƠNG 130: BÌNH YÊN CỦA EM
131
CHƯƠNG 131: DẠI DỘT NGHE LỤC NGHỊ PHÀM XUI DẠI
132
CHƯƠNG 132: ÔNG TRỜI ƠI, TÔI LẤY ĐƯỢC VỢ RỒI!
133
CHƯƠNG 133: CẢM ƠN EM VÌ ĐÃ YÊU ANH (END)
134
CHƯƠNG 134: ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP ĐÁNG YÊU (NGOẠI TRUYỆN 1)
135
CHƯƠNG 135: CÙNG EM NẮM TAY TỚI ĐẦU BẠC RĂNG LONG (NGOẠI TRUYỆN 2)
136
CHƯƠNG 136: LỜI CẢM ƠN CHÂN THÀNH!
137
Chương 137: Hệ liệt Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thượng Tướng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play